Sau Khi Sống Lại, Ta Khiến Vương Gia Chết Giả Thành Thật

Chương 9



Tần Thiển Âm không thể ngồi yên được nữa.

Nàng ta đưa Mục Minh Lý trở về Vương phủ, là để cho nó kế thừa chức vị Thế tử.

Mỗi bước mỗi xa

Giờ đây, danh tiếng của Mục Minh Lý bị ta làm cho như vậy, lại có một Mục Viễn Sơn thông minh lanh lợi, nó không thể nắm chắc chức vị Thế tử.

Ta nắm bắt thời cơ phát ra tin tức, chỉ cần có thể kiềm chế được tiểu bá vương Mục Minh Lý, Vương phủ sẵn sàng chi số tiền lớn thuê nữ phu tử.

Còn vị trí nữ phu tử này, chính là mồi nhử ta để lại cho Tần Thiển Âm.

Khi Tần Thiển Âm đến ứng tuyển, ta trước tiên dùng lý do nàng ta đã xông vào tang lễ của Duệ Vương lần trước, để giả vờ từ chối.

Sau khi bà bà nhảy ra hòa giải, ta mới miễn cưỡng đồng ý.

Kể từ đó, Tần Thiển Âm lợi dụng thân phận phu tử của Mục Minh Lý để ở lại.

Khi Mục Minh Lý còn ở bên cạnh Tần Thiển Âm, mặc dù không học hành chăm chỉ, nhưng cũng coi như tương đối đúng mực.

Nhưng từ khi trở về Vương phủ, dưới sự dung túng của ta, nó đã sớm trở nên hoang dã.

Tần Thiển Âm hết lòng muốn cải tạo nhi tử mình, nhưng đáng tiếc là nàng ta càng quản càng nghiêm khắc, tâm lý phản nghịch của Mục Minh Lý càng mạnh.

Sau một lần Mục Minh Lý không chịu làm bài tập, Tần Thiển Âm tức giận tuyên bố, sẽ trừng phạt không cho Mục Minh Lý ăn cơm tối.

Trong khi đó, sau khi Mục Minh Lý và Tần Thiển Âm cãi nhau một trận thật lớn, ta đã tự tay vào bếp làm bánh hoa quế, mang đến trước mặt Mục Minh Lý đang đói bụng.

Mục Minh Lý vừa cầm bánh hoa quế định ăn, thì mấy miếng bánh cùng với chén đĩa, đã bị Tần Thiển Âm một tay quét xuống đất.

Trước khi Tần Thiển Âm kịp mắng Mục Minh Lý, ta đã kịp chắn giữa hai người, nhẹ nhàng khuyên Tần Thiển Âm, "Phu tử, ngài dạy dỗ bài vở, ta không có ý kiến. Chỉ là, Minh Lý dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ. Dùng cách xử phạt thể xác làm đói khổ, vậy thì không đáng chút nào."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Mục Minh Lý núp sau lưng ta, làm mặt quỷ với Tần Thiển Âm, còn Tần Thiển Âm thì tức giận đến mức n.g.ự.c phập phồng, trông như sắp ngất đi.

Ta vỗ vai Tần Thiển Âm để an ủi, "Dù sao thì trong tương lai, những việc lớn của Vương phủ đều có trưởng tử Mục Viễn Sơn cáng đáng, Mục Minh Lý chỉ cần học một chút, không đến nỗi thành kẻ mù chữ là đủ rồi. Phu tử cũng không cần quá khắt khe nặng nề với Minh Lý."

Nghe ta nói Vương phủ có Mục Viễn Sơn kế thừa, Tần Thiển Âm không những không được an ủi, mà còn càng thêm gấp gáp sốt ruột.

Quả nhiên, Tần Thiển Âm rất có ý thức về nguy cơ, nàng ta bắt đầu ra tay mạnh mẽ, dùng mọi thủ đoạn ép buộc Mục Minh Lý học tập.

Nàng ta vì muốn Mục Minh Lý có được vị trí Thế tử, đã hoàn toàn điên cuồng, bắt đầu sử dụng giáo dục bằng roi vọt.

Không muốn học, đánh!

Học không được, đánh!

Học sai, vẫn là đánh!

Buổi trưa, khi ta mang cơm đến cho Mục Minh Lý, phát hiện bàn tay nó sưng lên, ngay cả đũa cũng không cầm nổi.

Ta lại tiếp tục đứng ra bảo vệ Mục Minh Lý, khuyên Tần Thiển Âm, đừng ép con trẻ quá mức.

Tần Thiển Âm hoàn toàn không để ý đến ta, nói rằng việc dạy dỗ Mục Minh Lý không cần ta can thiệp, hành động của nàng ta, đã vượt qua giới hạn mà bà bà đã đặt ra.

Bà bà đưa Tần Thiển Âm vào phủ là mong rằng với tư cách là mẫu thân ruột thịt, Mục Minh Lý có thể hiểu chuyện hơn, nhưng không ngờ, hiện tại Vương phủ lại càng thêm gà bay chó sủa.

Còn ta thì rất hài lòng với điều này.

Mỗi ngày nghe Mục Viễn Sơn từ lớp học trở về, tìm ta báo cáo về việc Mục Minh Lý và nữ phu tử Tần Thiển Âm vì chuyện học mà đã đại chiến ba trăm hiệp, ta luôn có thể cười đến cong cả mắt.

Mục Viễn Sơn nói với ta, Tần Thiển Âm lại phạt Mục Minh Lý không được ăn cơm.

Ta lập tức đứng dậy chạy về phía học đường.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com