18.
Đêm đó, Trường Dương Công chúa đêm đó đã bị bắt lại Vinh Thành
Vào lúc hừng đông, ta sai người đem Tần Lập Chu đã bị sói hoang gặm ăn hết thịt, chỉ còn mấy khúc xương còn có một đôi mắt, ném trước mặt Trường Dương công chúa.
Trường Dương sợ tới mức khóc lớn.
Ta ở bên cạnh vỗ tay cảm thán: “Nhìn xem nhìn xem! Công chúa vì phò mã của nàng mà khóc, thật cảm động! Tuy Tần Lập Chu đã chết, lại vĩnh viễn sống ở trong lòng công chúa, cả đời này công chúa cũng không quên được cái c.h.ế.t thê lương mà đẹp động lòng người này của Tần Lập Chu! Thật là một mối tình day dứt khó quên! Cảm động quá!”
Trường Dương oán hận mà rống lên với ta: “Tống Chiêu Chiêu, ngươi là đồ phản tặc! Phụ hoàng của ta nhất định sẽ phái binh tiêu diệt ngươi!”
Rất nhanh, Trường Dương đã biết cuối cùng là ai tiêu diệt ai.
Ta khởi binh từ Vinh Thành một mạch công thành rút trại, g.i.ế.c tới kinh thành.
Đương kim Hoàng Đế ngu ngốc vô đạo.
Lục gia diệt môn làm người đọc sách lạnh thấu tâm can.
Tống gia tạo phản khiến cho cả triều võ tướng đều có tâm quy phục.
Ta túm tóc Công chúa, để cho nàng ngửa đầu nhìn, nhìn ta san bằng điện công chúa của nàng, dẫm gãy cột sống phụ hoàng của nàng.
Khi ta đem theo đầu của cẩu hoàng đế dạo phố ở kinh thành, thần dân hai bên không hẹn mà cùng nhau quỳ xuống với ta.
Công chúa cũng bị ấn phải quỳ gối trước chiến mã.
“Ta đã nói rồi, ngày ta chiến thắng trở về, công chúa sẽ quỳ xuống đón tiếp ta!”
Trường Dương giống như chó điên kêu to, tiếng của nàng bị lấn át bởi tiếng hoan hô của dân chúng.
Lục Văn Ngọc đại diện một đám thư sinh hô to: “Vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!”
Ta ngồi trên lưng ngựa, khiêm tốn xua tay: “Ta thật sự không có lòng xưng đế!”
Tiểu tướng tâm phúc khoác hoàng bào trên người ta, ta ngạc nhiên mà thốt lên:
“Long bào này vì sao lại bay lên người trẫm!”
“Vì sao lại không thoát được nữa?”
“Hay trẫm là nữ hoàng đã được trời định!”
19.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Ta đăng cơ xưng đế, trở thành nữ chủ nhân của Bắc Thịnh.
Trường Dương bị nhốt vào lãnh cung.
Nghe cung nữ trông giữ nàng nói, Trường Dương ngày nào cũng điên điên khùng khùng, không phải là nói với không khí gọi hệ thống, thì là quỳ trên mặt đất, vẻ mặt tuyệt vọng lại thành kính mà cầu trời.
“Mau để Tây Việt đánh lại đây, Cố Thanh Dã là cọng rơm cứu mạng duy nhất của ta!”
Thật đúng là chuyện nàng mong đợi đã đến.
Ta đăng cơ không đến nửa năm, Tây Việt nhân dịp chính quyền của ta chưa ổn định, thừa dịp rối loạn mà phát binh.
Nhưng ta đã sớm có chuẩn bị, quân đội Tây Việt liên tiếp bại lui.
Cuối cùng là thua đỏ mắt, Tây Việt Quốc quân ngự giá thân chinh.
Ta tận mắt gặp được Cố Thanh Dã, đẩy ra chuỗi ngọc trên mũ miện, thấy rõ diện mạo của hắn.
Nam nhân mặc long bào màu đen, mặt mày sâu sắc, khí chất tự phụ.
Đó là người sẽ sánh đôi với ta trong miệng của Trường Dương kiếp trước?
Mặt mũi đúng là mê người, dáng người cũng rất tốt.
Cố Thanh Dã hiển nhiên cũng thưởng thức ta: “Nghe nói Bắc Thịnh có một vị nữ đế, trăm nghe không bằng một thấy”
“Nhưng nữ nhân thì xưng đế thế nào? Nếu muốn Bắc Thịnh có thể hưng thịnh không suy, Tống Chiêu Chiêu, hay là ngươi dâng quốc thổ của ngươi, làm Hoàng Hậu của trẫm.”
“Cố Thanh Dã, ngươi đúng là rất đẹp, suy nghĩ cũng rất hay!”
Ta cười nói:
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
“Ngươi coi trọng trẫm, trẫm cũng coi trọng ngươi! Làm hoàng hậu của trẫm, quốc thổ Tây Việt của ngươi làm của hồi môn được không?”
Cố Thanh Dã không biết đùa đã bị ta chọc giận, hoàng đế hai nước thân chinh, đại chiến vừa chạm vào là nổ.
Trong lúc hỗn loạn, Trường Dương liều c.h.ế.t chạy trốn, có người nói nàng đến cậy nhờ quân địch.
Cố Thanh Dã cũng tiếp nhận Trường Dương, rốt cuộc ta là tân đế soán vị, Trường Dương là công chúa tiền triều, Cố Thanh Dã lấy công chúa này để lấy cớ, là có thể khiến cho nữ đế ta không chịu được dư luận bên dưới.
Rất nhanh, Cố Thanh Dã lại phát hiện da mặt của ta rất dày, những lời nói trong dân gian mắng ta là nghịch tặc phản tặc, khi ta nghe thấy đều khen thưởng.
Ta không chỉ là nữ đế đầu tiên, còn trở thành nữ phản tặc đầu tiên trong mắt người nào đó.
Vô cùng thú vị!