Sau Khi Tham Gia Show Hẹn Hò Cùng Người Yêu Cũ, Tôi Hot

Chương 54





Đúng bảy giờ sáng.

Nguyễn Tụng bị Nhậm Khâm Minh kéo ra khỏi giường, hai mắt vẫn nhắm chặt chưa mở ra nổi.

Vì bọn họ phải quay lại nhà gỗ trước chín giờ sáng, cho nên phải ra khỏi nhà trước ít nhất là một tiếng rưỡi.

Công khai lộ diện ở Đêm Hội Ánh Sao tối hôm qua đã giúp "19 ngày bên nhau" thành công thu hút thêm một làn sóng fan hâm mộ mới.

Không ít người trước đây chưa bao giờ xem show giải trí, hoặc là người qua đường không có hứng thú với show hẹn hò đều nảy sinh một chút hứng thú sau khi thấy đội hình khách mời và nhan sắc của họ.

Cho nên "19 ngày bên nhau" phát sóng đến mùa thứ sáu, lần đầu tiên xuất hiện hiện tượng phòng phát sóng đơ lag do lượng người truy cập quá nhiều.

Nhậm Khâm Minh cũng là sáng sớm nay, lúc kéo Nguyễn Tụng lên xe bảo mẫu, mở Weibo ra xem mới biết. Tối qua bốn người Khương Kỳ Kỳ, Tần Tư Gia, Trịnh Thanh, Lương Nghệ trở lại nhà gỗ, đang phát trực tiếp mukbang được một nữa thì phải bỏ dở.

Tiểu Lư vừa lái xe vừa nói lại những gì Từ Lan mới dặn cho hai người.

Đương nhiên là chỉ có mình Nhậm Khâm Minh nghe.

Bởi vì từ lúc Nguyễn Tụng rời giường cho đến lúc ngồi được lên xe, thời gian anh mở mắt cộng gộp lại cũng chưa nổi mười phút đồng hồ.

Mà hậu quả trực tiếp của việc đào ngũ, không nghe giảng bài chính là khi xe của bọn họ lên núi, lúc Nhậm Khâm Minh lấy đồ ăn cùng đồ dùng hàng ngày họ "Buôn lậu" lên đây từ trong xe ra, Nguyễn Tụng một thân một mình đi vào nhà trước, lập tức bị bốn khuôn mặt chắn ở cửa làm cho hết hồn.

Khương Kỳ Kỳ là người đầu tiên lên tiếng: "Hai người thành thật khai ra, tối hôm qua có phải hai người đã đến rạp chiếu phim, xem suất chiếu đầu tiên của "Hừng đông 2" không?"

Trịnh Thanh: "Đúng, bọn tôi chỉ có triệu triệu chút hiếu kỳ, không biết nội dung phần 2 như thế nào thôi."

Tần Tư Gia làm bộ mình rất rộng lượng: "Xem chính là xem, cứ thành thật khai ra là được, bọn chị sẽ không giận vì các cậu đánh quả lẻ một mình đâu, yên tâm."

Hiếm có khi Lương Nghệ cũng hùa theo: "Hai người biết "Hừng đông 2" chiếu thử, cho nên tối qua mới xin nghỉ đột xuất à?"

Cơn buồn ngủ của Nguyễn Tụng bị một loạt câu hỏi dồn dập như vậy đuổi đi không con, ngơ ngác không hiểu gì: "Cái gì... "Hừng đông 2" khởi chiếu á?"

Bốn người ném cho anh ánh mắt xem thường: "... Lại còn giả vờ."

Nếu nói mấy năm gần đây có bộ phim trong nước nào được chú ý nhiều nhất, vậy không thể nghi ngờ đó chính là bộ phim khoa học viễn tưởng "Hừng đông".

Bởi vì đối với ngành sản xuất phim ảnh Trung Quốc giai đoạn hiện nay mà nói, mỗi một lần thử nghiệm làm phim khoa học viễn tưởng đều vô cùng quý giá và đáng cổ vũ.

