Sau Khi Trẫm Băng Hà

Chương 6



Trong mật thất, trẫm đã chuẩn bị sẵn sàng.

Chỉ đợi đến giờ đã định, là sẽ rạch d.a.o lấy máu.

Thi thể của trẫm trên giường băng tinh vẫn giữ nguyên trạng.

Trẫm nhìn nhìn không khỏi có chút lo lắng, nếu như Triệt nhi tỉnh lại phát hiện mình chạy đến thân xác của trẫm, có khi nào sẽ rất kinh hãi không.

Còn nữa, nếu như bị người ta nhìn thấy, chẳng phải sẽ nói trẫm là xác c.h.ế.t vùng dậy hay sao, đến lúc đó phải làm thế nào đây…

Còn chưa đợi trẫm sắp xếp ổn thỏa những vấn đề phiền phức này, liền nghe thấy một tiếng gọi.

Giọng nói nhè nhẹ mang theo sự run rẩy vang lên: “Phụ hoàng.”

Trẫm lập tức quay phắt đầu lại nhìn con d.a.o găm đang đặt ở một bên, linh nghiệm vậy sao? Trẫm còn chưa bắt đầu lấy m.á.u mà.

Trẫm dụi dụi mắt, ghé sát lại giường băng tinh.

“Triệt nhi?”

Nhưng người trên giường vẫn không hề nhúc nhích.

Trẫm day day trán, có lẽ là ảo giác thôi, mấy ngày nay cứ phải nghe đám đạo sĩ kia cãi nhau ỏm tỏi, ồn ào thì thôi đi, chủ yếu là mệt tim.

Cũng không biết bọn họ học hành ở đâu ra, một đám hai đám chẳng ai nói tiếng người.

Thời gian cũng sắp đến rồi, trẫm cầm d.a.o găm lên chuẩn bị rạch cổ tay.

Đúng lúc này, một tiếng kêu lo lắng truyền vào trong đầu trẫm.

“Phụ hoàng đừng mà.”

Lần này, trẫm chắc chắn là mình đã nghe thấy rồi.

14

Thi hài của trẫm cuối cùng cũng được nhập thổ vi an.

Trước đây trẫm vẫn luôn cho rằng là do mình và Triệt nhi đã hoán đổi thân xác cho nhau nên mới cố công bảo tồn cái xác này.

Nhưng bây giờ, tình huống có hơi phức tạp một chút.

Sau khi trẫm tìm cung nhân bên cạnh làm thử nghiệm vài lần, mới phát hiện, dường như chỉ có trẫm mới nghe được giọng nói của Triệt nhi.

Chẳng lẽ… nó đã thành du hồn rồi?

Trong lúc trẫm đang cố gắng tìm thêm vài người dị nhân dị sĩ nữa, Triệt nhi lên tiếng.

“Phụ hoàng, đừng phí công nữa, nhi thần cũng đang ở trong thân thể của chính mình.”

Đọc xong nhớ phô lô cho tuiii nha, phô lô ở web hoặc Page Liễu Như Yên đều được, iuu, chúc mn đọc triện zui zẻ.

Lúc đó trẫm đã nhảy dựng lên.

Má ơi!

Đây là tình huống kiểu gì vậy?

Một khắc sau, trẫm buộc phải chấp nhận sự thật này.

Một thân xác hai linh hồn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Là linh hồn của trẫm đã chen vào thân thể của Triệt nhi, khiến cho ý thức của nó tạm thời hôn mê.

Sau khi hiểu rõ mọi chuyện, trẫm liền sai người đưa thi hài trên giường băng tinh vào hoàng lăng.

Đùa à, các ngươi không biết là ngày ngày nhìn thấy cái xác của chính mình kinh khủng đến mức nào đâu.

Triệt nhi đã cố gắng ngăn cản trẫm, nó muốn tìm người giúp trẫm trở về thân xác của mình.

“Thôi bỏ đi, cái xác kia sớm đã c.h.ế.t cứng ngắc rồi.”

15

Hai cha con trẫm nghiên cứu một hồi, phát hiện hai người có thể luân phiên nắm quyền khống chế thân thể.

Nhận ra được điểm này, trẫm lập tức đình công.

“Trẫm đã băng hà rồi, đây là việc của con, con đi lâm triều đi.”

Triệt nhi bất đắc dĩ thở dài một hơi: “Vâng.”

Quá tốt rồi, cuối cùng trẫm cũng có thể nghỉ ngơi.

Những ngày tháng không làm hoàng đế, thật là sảng khoái.

Thôi tướng quốc sau khi lấy lại tinh thần, cái tính khí hễ gặp ai là xoi mói người đó lại nổi lên, triều sớm ngày nào cũng náo nhiệt như cái chợ vỡ.

Trước kia đều là trẫm phải cắn răng chịu đựng nghe bọn họ cãi nhau, còn thỉnh thoảng phải đưa ra ý kiến, nếu như lơ là một chút, bỏ sót cái gì, hỏa lực của mọi người lập tức sẽ chuyển hướng sang trẫm ngay.

Lâm triều thật sự không phải là một chuyện thú vị gì cho cam.

Nhưng bây giờ, trẫm lại thích nhất là lâm triều.

Giờ trẫm mới phát hiện, hóa ra đứng từ góc độ của người ngoài cuộc xem người ta cãi nhau lại là một chuyện thú vị đến vậy, nếu như không phải là dùng chung một thân xác, trẫm thật sự muốn bưng đĩa hạt dưa vừa xem náo nhiệt vừa cắn hạt dưa.

Thật là thú vị.

Hộ bộ và Công bộ cãi nhau ầm ĩ, hai bên đều không chịu nhường bước, cãi nhau đến mức long trời lở đất.

Hộ bộ Thượng thư tức đến đỏ cả mặt tía tai, cầm tấu chương định chọc thẳng vào mặt Công bộ Thượng thư, Công bộ Thượng thư cũng không chịu yếu thế, giơ tay định giật mũ quan của Hộ bộ Thượng thư.

Nếu như là trước kia, lúc này trẫm đã phải đứng ra ngăn cản, hoặc là khuyên giải, hoặc là đánh mỗi bên mỗi gậy.

Nhưng giờ phút này trẫm lại cười trên nỗi đau của người khác với Triệt nhi: “Ha ha ha, con đoán xem hai người bọn họ ai khỏe hơn?”

Bởi vì dùng chung một thân xác, Triệt nhi không cần mở miệng, trẫm cũng có thể nghe được tiếng lòng của nó.

Nó bất lực thở dài một hơi: “Cũng không biết là tại sao lại cãi nhau nữa, nói chuyện tử tế không được sao?”

Sau đó, nó liền mở miệng ngăn cản hai người rồi phân tích vấn đề từng điều từng điều, tiện thể đưa ra phương án giải quyết.

Chuyện này vừa xử lý xong, ngay sau đó lại là một vụ chính vụ khác.

Trẫm nghe nghe rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Đợi đến khi tan triều, trẫm cũng ngủ đủ giấc rồi.

Đây vẫn là lần đầu tiên trẫm ngủ gật ở trong triều.

Ừm, cảm giác thật là tuyệt vời.