Tôi hiếm khi thấy ngại ngùng, đứng cạnh Đoàn Hành, giống như hai học sinh tiểu học đang bị phạt đứng.
Sau khi bà ấy đi, tôi vòng tay qua cổ cậu ấy:
"Hóa ra anh thèm muốn sắc đẹp của em từ lâu rồi, sao không nói cho em biết?"
Cậu ấy đỡ lấy eo tôi, ánh mắt lảng tránh, khẽ ho một tiếng.
"Em quá xinh đẹp, anh không dám nói chuyện với em."
Tôi: "..."
Sau đó Đoàn Hành kể cho tôi nghe, lúc đó ánh mắt tôi nhìn Phó Khâm, giống hệt ánh mắt cậu ấy nhìn tôi.
Vì vậy, cậu ấy đã lặng lẽ chôn giấu tình cảm này trong lòng.
Cho đến khi học cùng lớp đại học với tôi, thấy tôi ứng cử vào vị trí ủy viên tuyên truyền, cậu ấy lập tức ứng cử chức lớp trưởng.
Chỉ để có thể danh chính ngôn thuận tiếp xúc với tôi.
Tôi hôn lên môi mỏng của cậu ấy, như chuồn chuồn lướt nước:
"Chúc mừng anh đã trở thành bạn trai của em, sau này có thể danh chính ngôn thuận rồi!"
Cậu ấy mím môi, siết c.h.ặ.t t.a.y ở eo tôi, ánh mắt sâu thẳm:
"Vậy anh có thể danh chính ngôn thuận hôn em không?"
Nhiệt độ ở vành tai tôi bỗng chốc tăng cao, tôi khẽ gật đầu.
Hệ thống kêu lên: 【A! Ngọt ngào quá!】
Tôi: 【Không có mắt nhìn à, tự mình vào phòng tối đi!】
19
Lễ tốt nghiệp, tôi gặp lại Phó Khâm sau một thời gian dài biến mất.
Vẻ tiều tụy này khác xa với chàng trai tràn đầy nhiệt huyết năm nào.
Anh ta nhìn tôi thật sâu, cười khổ:
"Miên Miên, chúc mừng tốt nghiệp."
Tôi mỉm cười lịch sự, "Cảm ơn, anh cũng vậy."
À, không đúng, hình như anh ta bị lưu ban rồi, hí hí.
Môi anh ta khẽ run, mắt dần đỏ hoe, giọng nói có chút nghẹn ngào:
"Miên Miên, anh hối hận rồi."
"Haizz, không sao đâu, anh vẫn có thể gặp được Chu Thấm khác mà."
Phó Khâm hít sâu một hơi, "Chúng ta có thể..."
Tôi kinh ngạc, "Tôi đã an ủi anh rồi, anh còn định lấy ơn báo oán à?"
Phó Khâm cụp mắt, tự giễu cười khổ:
"Anh biết mà, em sẽ không tha thứ cho anh, cũng đúng, anh không xứng đáng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Anh ta vẫy tay chào tôi, nụ cười đượm buồn:
"Miên Miên, chúc em hạnh phúc."
【Ting! Thành công làm Phó Khâm suy sụp, năm mươi vạn tệ đã đến tài khoản!】
Quay đầu lại, tôi thấy Đoàn Hành đang đứng phía sau với vẻ mặt khó đăm đăm.
Cậu ấy khoanh tay, môi mím thành một đường thẳng sắc bén, lửa ghen trong mắt sắp trào ra:
"Anh ta tìm em làm gì?"
"Chẳng qua là muốn em tha thứ cho anh ta, nói mấy lời hối hận thôi."
Đoàn Hành nghiến răng, "Rồi sao nữa?"
"Sao là sao? Nếu tối nay anh cho em xem cơ bụng thì em sẽ không đồng ý với anh ta."
Vẻ mặt hung dữ của anh ấy lập tức trở nên lúng túng, lan đến tận cổ.
Anh ấy trừng mắt nhìn tôi.
Vài giây sau lại giả vờ như không có chuyện gì mà cúi xuống, nói nhỏ bên tai tôi: "Tối nay cho em xem."
Tôi ngẩng đầu lên đầy kinh hỉ, Đoàn Hành quay mặt đi khẽ ho một tiếng, vành tai đỏ ửng.
【Ký chủ, tôi phải đi rồi。】
Tôi ngẩn ra, 【Đột ngột vậy?】
Nó im lặng vài giây, 【Ký chủ, bây giờ cô đang được bao bọc bởi tình yêu và hạnh phúc, không cần tôi nữa rồi。】
Tôi hơi tiếc nuối: 【Vậy cậu định đi đâu?】
【Lần đầu tiên phát hiện ra cô, Chu Thấm vu oan cô đẩy cô ta ngã, cha mẹ mắng cô, Phó Khâm cũng không tin cô, lúc đó cô rơi vào tình trạng cực kỳ nghi ngờ bản thân, cô tự hỏi mình có phải quá hư không, nên họ mới dành tình yêu cho người khác. Cô trở nên thận trọng, chỉ cần một ánh mắt của họ cũng khiến cô suy nghĩ miên man, sợ bị họ hiểu lầm, cô ngày càng mất tự tin, khi bị hiểu lầm thường vô thức cho rằng đó là lỗi của mình. Sau đó, cô bắt đầu thoát khỏi sự ràng buộc và kìm kẹp của gia đình và người khác, không còn rơi vào bẫy tự chứng minh bản thân nữa, dũng cảm phản kháng lại những ác ý từ bên ngoài, giành được sự tự do về tinh thần.
【Nhưng vẫn còn rất nhiều cô gái, cả đời bị giam cầm trong chiếc lồng do gia đình và xã hội tạo ra mà không thể thở nổi. Sự tồn tại của tôi, chính là thông qua phương thức gần như cực đoan này, dần dần giúp họ tìm lại chính mình, phát hiện ra điểm sáng của bản thân, từ chối mọi hình thức thao túng tâm lý và áp bức。】
Giọng nó dịu dàng, 【Tôi đã học được rất nhiều điều từ cô, cảm ơn cô, ký chủ。】
Hệ thống rời đi, khi tôi hoàn hồn thì nước mắt đã đầm đìa.
Hóa ra ý nghĩa thực sự của hệ thống là——dù bình thường, cũng phải tự tin.
Tôi thật sự rất may mắn.
Cũng mong tất cả các cô gái trên thế gian này đều có thể thoát khỏi xiềng xích, tận hưởng cuộc sống của chính mình.
-----
Ngoại Truyện:
Buổi tối, Đoàn Hành tắm xong, quấn khăn tắm bước ra, tiện tay vuốt mái tóc còn hơi ướt.
Đọc xong nhớ phô lô cho tuiii nha, phô lô ở web hoặc Page Liễu Như Yên đều được, iuu, chúc mn đọc triện zui zẻ.
Tôi nuốt nước miếng.
Lấy đèn pin soi hết tám múi cơ của anh ấy.
Cực kỳ hài lòng.
Và quyết định ngày mai sẽ dẫn anh ấy đi đăng ký kết hôn.