Khác với chủ đề khoa học viễn tưởng vũ trụ mà mọi người đã quen thuộc trước đây, bối cảnh trong bộ phim này là xây dựng tái thiết lại sau khi trái đất trải qua một thảm họa lớn.

Cốt truyện bắt đầu từ việc trái đất bị ảnh hưởng từ các hoạt động bề mặt của mặt trời, dẫn đến từ trường thay đổi, mạng lưới thông tin liên lạc của trái đất bị tê liệt, khiến chỉ số bức xạ vượt quá ngưỡng an toàn.

Thương vong vô số, nền văn minh nhân loạt sụp đổ, các loài động vật và thực vật biến dị bắt đầu tấn công con người, ngôi nhà trái đất mà mọi người từng an cư lạc nghiệp đã không còn an toàn nữa, nhân loại bị ép phải di cư vào trong các hang động, chuyển xuống dưới lòng đất để tìm kiếm nơi trú ẩn, thành lập các căn cứ sinh sống tạm thời song lại gặp các vấn đề về lương thực, thiếu hụt tài nguyên, năng lượng...

Tựa đề của bộ phim là "Hừng đông" được đặt theo mong ước của toàn thể nhân loại, mong chờ một ngày mới đến.

Vì chỉ có ban ngày, lúc đó các loại động thực vật biến dị mới yên tĩnh lại trong chốc lát, chúng mẫn cảm với ánh sáng, lực công kích sẽ yếu hơn, lúc đó bọn họ có thể ra ngoài tiếp tục tìm kiếm vật tư để sinh tồn.

Mở đầu "Hừng đông" phần một nói rằng, đã có người thành lập được căn cứ an toàn tuyệt đối.

Có đồ ăn cùng nước uống sung túc, có thể dùng các thiết bị khoa học kỹ thuật để chống lại các cuộc tấn công của động vật biến dị, dự định xây dựng lên một nền văn minh mới, thiết lập lại trật tự xã hội mới, thu hút vô số con người đang sinh sống rải rác ở mọi nơi trên thế giới không hẹn mà cùng lên đường, tiến về địa điểm căn cứ.

Loại hành vi này trong phim được gọi là "Hành hương".

Nam chính cũng là một thành viên trong nhóm hành hương này, trèo đèo lội suối, gặp phải không ít nguy hiểm, nhưng cũng gặp được không ít bạn tốt có thể gửi gắm tình cảm chân thành, tạo thành một nhóm nhỏ hành hương.

Mà kết thúc phần một, chính là cảnh nam chính cùng bạn bè vượt bao gian khổ chông gai, cuối cùng cũng tìm được đích đến. Nhưng vừa mới bước vào một bước, hai mắt đã tối sầm.

Bị người khác trùm bao tải đánh ngất.

Lúc đó, tất cả mọi ngời đều bị cái kết cục này làm cho hoang mang, hồi hộp đến không thể ngủ nổi.

Tất cả đều muốn nhìn xem, nói được coi là "Thánh địa" tuyệt đối an toàn này rốt cuộc trông như thế nào, nhóm người nam chính sẽ gặp phải những phiền phức ra sao, liệu có thể an toàn sống sót không, làm vô số người hồi hộp thót tim.

Chế tác tinh xảo, thêm cả hiệu ứng kỹ xảo trước giờ chưa từng có.

Trên mạng bàn tán sôi nổi, làm bom tấn siêu hot hoàn toàn có thể dự đoán trước, doanh thu phòng vé trực tiếp phá kỷ lục, "Hừng đông 2" liên tiếp trong hai năm liền được bình chọn là bộ phim chiếu rạp được nhiều người mong chờ nhất, không có cái thứ hai.

Dựa theo thông báo chính thức, phần 2 của phim vốn đã dự định ra mắt vào tháng sau, nhưng không biết tối qua là như thế nào, đột nhiên đoàn làm phim tuyên bố sẽ có một buổi chiếu thử ở thành phố A.

