Số Phận Nhị Thập

Chương 56: Số Phận Nhị Thập



Tiếu ma ma cùng Ngân Hạnh một trái một phải đi theo sau lưng Tô Yến Tinh, giống như hộ pháp bảo vệ.

Gặp Thập Tứ đi một mình ở giữa đường, còn chậm rì rì. Khóe miệng Tiếu ma ma cụp xuống, đi nhanh mấy bước, tiến lên quát lớn, "Chó ngoan thì đừng cản đường."

"Ta cũng không phải chó." Thập Tứ đầu không thèm quay lại, vặc lại một câu. Nàng không đem Tô Yến Tinh để vào mắt, không giống Thập Ngũ, bị chọc vài câu liền trúng kế.

Tiếu ma ma tiến lên muốn bắt vai Thập Tứ.

Lại bị Thập Tứ linh hoạt tránh được. Nàng quay người, chống hông nói: "Muốn đánh thì ta chiều."

Mê Truyện Dịch

Từ khi Nhị Thập được Mộ Cẩm chuyên sủng, Thập Tứ cũng nhìn ra, ít nhất con mắt của Nhị công tử chưa từng dừng lại trên người thê tử. Hơn nữa, Nhị thập sẽ không đem chúng nữ nhân trong phủ mà đuổi đi.

Tô Yến Tinh tức giận đến đỏ cả mặt.

Ở đây không thể so với Tô gia. Ngoại trừ người hầu hồi môn của nàng, những người khác đều không nghe nàng sai khiến. Đặc biệt là Băng Sơn Cư, dường như đều học cái thói cuồng vọng của chủ tử, từ quản gia đến hạ nhân, nhìn thì khách khí nhưng kỳ thật từ chối đủ kiểu.

Tô Yến Tinh có đôi lần nghĩ đến lén hạ dược vào đồ ăn của những con hồ ly tinh kia, thế nhưng, người của nàng thậm chí còn không được vào trong phòng bếp.

Nhìn thấy Thập Tứ hung hăng phách lối, Tô Yến Tinh đưa cho Ngân Hạnh một cái liếc mắt đầy ý tứ.

Ngân Hạnh tiến lên, "Làm càn!" Nàng muốn cho Thập Tứ một cái bạt tai.

Thập Tứ nâng chân đá tới một cước, "Ta nói cho các ngươi biết, nơi này là chỗ của Nhị công tử. Không tới phiên ngươi giáo huấn ta."

Ngân Hạnh chịu không nổi, lùi lại phía sau hai bước rồi té ngã trên đất.

Tô Yến Tinh không chiếm được tiện nghi, rốt cục cũng trở về nhà mẹ đẻ.

Tô lão gia lúc đó mới biết, sau khi nữ nhi gả đến Mộ gia phải chịu cảnh vắng vẻ. Hắn giận tím mặt.

Ngày ấy, Mộ đại công tử vừa lúc ở Tô gia bàn chuyện làm ăn.

Mộ đại công tử tên là Mộ Chiêu. Mày rậm mắt to, mũi môi rất giống Mộ lão gia. Nhìn quả giống một gã thương nhân giỏi thương lượng. Phần lớn việc làm ăn, Mộ lão gia đều giao cho Mộ đại công tử. Mộ Chiêu là một kẻ tham tiền hiếm thấy, kiếm tiền là việc duy nhất hắn thích, làm không biết mệt.

Nhị công tử phụ trách tiền trang Mộ gia, chính là một cái phá gia chi tử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Mộ Tô hai nhà thông gia, được lợi đương nhiên là việc làm ăn của Mộ Chiêu. Hắn trốn tránh việc thành nhân, không thoát khỏi bị Tô lão gia giáo huấn một hồi.

Vốn là sớm đã đàm phán thuận lợi, cuối tháng trước, Mộ Chiêu cùng Tô lão gia đã đến quan phủ để đổi tên hiệu buôn bến tàu mà Tô gia lấy làm của hồi môn.

Nhưng Tô lão gia nghe xong lời nữ nhi nói, lập tức nổi nóng mà trút xuống, coi Mộ Chiêu là Mộ Cẩm mà mắng, càng trì hoãn việc hợp tác giữa hai nhà.

Mộ Chiêu mấy tháng này ở bên ngoài bôn ba, chưa hỏi đến việc thành thân của đệ đệ, lúc này mới biết, đệ đệ nhà mình như vậy mà... Đến nay chưa có động phòng.

Mộ Chiêu mặc dù không hỏi đến việc thành thân của đệ đệ, nhưng ảnh hưởng đến việc làm ăn, hắn liền không cách nào ngồi yên không nhìn tới.

Hắn có một trăm thạch gỗ lim cần vận chuyển gấp đến Đông Chu.

(*Thạch: đơn vị đo lường cổ của Trung Hoa, 1 thạch = 120 cân)

Hiện tại, bến tàu kho bãi, tàu thuyền, vẫn treo biển hiệu Tô gia, Mộ Chiêu muốn rời cảng lại không lấy được giấy phê chuẩn của quan phủ.

Nếu như chỉ vận chuyển hàng hóa đến trong Đại Tễ quốc, Mộ Chiêu đều có thể dàn xếp. Nhưng mà, Đông Chu nhập cảnh nghiêm ngặt, thời gian ngày một cấp bách, vì vậy Mộ Chiêu lập tức tìm Mộ Cẩm.

Từ Băng Sơn Cư hướng ra ngoài nhìn, Mộ Chiêu nhìn thấy Đông Tây Nhị Tài, trêu chọc nói: "Từ khi hai cái đầu cá tới chỗ này, đệ liền có đồng loại."

Mộ Cẩm hỏi: "Đại ca hôm nay như vậy lại rảnh rỗi đến thưởng cá?"

Mộ Chiêu đi thẳng vào vấn đề nói: "Vì việc hôn sự của đệ mà tới."

Này cũng nhắc nhở Mộ Cẩm. Hắn lại quên mất chuyện chính mình đã cưới vợ.

Mộ Chiêu nhìn biểu lộ của đệ đệ liền hiểu rõ, Mộ Cẩm không hề để tâm. "Cha để đệ cưới nàng về, là muốn cung dưỡng chăm nuôi."

"Ta không hề từ chối nàng ở Trạch Lâu ăn ngon mặc đẹp, thực cung dưỡng chăm nuôi." Mộ Cẩm hững hờ không thèm để ý.

"Cung dưỡng chăm nuôi còn phải dỗ dành." Mộ Chiêu nói: "Mặt khác, ta nhắc nhở đệ, giải quyết quan hệ với nữ nhân, cách tốt nhất là mây mưa đồng đều, tối kỵ việc chuyên sủng."

Đây là Mộ đại công tử từ kinh nghiệm của chính mình mà nói ra. Ái thiếp của hắn chính vì bị hắn sủng ái quá phận mới bị hãm hại, mất đi bào thai trong bụng. Từ đó về sau, buổi tối chọn nữ nhân nào, trong mắt Mộ đại công tử cũng chỉ như một việc làm ăn, cân nhắc lợi hại, tính toán thiệt hơn.

Mộ Cẩm châm trà, "Đại ca, uống trà."