Sau Khi Trẫm Băng Hà

Chương 12



“Con đã nói gì với hắn vậy?”

Mấy ngày gần đây, ý thức của trẫm biến mất càng lúc càng thường xuyên, thời gian cũng càng lúc càng dài.

Cho nên, quá trình bọn họ nói chuyện trẫm không hề hay biết.

Triệt nhi khẽ cười cười: “Cũng không có gì, chẳng qua là hứa hẹn với hắn chút đồ thôi mà.”

27

Một tháng sau.

Có tin đồn lan truyền rằng Chu Khác đã đầu quân cho Vệ quốc, hơn nữa còn được quốc quân Vệ quốc vô cùng trọng dụng.

Chu Khác cũng lớn tiếng tuyên bố nhất định sẽ dẫn quân san bằng hoàng cung Đại Hạ, bắt sống Hạ Vương, lột da Thôi Diễn để rửa mối hận xưa.

Nửa tháng sau, Chu Khác dẫn binh đánh Đại Hạ, trận đầu đã thắng lợi, liên tiếp hạ năm thành.

Đại Hạ mất đi một viên mãnh tướng như Chu Khác, chiến lực suy giảm nghiêm trọng, không thể chống cự, đành phải xin hòa với Vệ quốc, chủ động trả lại Vu sư Đại Vu của Vệ quốc.

Vệ Vương vô cùng vui mừng, phong Chu Khác làm Chinh Bắc tướng quân.

Sau khi Đại Vu sư về Vệ quốc được hai tháng, bệnh tình của lão Vệ Vương vốn đã nằm liệt giường từ lâu dần dần chuyển biến tốt đẹp, có dấu hiệu hồi phục.

Khi Vệ Vương khỏe mạnh trở lại, thái tử Vệ quốc được phái đi tuần thị khắp nơi, nghe nói trên đường tuần thị đã nhiều lần gặp phải thích khách.

Thái tử Vệ quốc trải qua bao phen thập tử nhất sinh trốn về cung, liền mưu đồ liên kết thân tín bức cung nhưng lại bị Chinh Bắc tướng quân Chu Khác đích thân hộ giá bên cạnh Vệ Vương ra tay c.h.é.m giết.

Thái tử Vệ quốc chết, Vệ Vương thương tâm quá độ, ngã bệnh không dậy nổi.

Đúng lúc này, trong hoàng cung Vệ quốc đột nhiên bùng phát dịch bệnh, hoàng tự liên tiếp c.h.ế.t yểu.

Vệ Vương nghe tin dữ, không chịu nổi đả kích, chẳng bao lâu cũng băng hà theo.

Hoàng thất Vệ quốc suy tàn, tân đế kế vị còn chưa đầy một tuổi.

Vệ quốc sùng bái quỷ thần, tân đế kế vị theo lệ cũ phải do Đại Vu sư chủ trì tế tự, chọn ra người có thiên mệnh phù trợ tân đế.

Thiên mệnh chọn trúng Chu Khác.

Triều thần Vệ quốc kịch liệt phản đối: "Không phải người cùng tộc, tất có dị tâm!"

Trước sự phản đối của đông đảo triều thần, hoàng thất Vệ quốc quyết định cử hành tế tự lại lần nữa.

Để phòng kẻ tiểu nhân giở trò, nghi lễ tế tự mới càng thêm nghiêm ngặt cẩn trọng.

Nhưng Chu Khác vẫn bị chọn trúng.

Đại Vu sư lấy danh dự toàn tộc ra thề, đây chính là ý trời.

Mọi người trong lòng tuy không phục nhưng cũng không còn lời nào để nói.

Sau khi Chu Khác phụ chính thì cũng không nắm thực quyền, cũng chẳng có hành động gì đáng kể, mọi người dần dần lơi lỏng cảnh giác.

Cùng lúc đó, vì tân hoàng còn nhỏ tuổi, triều đình Vệ quốc các thế lực tranh quyền đoạt lợi không ngừng, nội loạn liên miên.

