Sau Khi Thủ Tiết, Ta Triệt Để Nằm Thắng

Chương 9



Lão già ngoan cố này giả bộ chính trực nghiêm minh, khiến ta suýt nữa bật cười.  

 

Ta cố nhịn cười, giọng điệu bình tĩnh:  

 

"Tộc trưởng, loại tội danh lớn thế này, người không thể tùy tiện đổ lên đầu ta được.  

 

"Với nữ tử, danh tiết còn quan trọng hơn cả mạng sống, lẽ nào người muốn bức tử ta sao?  

 

"Tộc trưởng không sợ toàn thành cười nhạo cả nhà họ Tào sao?"  

 

Chuyện đám kể chuyện lan truyền tin tức lần trước đã khiến cả gia tộc họ Tào sợ hãi.  

 

Nghe ta nói vậy, tộc trưởng lập tức nghẹn lời.  

 

Lúc này, Tào Tân Ninh không nhịn được, bước ra gào lên:  

 

"Thẩm ở đây kéo dài thời gian, không chịu cho chúng ta vào, chẳng phải vì sợ bị bắt quả tang sao?"  

 

Ta híp mắt nhìn hắn, vẻ mặt đầy tức giận, như thể hận không thể ra tay giếc hắn ngay lập tức:  

 

"Chuyện trong hậu viện, tộc trưởng đại nhân sao có thể biết được? Chẳng lẽ kẻ đến mật báo chính là ngươi, đứa cháu ngoan của ta?"  

 

Tào Tân Ninh dù sao cũng còn trẻ, thấy ta nổi giận, cứ tưởng ta đã bị bắt thóp, càng thêm đắc ý, vênh váo gào lên:  

 

"Đúng thì sao? Có gan làm, lại không có gan nhận à?"  

 

Ta suýt vỗ tay khen hắn diễn giỏi!  

 

Lập tức phất tay, ra lệnh:  

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

"Tránh ra, nhường đường cho tộc trưởng và thiếu gia vào!"  

 

Tào Tân Ninh hưng phấn đến mức lập tức sai gia đinh xông vào lục soát.  

 

Bọn họ lật tung cả phòng, nhưng chẳng tìm được gì.  

 

Sắc mặt Tào Tân Ninh cực kỳ khó coi, hắn lắp bắp, không dám tin:  

 

"Không thể nào, rõ ràng ta thấy…"  

 

Ta cười nhạt, giọng mỉa mai:  

 

"Thiếu gia thấy cái gì? Nói ra cho mọi người nghe xem nào."  

 

Tào Tân Ninh bị dọa đến im bặt, không dám hó hé.  

 

Đúng lúc này, không biết ai hét lên:  

 

"Cháy rồi!"  

 

Mọi người quay đầu nhìn, liền thấy ánh lửa bùng lên từ hướng Phật đường ở hậu viện.  

 

Không đợi bọn họ phản ứng, ta đã vội vàng hét lên:  

 

"Mau cứu lão phu nhân!"  

 

Giây tiếp theo, cả đám người hoảng loạn chạy về phía Phật đường.  

 

Gia đinh dẫn đầu lập tức đạp tung cửa phòng, xông vào bên trong.  

 

Một cảnh tượng chấn động đập vào mắt bọn họ—trên giường có hai bóng người!  

 

Bà mẹ chồng ta trợn trừng mắt, hoảng hốt bật dậy, giận dữ quát:  

 

"Các ngươi làm cái gì? Chán sống rồi sao?"  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Sắc mặt mọi người tái mét.  

 

Tộc trưởng xám ngoét mặt, ánh mắt như thể hận không thể xông vào đ.â.m chếc bà ta ngay lập tức.  

 

Ta giả vờ kinh hoàng, hét lớn:  

 

"Mẹ! Con biết người thủ tiết nhiều năm vất vả, nhưng sao lại có thể làm ra chuyện như vậy?"  

 

Mẹ chồng quay đầu nhìn sang, liếc mắt một cái liền mặt cắt không còn giọt máu.  

 

Không đợi bà ta lên tiếng, người của ta đã nhanh chóng bịt miệng bà ta lại.  

 

"Mẹ chồng tư thông với nam nhân bên ngoài, đội cho họ Tào một cái mũ xanh to tướng."  

 

Với những tộc nhân nhà họ Tào luôn xem danh tiếng hơn cả mạng sống, chuyện này là một nỗi nhục không thể rửa sạch!  

 

Bọn họ suýt nữa đã lôi bà ta đi dìm lồng heo, nhưng bị ta chủ động ngăn lại.  

 

Ta đề nghị:  

 

"Không bằng ném bà ta ra trang viên ở nông thôn, bắt làm lao dịch để chuộc tội?"  

 

Tộc trưởng còn tưởng ta có lòng nhân từ, gật đầu khen ngợi:  

 

"Ngươi thật hiểu đại nghĩa, tấm lòng nhân hậu!"  

 

Hạ Trúc khó hiểu, hỏi ta:  

 

"Tiểu thư, lão phu nhân xấu xa như vậy, còn bày kế cho thiếu gia hại người, vì sao người lại cứu bà ta?"  

 

Ta nhấp một ngụm trà hoa, tâm trạng vô cùng thư thái, chậm rãi nói:  

 

"Chếc thì quá dễ dàng. Nhưng khiến bà ta sống mà chịu đủ khổ sở, mới là điều khó nhất."  

 

Kiếp trước ta phải chịu bao nhiêu khổ đau, đời này, ta sẽ khiến mụ già kia nếm trải đủ! 

 

17

 

Tên sói mắt trắng Tào Tân Ninh này, ta đương nhiên cũng không thể bỏ qua.  

 

Năm đó, Tào Vân Thanh chưa cưới vợ đã có con với thiếp thất.  

 

Nếu chuyện này truyền ra ngoài, còn nhà nào chịu gả con gái vào làm chính thất?  

 

Vì giữ danh tiếng, nhà họ Tào bèn đưa Tào Tân Ninh lên danh nghĩa người ca ca đã mất, phong cho hắn thân phận trưởng tử đích hệ.  

 

Bây giờ, ta trực tiếp bảo tộc trưởng họ Tào, lấy tội danh vu cáo trưởng bối, bất kính bất hiếu, đuổi hắn ra khỏi gia tộc, xóa tên khỏi gia phả.  

 

Tộc trưởng sợ ta lại biến chuyện của mẹ chồng thành thoại bản, thuê kể chuyện lan truyền khắp nơi, nên bất cứ yêu cầu nào của ta cũng lập tức đáp ứng.  

 

Dù sao, viện này giờ cũng chẳng còn ai, ông ta chẳng cần lo đắc tội với ai cả.  

 

Từ khi hậu viện được dọn sạch, không khí trong nhà họ Tào dường như cũng trong lành hơn hẳn.   

 

Nhưng có lẽ ta vẫn đánh giá quá thấp sự vô liêm sỉ của Tào Vân Thanh.  

 

Bao nhiêu chuyện đã xảy ra ở hậu viện, hắn vậy mà vẫn dám quay về!  

 

Gia nhân vội vã chạy vào báo tin:  

 

"Thiếu phu nhân, ngoài cổng có người tự xưng là Tào Vân Thanh, la hét đòi vào nhà, có vẻ muốn gây chuyện."  

 

Ta lập tức dẫn theo hai nha hoàn đi ra cổng.  

 

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com