Trước đó trên mạng hoàn toàn không có bất cứ thông tin nào, thậm chí thời gian thông báo cũng chỉ trước giờ chiếu phim đúng 10 phút, chính là nửa tiếng sau khi Nguyễn Tụng và Nhậm Khâm Minh đăng bài xin nghỉ trên Weibo.

Nghe đâu tất cả những người đến xem buổi chiếu thử đều vì tính chất đặc biệt của bộ phim mà phải ký một cam kết bảo mật, không tiết lộ nội dung trước khi phim công chiếu chính thức, sau khi xem xong cũng cần ở lại để làm một bảng đánh giá chi tiết, trả lời phỏng vấn về cảm nhận cá nhân.

Trên mạng nháy mắt nổ tung, tất cả mọi người đều bị hành động bất ngờ của đoàn làm phim làm cho không kịp chuẩn bị, choáng váng tại chỗ.

Đồng thời mọi người cũng bắt đầu suy đoán, hai người họ sớm không xin nghỉ, muộn không xin nghỉ, cố tình chọn đúng lúc này để xin, liệu có phải là đã sớm nghe ngóng được cái gì đó, lén lén lút lút chạy ra rạp chiếu phim.

Trong máy quay của phòng phát sóng trực tiếp, Nguyễn Tụng từ đầu đến cuối vẫn trưng vẻ mặt mờ mịt nghe mọi người bla bla phổ cập lại một lượt, đối mặt với màn "Ép cung" này mãi một lúc lâu sau mới nói được một câu: "Nhưng bọn tôi không đi xem thật mà, tôi nghe mọi người nói mới biết đây."

Khương Kỳ Kỳ nhạy bén bắt được điểm mù: "Sao có thể không biết được, tối hôm qua trên Weibo mọi người thảo luận rần rần ý."

Nguyễn Tụng: "Ờ... Nhưng mà bọn anh đăng Weibo xong thì có xem nữa đâu."

Trịnh Thanh cũng là một fan cứng của "Hừng đông", hoàn toàn không tin: "Chỉ cần mở điện thoại ra, news feed của bạn bè rồi các trang tin tức đều đưa tin mà, kiểu gì chả thấy được."

Nguyễn Tụng đối mặt với cả đám người thay phiên nhau chất vấn thế này, thực sự là một lời khó nói hết: "Nhất định phải nói trắng ra mới được à, thì... Bọn tôi đăng Weibo xong thì không đụng vào điện thoại nữa, được chưa?"

Lời này vừa nói ra, ở đây có bốn người thì nét mặt ba người đều hơi khựng lại, dường như đã hiểu ra gì đó.

Chỉ có mỗi tên ngốc Trịnh Thanh là vẫn không tin, tiếp tục chất vấn: "Làm gì có ai mà nguyên cả một buổi tối không động vào điện thoại!"

"..."

Nguyễn Tụng vô tội ngẩng đầu liếc mắt nhìn nhau với ba người kia một cái.

Trịnh Thanh đang định tiếp tục, Tần Tư Gia lập tức tát một cái lên cánh tay y, ra hiệu cho y đừng có hỏi nữa, qua quýt nói: "Anh nhịn không được phải xem điện thoại, không có nghĩa người khác cũng phải xem."

Nhưng lịch sử quả nhiên có tính lặp lại.

Trịnh Thanh hoàn toàn quên mất lần trước mình bị người yêu ngăn cản, không cho hỏi tiếp là vì chuyện gì, một lần nữa bắt đầu thấy hoang mang khó hiểu: "Trước đó không phải mọi người cũng tò mò nội dung của "Hừng đông 2" lắm à, sao giờ đột nhiên chỉ còn mình tôi kiên trì giữ vững trận doanh thế?"

Tần Tư Gia, Lương Nghệ, Khương Kỳ Kỳ: "......"

