Sau Khi Tham Gia Show Sinh Tồn Cùng Anh Trai Đỉnh Lưu

Chương 63: Tôi không hiểu, tôi đã kiêu chưa?



NPC bị kẹp ở giữa một đám người, chỉ muốn ngừng thở ngay lập tức.

Quả nhiên, không có xấu hổ nhất chỉ có xấu hổ hơn.

Khoảnh khắc đỉnh cao của sự nghiệp, anh ta không dám nhận.

Lục Dạng: “Giở đến trang 3, lật ngược lại xem chữ ở hàng thứ 12.”

【 Đến rồi đến rồi, em ấy bế đáp án tới rồi! 】

【 Không cần biết gì nữa, mau cho tôi xem trong tạp chí có gì đi! 】

Ôn Tiên nhận lấy quyển tạp chí mà Lục Dạng đưa.

Tần Diệc Đàm giục: “Mau lật đến trang 3, nhanh lên!”

Ôn Tiên mở ra, trang giấy ố vàng khiến cô nàng nhìn không rõ, Ôn Tiên chau mày, nhìn một hồi lâu mới thì thầm: “Có một con chim cút đến muộn buổi vũ hội, nên mọi người gọi nó là “ngủ ngon”.”(*)

(*) 晚鹌 con chim muộn = 晚安 ngủ ngon (hai từ đồng âm).

“.”

Hiện trường và phòng phát sóng trực tiếp đều lặng như tờ.

【 Người viết kịch bản của cuốn tạp chí này có phải Lục Minh Tự không? 】

Lâm Tân Mông vô cùng nghi ngờ.

Hệ thống có nói Lục Dạng đã biết đáp án của nhiệm vụ 3, nhưng vì sao lại có một câu nói ly kỳ thế này.

Sau đó, Ôn Tiên xấu hổ cười cười: “Xin lỗi, mắt bị cận, nhìn nhầm mất rồi.”

Tần Diệc Đàm ngẩn ra, gấp không chờ nổi duỗi tay đoạt lấy quyển tạp chí, “Tôi xem cho.”

Biểu cảm trên mặt mọi người muôn màu muôn vẻ, NPC trộm ngắm Lục Dạng, phát hiện cô vẫn giữ vững cái dáng vẻ thản nhiên tự tại như thế.

Hoàn toàn không vì một hồi nhạc đệm nhỏ mà huỷ hoại tâm trạng.

Quá ổn định.

Câu từ trong quyển tạp chí không phải một câu hoàn chỉnh mà bị đứt quãng, Tần Diệc Đàm nhìn hoa hết cả mắt, chỉ có thể ấp úng nói:

“Kênh cạn cái gì sông nhỏ, sông nhỏ cái gì sông lớn.”

Chu Mạt Lê nhăn mày, “Đảo lại nói, chắc là sông lớn, sông nhỏ, sông nhỏ, mương cạn.”

Chu Mạt Lê đột nhiên nghĩ ra gì đó, vui vẻ nói: “Sông lớn không đầy, sông nhỏ cạn, sông nhỏ không đầy, mương cạn.”

【 Phản ứng đầu tiên của tôi là, sông lớn chảy về hướng đông, sao trên trời hướng về chòm Bắc Đẩu, yo hey yo hey yo hey yo hey!! 】

【 Chu Mạt Lê cũng là một người thông minh, lúc trước khi thảo luận manh mối với Lâm Tân Mông anh ấy có nhắc tới khả năng 73 có liên quan đến nhiệm vụ 7, ai ngờ liên quan thật! 】

Lâm Tân Mông đối với phần này có chút hiểu biết, trong lòng vui vẻ, bắt lấy cơ hội thể hiện:

“Do hạn hán trên toàn lưu vực, lưu lượng dòng chảy của sông lớn rất nhỏ, lưu lượng dòng chảy của sông nhỏ cũng giảm theo, tương tự với các con mương tương ứng.”

Tần Diệc Đàm: “Nhiệm vụ 3 thì sao?”

Nói một đống điều vô nghĩa, sao không trực tiếp nói cho cậu ta biết nhiệm vụ 3 là gì đi!

Lâm Tân Mông sắp phấn khích nhảy cẫng lên nhưng lại đè xuống, rồi nhìn về phía Lục Dạng, hỏi: “Lục Dạng, thế cái này thì liên quan gì đến nhiệm vụ 3?”

Lục Dạng nhướng mày, nhìn về phía Lục Minh Tự, “Anh ơi, anh thấy thế nào?”

Lục Minh Tự sáng lạn nói: “73 có liên quan đến nhiệm vụ 7, mà manh mối 7 từng đề cập tới nước biển, chỗ này lại nhắc tới nước sông. Hai nhiệm vụ đều nhắc tới nước, thế nên có khả năng liên quan đến nước.”

Lục Dạng vừa lòng mà cong cong khóe mắt.

Lời Lục Minh Tự nói như một cái chìa khóa, khiến cánh cửa đóng kín trong tâm trí Chu Mạt Lê như được mở ra.

Chu Mạt Lê: “Không có gì trên đời mềm hơn nước, mà nước lại có thể công kích kẻ địch mạnh, không gì có thể địch được nó.”

Ôn Tiên: “Đây là cái gì?”

Chu Mạt Lê: “Chữ trên tấm vải của nhiệm vụ 7, trích từ 《 Đạo Đức Kinh 》.”

Nhiệm vụ 7 và nhiệm vụ 3 được kết nối với nhau, tất nhiên là có liên hệ.

Lâm Tân Mông hoang mang khó hiểu: “Nhưng chỗ này không có nước.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Về vấn đề này, Chu Mạt Lê nhìn về phía Lục Dạng, tìm lời giải đáp.

