Sau Khi Trẫm Băng Hà

Chương 13



Lòng hắn nguội lạnh như tro tàn, chỉ mong c.h.ế.t sớm.

Tỷ tỷ rút đao muốn c.h.é.m hắn, lại bị tân đế ngăn lại.

Hắn tò mò nhìn ngài ấy: "Vì sao không g.i.ế.c ta?"

Người kia không trả lời, chỉ cười vô cùng ôn hòa, nhưng lại quay đầu nhốt hắn vào đại lao.

Hắn ở trong ngục nếm trải đủ mọi loại hình cụ.

Đến ngày thứ ba, tân đế mới xuất hiện trở lại.

Ngài ấy từ trong ánh bình minh đi về phía hắn, nụ cười vẫn hiền hòa như cũ: "Tiểu cữu cữu, có một cơ hội chuộc tội, lập công chuộc tội, vì Đại Hạ kiến công lập nghiệp, ngươi có muốn không?"

29

Ngày nghe tin Chu Khác đầu quân cho Vệ quốc, trẫm đã đoán được kế hoạch của Triệt nhi.

"Phụ hoàng không sợ Chu tướng quân thật sự đầu quân cho Vệ quốc sao?"

Trẫm cười cười: "Nếu hắn thật sự dám đầu hàng địch, vậy thì tự nhiên cũng có biện pháp đối phó, con hẳn là đã có chuẩn bị sẵn rồi."

Triệt nhi có chút ngượng ngùng: "Quả thật là như vậy."

Nói xong, hắn cúi đầu nghịch nghịch ngón tay.

"Phụ hoàng có cảm thấy nhi thần làm vậy là không quang minh chính đại không?"

Trẫm ngẩn người, nhìn hắn cúi đầu mân mê ngón tay, hồi nhỏ trẫm dạy hắn học bài, nếu gây ra chuyện gì, hắn chột dạ sợ hãi, cũng có dáng vẻ y như vậy.

Trẫm không khỏi dịu giọng lại.

"Dùng ít sức mà chuyển được ngàn cân như vậy, công thành đoạt đất, binh không đổ máu, con ta trí tuệ vô song, thật là thông minh tuyệt đỉnh."

Nghe trẫm nói vậy, hắn buông tay ra, khẽ cười rộ lên, ánh mắt càng thêm sáng ngời.

Trẫm nói tiếp: "Triệt nhi, con có biết làm vua lấy gì làm trọng không?"

"Dân."

Trẫm gật đầu: "Không sai, cho nên chỉ cần có lợi cho nước cho dân, con đều có thể mạnh dạn mà làm."

"Thôi tướng dạy trẫm tích lũy sức mạnh, chờ thời cơ, xét thời thế, trẫm nay cũng đem những lời này tặng lại cho con."

"Trẫm từ năm mười bảy tuổi đánh với Vệ quốc một trận, liền biết cả đời này sẽ không có công trạng gì nữa, cho nên trẫm đã dùng hơn hai mươi năm để tích lũy sức mạnh cho Đại Hạ."

"Xem ra, bây giờ chính là lúc dùng đến, Triệt nhi, con cứ việc buông tay làm đi, đừng sợ, phụ hoàng đã chuẩn bị đầy đủ cho con rồi."

30

Sau khi Đại Vu sư Vệ quốc trở về, hoàng thất Vệ quốc liền chậm rãi bắt đầu loạn lạc.

Trẫm tò mò Triệt nhi rốt cuộc đã hứa hẹn với ông ta những gì mà có thể thuyết phục ông ta phản bội mẫu quốc.

Trẫm hỏi hắn, hắn nói cũng chẳng có gì to tát.

"Chẳng qua là con đã hứa với ông ta, ngày Đại Hạ đạp vỡ thành đô Vệ quốc, cũng chính là ngày Vu sư nhất tộc quy ẩn sơn lâm."