Nguyễn Tụng thực sự là tỉnh cả ngủ, quả thực buồn cười không nhịn nổi.

Lần trước bị ép lái xe ngay trong phòng phát sóng, là do anh với Nhậm Khâm Minh ngang nhiên đi vào phòng tắm với nhau, có trách nhiệm của mình trong đó, nhưng chuyện hôm nay thì thực sự không phải tại anh.

Đầu tiên anh quay về phía ống kính máy quay, giơ hai tay lên bày tỏ bản thân hết sức vô tội, sau đó mới bắt đầu giải thích: "Có lẽ có một khả năng, tôi nói là khả năng nhé, khi một cặp đôi ở chung một chỗ, quả thực có chút chuyện không cần đến sự có mặt của điện thoại di động, thậm chí thời gian có thể kéo dài liên tục cả một buổi tối, không thể phân tâm vào việc khác, đương nhiên đây chỉ là suy đoán của tôi thôi, không nhất định sẽ chính xác."

Trịnh Thanh: "?"

Tần Tư Gia, Lương Nghệ, Khương Kỳ Kỳ: "........."

[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, đậu xanh rau má tía tô.]

Ngay lúc Trịnh Thanh khăng khăng tra hỏi Nguyễn Tụng một lần nữa, khán giả đã sớm cười ẻ trên khu bình luận công khai rồi.

[Cả nhà ới, trước khi chương trình bắt đầu quay, tôi thật sự không thể hiểu được tại sao Tư Gia lại tìm một người bạn trai có sự tương phản lớn như vậy, nhưng giờ tôi hiểu rồi, doge.jpg]

[Kiểu người đứng đắn nghiêm túc như anh Trịnh cũng có một loại sức hấp dẫn độc nhất vô nhị, đó chính là 23333.]

[Kiểu giải thích của thầy Nguyễn làm Mị cười ẻ, thiếu điều chưa viết luôn mấy chữ "Tôi không định lái xe đâu" lên trên mặt thôi, ha ha ha ha.]

[Tư Gia che mặt không muốn nói, cảm giác cô ấy không muốn thừa nhận mình quen anh Trịnh nữa rồi kìa, ha ha ha ha.]

[Anh Trịnh: Tôi là ai, tôi đang ở đâu đây?]

Lúc Nhậm Khâm Minh mang đồ mua từ bên ngoài vào nhà, đập vào mắt chính là Trịnh Thanh đang ngồi đờ ra trên sô pha diễn kịch biến diện [1], mặt mũi đỏ bừng, lan từ cổ đến tận tai.

Nguyễn Tụng vẻ mặt vô tội ngồi bên cạnh.

Nhậm Khâm Minh thuận miệng hỏi một câu: "Anh Trịnh làm sao thế?"

Trịnh Thanh: "......"

[Ha ha ha ha ha, đừng hỏi nữa, hỏi là muốn đập đầu đi chết đó, có việc đốt nhang đi.]

...

Bởi vì hai người ra ngoài môt chuyến mang về không ít nguyên liệu nấu ăn, cơm trưa mọi người đều ăn rất ngon miệng.

Vì mỗi lần Nhậm Khâm Minh đều sẽ nấu hai phần cơm, ekip chương trình đã nhận hối lộ nên đối với hành vi buôn hàng lậu lên núi này của bọn họ cũng nhắm một con mắt mở một con mắt, cũng biết chuyện sinh hoạt phí không làm khó được bọn họ nữa.

Vì vậy, sau khi mọi người ăn trưa xong, ekip chương trình tung ra một chiêu khác.

Trực tiếp thông báo bọn họ đã liên lạc với đoàn làm phim "Hừng đông 2", tối nay tại thành phố A có thể sẽ có một buổi chiếu thử nữa.

Tất cả mọi người: "!!!!!"

[Đậu má??? Đệch đệch đệch!!]

Tổ đạo diễn: "Nhưng mà ở đâu, cụ thể giờ nào phút nào bọn tôi không thể nói."

[......]

