Hiện tại, danh tiếng quá quắt không chịu nổi của Mục Minh Lý đã lan ra ngoài, không ai muốn dạy dỗ nó, trời mới biết ta vì mời phu tử đến dạy học cho nó, đã phải cầu xin biết bao nhiêu người, tiêu tốn biết bao nhiêu tiền bạc.
Việc ta cầu xin phu tử cho Mục Minh Lý, đã lan truyền khắp các phố lớn ngõ nhỏ ở kinh thành.
Mỗi bước mỗi xa
Giờ đây ai đến Vương phủ, cũng phải khen ngợi một câu, rằng ta đối với đứa con mới nhận nuôi này, phải nói có trách nhiệm đến cỡ nào.
Những người đó khi khen ngợi ta cũng không quên thở dài về việc Mục Minh Lý không biết tốt xấu, như bùn nhão không thể trát tường.
Cuối cùng, bà bà bắt đầu nghi ngờ ta, có phải cố tình không dạy dỗ Mục Minh Lý hay không.
Ta lập tức kêu oan, đẩy Mục Viễn Sơn đến trước mặt bà bà.
Mục Viễn Sơn và Mục Minh Lý đều được hưởng những tài nguyên giống nhau từ Vương phủ, nhưng Mục Viễn Sơn trong những ngày qua đã có thành tích học tập xuất sắc, được phu tử khen ngợi.
Ta chỉ vào bài học đầy thiếu sót của Mục Minh Lý ở trên bàn, thở dài nói, "Quyền lực của dòng m.á.u thật sự không thể xem thường, Mục Viễn Sơn mang dòng m.á.u của Mục thị chúng ta, nên mới xuất sắc như vậy."
"Nhưng Minh Lý, đứa trẻ này, rốt cuộc vẫn có huyết thống không rõ, cho dù được giáo dục tốt, tư chất bình thường vẫn là tư chất bình thường, không thể có thành tựu gì lớn…"
"Chẳng qua cũng may, Mục Minh Lý không cần gánh vác trọng trách của Vương phủ, thằng bé chỉ cần lớn lên bình an vui vẻ trưởng thành, Vương phủ có thể nuôi thằng bé sống như một người nhàn nhã giàu có suốt đời."
Nói đến đây, ánh mắt ta dịu dàng nhìn về phía Mục Viễn Sơn, "Trọng trách của Vương phủ và vị trí Thế tử, vẫn phải đặt lên vai đứa trẻ Viễn Sơn này."
Mục Minh Lý, nhi tử ruột của Duệ Vương vẫn còn đó, bà bà dĩ nhiên không muốn để một người ngoài như Mục Viễn Sơn trở thành người thừa kế Vương phủ.
Bà bà thật sự có nỗi khổ không thể nói, nghẹn đến mặt mũi đỏ bừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Đột nhiên, bà bà đập mạnh tay xuống bàn, đôi mắt bà ta nhìn chăm chú vào cuốn sách của Mục Minh Lý, như thể đã quyết định điều gì quan trọng.
Bà bà vẫn cho rằng đó là lỗi của ta, khiến Mục Minh Lý không theo kịp bài vở, bà quyết định tự mình ra trận dạy dỗ trưởng tôn.
Ta không có ý kiến gì về việc này, thậm chí còn muốn giơ hai tay hai chân tán thành.
Về Mục Minh Lý, ta đã sớm nhìn thấu tất cả, mà chờ khi bà bà đốc thúc Mục Minh Lý học hành, chắc chắn sẽ kích thích tâm lý phản nghịch của Mục Minh Lý.
Mà ta chỉ cần cái gì cũng không làm, cứ giống như trước, tiếp tục dung túng Mục Minh Lý không học tập, sẽ để lại ấn tượng tốt trong lòng Mục Minh Lý.
Đến lúc đó, bà bà sẽ trở thành ta của kiếp trước, toàn tâm toàn ý vì Mục Minh Lý mà suy nghĩ, cuối cùng, lại bị Mục Minh Lý ghi hận.
---
Chẳng mấy chốc một tháng đã trôi qua.
Diễn biến câu chuyện diễn ra đúng như ta dự đoán, trong những ngày qua, Vương phủ phải nói là bị Mục Minh Lý náo loạn đến gà chó không yên.
Vì chuyện học hành, Mục Minh Lý giờ đây hoàn toàn oán hận bà bà, mỗi khi thấy bà bà đều không có sắc mặt tốt.
Mà danh tiếng quá quắt không chịu nổi cùng với chống đối cãi lại bậc trưởng bối của Mục Minh Lý, cũng dưới sự tuyên truyền mạnh mẽ của ta, trở thành trò cười cho giới quý tộc và dân chúng trong những lần trà dư tửu hậu.
Mà nơi ta đặc biệt truyền bá tin đồn, chính là các thôn trang ngoại ô kinh thành.
Chỉ cần mỗi ngày Duệ Vương và Tần Thiển Âm không bịt tai lại, chắc chắn sẽ từ trong lời đồn biết được, nhi tử bọn họ sau khi trở về Vương phủ đã trở thành người như thế nào.