Đôi mắt Lục Dạng tràn đầy ý cười, cánh môi mềm mại khẽ mở, nhắc nhở: “Nước biển chiếm khoảng 70%, còn lục địa chỉ chiếm 30% thôi.”

Nước bảy…… Đất ba……

Lời này của Lục Dạng khiến Chu Mạt Lê sáng tỏ.

Chu Mạt Lê cao giọng hơn ngày thường mấy lần: “Hơi nước, là nhiệt độ của hơi nước.”

【 Ha ha ha ha cảm giác hôm nay Lục Dạng là chủ soái, mà những khách mời khác chỉ là thuộc hạ bé nhỏ của cô ấy. 】

Tần Diệc Đàm nghe xong như lọt vào trong sương mù, bực bội kêu lên: “Mấy người có thể đừng ở chỗ này đoán tới đoán lui được hay không, nói thẳng cho tôi biết đáp án nhiệm vụ 3 là gì không được à, sao phải lãng phí thời gian thế!”

Truyện được đăng duy nhất tại monkeyD thenonhenbien

Ôn Tiên chọc mạnh khuỷu tay vào người cậu ta, nghiến răng nghiến lợi nói: “Không lắp GPS nên không biết định vị bản thân ở đâu à?”

Không phải làm gì mà vẫn thắng không tốt sao? Một hai cứ phải nháo loạn lên, đúng là đồng đội không bằng con heo.

Một hai cái miệng đều không để ý đến mình, Tần Diệc Đàm quyết định chuyển sang người dễ bắt nạt nhất là Lục Dạng.

“Lục Dạng, cô đừng có giả bộ bí ẩn nữa, nói cho chúng tôi biết đáp án đi. Mấy cái sông nước, mương cạn, bắt cóc đạo đức gì đó cô nói, tôi đều không biết.”

Lục Minh Tự lạnh lùng nhìn Tần Diệc Đàm, âm thầm nói: “Thời kì nhân loại tiến hóa cậu trốn đâu vậy hả, không thì sao đến đậu còn có não, mà cậu lại không có.”

Tần Diệc Đàm thẹn quá hóa giận, phản bác: “Cậu mới là đồ không não!”

Lục Minh Tự cười nhạo một tiếng, “Không biết mắng người thì đừng có nói.”

【 Lục Minh Tự lúc cãi người khác cũng buồn cười thật đó ha ha ha ha ha. 】

Tần Diệc Đàm không càu nhàu nữa, lẳng lặng đứng ở một bên, nghẹn đến mức mặt đỏ bừng bừng, không biết là do giận, hay là do quá nóng.

NPC ở một bên há hốc miệng, sau đó yên lặng khép lại.

Thần kỳ thật.

Logic của bọn họ khá mạnh, tổ kế hoạch hình như hơi xem nhẹ thực lực của khách mời.

Từ hai câu tỉ lệ của nước biển so với lục địa là 7: 3, bỏ đi biển, để lại nước, sau đó lấy ra được 7 phần nước, thế mà có thể liên tưởng đến hơi nước.

Độ chính xác tới cả nhiệt độ của hơi nước.

Đáp án miêu tả được sinh động như vậy thì còn chơi cái búa gì nữa, trực tiếp hạ màn luôn đi.

Bây giờ NPC cực kỳ hoài nghi bản thân lên sân khấu là một sai lầm, không chỉ không có ích lợi gì, mà còn bị thương tích đầy mình.

Ôn Tiên xử lý toàn bộ thông tin xong, lại đặt thêm câu hỏi: “Nhiệt độ của hơi nước thì có tác dụng gì?”

Tay phải Lục Dạng nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay trái, uyển chuyển nói: “Hơi nước cũng có thể do nước chưng lên mà có được, nhiệt độ có thể đạt đến 100 độ trở lên. Nhiệt độ này là mấu chốt để gỡ bỏ nhiệm vụ 3.”

Nói xong, cô mỉm cười nhẹ, như thể vừa nhớ ra điều gì đó.

Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp: “!!!”

Nụ cười này của cô không hề giống bình thường!

Quá đẹp!

【 Đáng chết, rõ ràng tôi đã download APP chống lừa đảo, sao Lục Dạng vẫn trộm được trái tim tôi! 】

【 Cupid của tôi đâu, mau tới xiên tôi và chị Dạng lại với nhau, tôi muốn làm món xiên nướng ngon nhất Đông Bắc với chị Dạng! Tôi yêu thịt xiên! Tôi yêu chị Dạng! 】

Ôn Tiên im lặng suy nghĩ một lúc rồi gật đầu: “Ồ, hóa ra là như vậy.”

Lâm Tân Mông đầu óc hỗn loạn, nhìn về phía Ôn Tiên, mờ mịt hỏi: “Cô nghe hiểu à?”

Ôn Tiên bĩnh tĩnh trả lời: “Không.”

Lâm Tân Mông: “……”

【 Ha ha ha ha ha ha vẻ mặt của Ôn Tiên như muốn nói “Tôi không hiểu, tôi đã kiêu chưa”, tôi cười mà nghi ngờ nhân sinh luôn. 】

NPC chỉ ước có cái ghế ở đây, ngồi xuống, lẳng lặng nhìn bọn họ phá án.

Đáng tiếc là Lục Minh Tự cứ nhìn  chằm chằm anh ta, khiến anh ta không dám lộn xộn.

Đợi thời cơ thích hợp, Chu Mạt Lê nhìn Lục Dạng, hỏi thêm lần nữa: “Lục địa chiếm 30% có nghĩa là gì?”

Anh ta biết thể nào cũng liên quan đến nhà gỗ, chỉ là liên quan chỗ nào thì anh ta vẫn chưa nghĩ ra.