Đọc xong nhớ phô lô cho tuiii nha, phô lô ở web hoặc Page Liễu Như Yên đều được, iuu, chúc mn đọc triện zui zẻ.

Trẫm ngẩn người: “Chỉ vậy thôi sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Triệt nhi gật đầu, giải thích với trẫm.

"Vệ quốc nuôi dưỡng vu sư, chuyên phục vụ hoàng tộc sai khiến. Năng lực của vu sư gắn liền với huyết mạch, huyết mạch càng tinh thuần, pháp lực càng mạnh. Bởi vậy, từ đời này sang đời khác, bạn đời của bọn họ đều do hoàng tộc Vệ quốc tuyển chọn, thậm chí… bị ép buộc kết hợp."

"Tộc Vu sư tinh thông quỷ thần âm dương, bị người đời thèm muốn, dù cho may mắn trốn thoát cũng không có sức tự bảo vệ, chỉ có thể lựa chọn nương tựa hoàng thất, đời đời làm nô lệ."

"Nhưng mà, người đời ai chẳng khát vọng tự do."

"Nhi thần chẳng qua là cho bọn họ một cơ hội lựa chọn."

Thông tin quá nhiều, trẫm tiêu hóa hồi lâu.

"Vậy… bọn họ liền tin con?"

Triệt nhi gật đầu: "Đúng vậy, nhi thần hứa với bọn họ tự do quy ẩn, lấy sức mạnh của cả nước bảo hộ, từ nay về sau không bái lạy hoàng tộc, không nhập thế tục, vĩnh viễn không bị người khác sai khiến."

Thật lòng mà nói, trẫm vẫn không quá tin tưởng, lời thề loại này thật sự không đáng tin cậy cho lắm.

Triệt nhi cười cười, cuối cùng bất đắc dĩ giơ tay phải lên cho trẫm xem.

"Được rồi, quả nhiên chuyện gì cũng không qua mắt được phụ hoàng, nhi thần cùng bọn họ đã ký kết huyết minh, lấy quốc gia làm lời thề, huyết mạch tương truyền, vĩnh viễn không phản bội."

"Nếu như vi phạm lời thề, con sẽ ra sao?"

Triệt nhi trầm mặc một lát: "Chắc là sẽ c.h.ế.t rất khó coi đi."

Trẫm nhất thời không biết nên nói gì cho phải.

Hắn ngược lại an ủi trẫm: "Phụ hoàng yên tâm đi, bây giờ bọn họ mới là người muốn nhi thần sống lâu trăm tuổi nhất, muốn Đại Hạ muôn năm truyền thừa nhất, dù sao, chỉ có quốc gia đủ mạnh mẽ, mới có thể bảo hộ được bọn họ."

Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua ấn ký trên tay: "Tương tự, từ nay về sau, bọn họ chính là người bảo hộ trung thành nhất của Đại Hạ ta."

Hắn nói xong thì cười rộ lên.

"Phi vụ làm ăn này, không lỗ!"

Trẫm lặng lẽ thở dài một hơi.

Sau đó trẫm lại nghĩ đến một chuyện.

"Chuyện bí mật như vậy của hoàng tộc Vệ quốc và Vu sư tộc, sao con lại biết được?"

Trẫm tại vị nhiều năm như vậy, cũng chưa từng nghe nói qua.

Nghe trẫm hỏi vậy, Triệt nhi ngượng ngùng sờ sờ mũi.

"Cái đó… Phụ hoàng, nhi thần nói ra, người đừng giận nha…"

"Chính là, năm xưa nhi thầnlén lút sau lưng người, bí mật xây dựng một tổ chức, chuyên môn âm thầm thu thập tin tức…"

Trẫm: "…"

Con ta, quả nhiên là đại tài.

31

Kế hoạch tiến hành vô cùng thuận lợi.

Cùng với việc càng ngày càng có nhiều tin tức từ Vệ quốc truyền về, Triệt nhi cả người đều trở nên phấn chấn hẳn lên.