Mọi người bây giờ đã bắt được bài của ekip chương trình rồi: "Được rồi, bọn tôi phải làm nhiệm vụ gì thì tối nay mọi người mới cho bọn tôi đi xem phim nào?"

Ekip chương trình lấy ra một cái hộp trong suốt từ phòng để đồ, bên trong cho vào sáu quả bóng màu sắc khác nhau, để bọn họ tự quyết định trình tự rút thăm.

"Chỉ cần trong buổi chiều hôm nay, sáu người hoàn thành nhiệm vụ tương ứng được ghi trong bóng màu, đồng thời nhận được đánh giá tốt thì buổi tối có thể đi xem "Hừng đông 2"."

Trong nháy mắt, Khương Kỳ Kỳ hăng hái hẳn lên, cảm thấy nếu cần được đánh giá tốt vậy có nghĩa là phải tương tác với một đối tượng cụ thể nào đó, vẻ ngoài của cô vừa lúc phát huy được tác dụng.

Vì thể cô xung phong lên trước, là người đầu tiên tràn đầy tự tin thò tay vào hộp lấy bóng, chọn một quả màu hồng nhạt mở ra, bên trong có một mảnh giấy ghi chú.

Ống kính tiến lại quay đặc tả: [Theo người lớn tuổi trong thôn trà vào núi, hái đầy hai sọt rau dại. Vật dụng: Liềm, gùi trúc đeo lưng.]

Khương Kỳ Kỳ: "?????"

[Ha ha ha ha ha ha, mặt Kỳ Kỳ tái mét rồi.]

[Nhiệm vụ này còn đặc biệt viết vật dụng cần dùng là liềm với gùi trúc kìa, trong đầu tui hiện luôn lên hình ảnh rồi, á há há há há.]

Là người duy nhất không bao giờ rèn luyện thể dục thể thao, Nguyễn Tụng cẩn thận từng li từng tí một hỏi: "Mấy nhiệm vụ trong này toàn là việc chân tay à?"

Ekip chương trình nở một nụ cười kiểu Mona Lisa.

Nguyễn Tụng trong nháy mắt thay đổi: "Hay là tối nay đừng đi xem nữa, cũng không cần xem, tôi với Nhậm Khâm Minh tối qua đã xem rồi, để tôi kể lại nội dung cho mọi người."

[?]

[Đây là vì muốn trốn việc, định tự chém ra tại chỗ à, ha ha ha ha ha, ấu siệt.]

________________________

Editor có lời muốn nói:

Hôm nay tác giả không có gì muốn nói:))))

- --

[1] Kịch biến diện hay còn gọi là chuyển mặt nạ. Thay đổi khuôn mặt là một kỹ năng đặc biệt được sử dụng trong nghệ thuật kinh kịch Tứ Xuyên để tạo hình nhân vật. Kịch biến diện ra đời khoảng 300 năm trước, tức là vào thời trị vì của Hoàng đế Càn Long đời nhà Thanh.

Theo truyền thuyết, "biến diện" được sử dụng khi đối mặt với những con thú hung dữ. Thời cổ đại, loài người đã dùng nhiều cách để vẽ các hình dạng khác nhau trên khuôn mặt. Nhằm mục đích sinh tồn, hòng xua đuổi thú dữ xâm lược. Kinh kịch Tứ Xuyên đã đưa "biến diện" lên sân khấu và sử dụng các kỹ thuật tuyệt vời để biến nó trở thành một nghệ thuật độc đáo.

Theo sử sách Trung Quốc ghi lại, nghệ thuật biến diện có nguồn gốc từ tỉnh Tây Nam Tứ Xuyên. Thường được biểu diễn trên sân khấu nhạc kịch. Kỹ thuật của nó liên quan đến đôi bàn tay của người diễn viên. Đây là một kỹ thuật bí mật chỉ được lưu truyền qua hình thức cha truyền con nối.

chapter content
Liềm

chapter content
Gùi trúc

chapter content