"Cảm tạ." Mộ Cẩm không nói nhiều, đa phần đều là lời khách khí.
Từ A Man hầu hạ hắn lâu như vậy cũng chưa thấy hắn biết ơn nàng lần nào. Nàng đi theo Chu Mịch Hải tới hầm rượu.
Hôm trước, Chu Mịch Hải còn chưa tìm được cơ hội ở chung một chỗ với Từ A Man, lúc này nàng ấy mới bắt đầu hỏi: "Ngươi cùng Nhị công tử đã thành rồi?"
Mê Truyện Dịch
Từ A Man lắc đầu: "Vẫn chưa thành đâu." Chính là ngoài miệng nói thành, việc cầu thân cũng là phải đợi sau này yên ổn mới có thể thành.
"Thời điểm ta rời khỏi Hoa Uyển, Nhị công tử chỉ độc sủng một mình ngươi. Hiện giờ ta đã thành gia lập nghiệp, người bên cạnh Nhị công tử vẫn là ngươi." Chu Mịch Hải nhìn bên trong bình rượu, "Ngươi đó, ngươi đã thành người được Nhị công tử sủng ái lâu nhất rồi."
Miệng vò rượu tỏa ra hương thơm cay cay nồng đậm.
Từ A Man hỏi: "Ngươi vẫn còn tình cảm với Nhị công tử sao?"
"Nếu ân tình cũng coi là tình, vậy thì ta vẫn còn. Còn tình cảm nam nữ thì... Ta đã có tướng công rồi." Chu Mịch Hải nâng vò rượu đặt lên bàn: "Ngươi cũng đã gặp tướng công của ta rồi đó, là nam tử vừa cao ráo, vừa tuấn tú, lại vô cùng thương ta. Ta có thể mở tửu quán là nhờ sự giúp đỡ của Nhị công tử, nhưng để buôn bán thuận lợi thì chính là công lao của tướng công nhà ta."
"Ừ." Từ A Man cười cười: "Lần trước ngươi viết thư cho Tiểu Lục, nàng ấy đã nói chuyện của ngươi và tướng công nhà ngươi cho chúng ta biết rồi."
Chu Mịch Hải một bên múc rượu, một bên nhớ lại: "Khi đó viết thư cho các ngươi là lúc ta mới tân hôn. Rời khỏi Mộ phủ, trở lại Giang Châu, ta liền mở tửu quán. Nhưng một cô nương gia làm ăn buôn bán thì tất nhiên sẽ bị ức hiếp. Ta tình cơ gặp được chàng ấy. Tướng công ta từng là thương nhân Bách Tùy, biết rất nhiều bí quyết buôn bán, ta đã nhờ chàng hỗ trợ. Thường xuyên qua lại, chúng ta liền chọn trúng nhau."
"Hắn không so đo với quá khứ của ngươi, lại đồng ý trợ giúp Nhị công tử rời đi, có thể thấy hắn là một người lòng dạ rộng lượng." Tuy nói vậy, nhưng vị Chu tướng công này cũng tránh không gặp mặt Nhị công tử.
"Ta đã giải thích sự việc của ta và Nhị công tử, nam tử Bách Tùy không quá để ý đến quá khứ của bạn đời, không giống phong tục của Đại Tễ chúng ta."
Từ A Man gật đầu, "Ừ."
"Đây, chỗ này là một vò." Chu Mịch Hải ngửi ngửi miệng bình, "Hy vọng Nhị công tử sẽ thích."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ngoại trừ "Dực Nhật Phương Yết", các loại rượu ngon còn lại Nhị công tử đều thích.
Chu Mịch Hải lại hỏi: "Đúng rồi, nếu ngươi cùng Nhị công tử đi Bách Tùy, vậy Tiểu Lục các nàng ấy phải làm sao bây giờ?"
"Đi theo Nhị công tử tương đối nguy hiểm, mấy người Tiểu Lục đã về Mộ phủ rồi." Từ A Man cắn môi dưới, lén lút nói: "Có chuyện này, ta muốn hỏi ngươi một câu."
"Nói đi." Chu Mịch Hải cười rộ lên: "Hầm rượu này chỉ có ta và ngươi, có chuyện gì thì cứ nói to lên."
Từ A Man vẫn nhẹ giọng: "Trước kia ngươi cùng các cô nương khác cãi nhau, là vì thích Nhị công tử sao?"
Động tác rót rượu của Chu Mịch Hải dừng một chút, nàng cũng đè thấp thanh âm: "Cũng có một khoảng thời gian, ta từng thích Nhị công tử."
Từ A Man đạm nhiên: "Nhị công tử thì có gì đáng để các cô nương gia yêu mến chứ."
Chu Mịch Hải cong cong mi mắt: "Đúng rồi, trước kia ở Yểm Nhật Lâu, ngươi tránh Nhị công tử còn không kịp, không biết Nhị công tử rất được hoan nghênh nhường nào đâu."
Đúng là trước đây Từ A Man từng ước người khác sẽ đến đoạt Nhị công tử đi.
"Như ta chẳng hạn, nếu không phải Nhị công tử thu ta vào Mộ phủ, cái mạng này của ta đã sớm không còn." Chu Mịch Hải nói: "Nhà ta ở con hẻm Hoa Hạnh ở Giang Châu, còn ta là Tây Thi nổi tiếng xa gần ở tửu quán. Lần đó bị ác bá Giang Châu nhìn trúng, hắn hại c.h.ế.t cha mẹ ta, còn muốn ép ta làm thiếp. Hắn đã hủy hoại quá nhiều cô nương, nhiều người bị buộc c.h.ế.t trong nhà hắn, càng không có chỗ để giải oan. Ta đương nhiên không đồng ý, hắn đánh ta mấy chưởng giữa đường lớn, là Nhị công tử đã cứu ta. Sau đó, ta tới huyện nha cáo trạng, đắc tội một nhà ác bá. Ta biết đợi ở chỗ này cũng phải tội, liền đi theo Nhị công tử trở về Mộ phủ."
Nói xong, Chu Mịch Hải lại cười: "Nhị công tử lớn lên ngọc thụ lâm phong, lại có ân cứu mạng với ta, nếu nói chưa từng động tâm, vậy thì đó là nói dối."
Vừa nói, nàng vừa múc đầy một bầu rượu.
Từ A Man đóng nắp lại. "Ta cũng không biết, tương lai ta và Nhị công tử liệu có thành hay không. Nếu thành, liệu có thể thành cả đời không. Tuy người đã nói về sau chỉ có mình ta, nhưng người..."
"Ta hiểu." Chu Mịch Hải từng thích Mộ Cẩm, đương nhiên cũng nhìn thấu tâm tư nữ nhi gia. "Nhị công tử đặc biệt yêu thích thu nạp mấy cô nương mệnh khổ, ngươi lo lắng tương lai hắn đứng núi này trông núi nọ. Nhưng Nhị công tử chưa từng hứa hẹn gì với chúng ta, người chỉ cho chúng ta một cuộc sống yên ổn. Ta nghĩ, lời hứa hẹn kia của Nhị công tử, không phải với ai cũng nói ra được."