Đợi đến khi các phe phái đấu đá lưỡng bại câu thương, Chu Khác vốn luôn im hơi lặng tiếng bất ngờ xuất kích, dùng thủ đoạn sắt m.á.u nhanh chóng nắm giữ các vị trí trọng yếu của Vệ quốc.

Từ đó về sau, thế lực do Chu Khác cầm đầu không ngừng chèn ép các dòng họ thế gia lâu đời của Vệ quốc, Vệ quốc dần dần rơi vào tay Chu Khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Người người hoặc chủ động đầu phục, hoặc căm giận nhưng không dám hé răng.

Hai năm sau, Đại Hạ xuất binh đánh Vệ quốc.

Vệ quốc không đánh mà hàng.

Phụ chính Đại tướng quân Chu Khác dẫn ấu đế dâng bản đồ Vệ quốc.

28

Khi Chu Khác mở cửa thành Vệ quốc nghênh đón quân Hạ tiến vào, mọi người mới biết, Chu Khác lại chính là gián điệp mà Đại Hạ phái sang Vệ quốc.

Những đồng bào năm xưa cười đùa vỗ vai Chu Khác: "Tiểu tử này! Diễn kịch giỏi thật đấy! Bọn ta đều tưởng ngươi thật sự phản bội đầu hàng địch rồi chứ!"

Chu Khác cười có chút cay đắng.

Phản bội là thật.

Hắn đã từng thật sự muốn phản.

Hắn chưa từng gặp mặt Thôi Diễn tàn nhẫn quyết đoán kia nhưng lại lớn lên cùng những câu chuyện về ông ta.

Đến khi hắn nhập triều, Thôi Diễn sớm đã rũ bỏ hết vẻ hung hăng, trông chẳng khác nào một ông lão hiền lành dễ gần.

Hắn nghĩ có lẽ lời đồn đã khoa trương quá mức, bản thân mình nói không chừng còn lợi hại hơn ông ta ấy chứ.

Khi đánh Vệ quốc, hắn liên tiếp chiến thắng, lòng tin tăng cao, cảm thấy cơ hội lưu danh sử sách ngay trước mắt rồi.

Nhưng đúng lúc này, tân đế lại đồng ý xin hòa với Vệ quốc!

Đọc xong nhớ phô lô cho tuiii nha, phô lô ở web hoặc Page Liễu Như Yên đều được, iuu, chúc mn đọc triện zui zẻ.

Thôi Diễn c.h.ế.t tiệt! Đều là chủ ý của ông ta cả! Chắc chắn là ông ta ghen tị rồi! Ông ta sợ công lao của ta vượt qua ông ta!

Hắn đổ hết cơn giận và nỗi thất vọng lên đầu Thôi Diễn.

Nhưng hắn nhiều lần khiêu khích, Thôi Diễn lại chẳng hề để vào mắt, đây là khinh thường hắn sao!

Còn có tân đế, luôn miệng nói tốt cho Thôi Diễn!

Rõ ràng mình mới là cữu cữu của hắn.

Lần này hắn ngay cả tân đế cũng oán hận lây.

Thời gian lâu dần, oán khí càng ngày càng lớn, hắn vậy mà dần dần nảy sinh ý phản nghịch.

Hắn nghĩ, Tiên đế đâu chỉ có một đứa con trai này, hắn cũng đâu chỉ có một đứa cháu ngoại này.

Thế là hắn đi tìm An Vương vốn có quan hệ thân cận với mình nhất.

An Vương vừa ngu ngốc lại dễ khống chế.

Ai ngờ tên ngốc này không đồng ý thì thôi, lại còn bày ra vẻ mặt dạy đời, bóng gió chỉ trích hắn không biết sống chết, thế là hắn liền cho gã một trận nhừ tử.

Sau này hắn nghĩ, đã đều là đồ bỏ đi cả, vậy thì mình tự mình làm hoàng đế cho xong, đến lúc đó, nhất định sẽ dẫn dắt Đại Hạ bước lên một tầm cao mới.

Nhưng, hắn đã bại.

Bại thảm hại.

Đứa cháu ngoại tân đế mà hắn vốn coi thường kia dễ dàng đánh bại hắn như mèo vờn chuột.