Số Phận Nhị Thập

Chương 59: Số Phận Nhị Thập



Tiểu Thập nói: "Chúng ta tới tiễn."

Thập Tứ chê cười nói: "Người đã sớm đi mà giờ mới đến tiễn."

Tiểu Lục không so đo với nàng, đắm chìm vào ý nghĩ bên trong mình, "Ta không muốn làm nha hoàn. Tiểu Cửu thật tốt a, kéo đi một xe đầy vàng bạc châu báu." Nguyện vọng của Tiểu Lục chính là nhạt nhẽo như thế, trên miệng thường nhớ mong Tiểu Cửu rồi "vàng bạc châu báu".

Tiểu Thập nói: "Cho nên a, cần phải nghe lời."

Tiểu Lục nói: "Nhị Thập cũng không nói được, chỉ có thể nghe. Nàng lại chẳng biết nghe lời."

Thập Tứ liếc xem thường, "Tiểu Cửu là do bị phu nhân của Nhị công tử ngáng chân chơi đùa rồi đuổi đi. Nhớ kỹ, đắc tội Tô gia tiểu thư còn hơn là đắc tội Nhị công tử."

"Trước kia không biết quý trọng, hiện tại bỏ lỡ, mới nghĩ ra muốn hỏi một câu." Tiểu Lục cảm khái nói: "Nhị phu nhân lúc nào mới đem ta đuổi đi a..."

- ---

Nhị Thập được thu xếp ở tại phòng của nha hoàn.

Ở cùng còn có ba người khác. Mọi người không biết Nhị Thập làm sai chuyện gì, có điều Thốn Bôn có nhắn nhủ, chiếu cố nàng thật tốt. Bởi vậy, mọi người đối với Nhị Thập cũng lễ phép đối đãi.

Lưu đại nương thân thiện chào đón Nhị thập, tới hỏi: "Ngươi còn thêu thùa không?"

Nhị Thập nhìn Lưu đại nương một cái.

Ánh mắt Lưu đại nương không hề có lẩn tránh, giống như ân cần.

Nhị Thập lắc đầu.

Lưu đại nương có chút thất vọng.

Trở thành nha hoàn, việc vặt vãnh cũng nhiều, Nhị Thập dậy sớm ngủ trễ. Tuy nói không thể so với lúc ở Yểm Nhật Lâu rảnh rỗi không làm gì, nhưng đây mới là cuộc sống quen thuộc của nàng.

Nhị Thập không nói được, bị phân qua một bên rửa chén. Đều là các đại nương, Nhị Thập trầm mặc không nói gì, lại nghe các bà tán gẫu việc thường ngày.

Hôm nay, Thập Ngũ tới.

Kỳ thật nàng đã tới vài lần, nhưng mà lại đúng lúc Nhị Thập bận rộn nhất. Lúc này nàng ngồi ở bên cạnh, nhìn Nhị Thập làm việc.

"Nhị Thập." Thập Ngũ nhấc váy áo lên, ngồi xổm bên cạnh Nhị Thập, "Chừng nào thì Nhị công tử để ngươi trở về?"

Nhị Thập lắc đầu. Nàng không thực sự muốn trở về, đợi ở đây an toàn hơn.

"Nhị công tử vài ngày trước đã ra ngoài, đến nay cũng chưa trở về." Thập Ngũ chống cằm, nhìn một bên mặt Nhị Thập.

Bên trong một đám mỹ nhân, Nhị Thập so ra chỉ là bình thường. Nhưng ngồi ở đây giữa những nha hoàn phòng bếp, ngược lại lại lộ ra nhan sắc thanh lệ của Nhị Thập.

Thập Ngũ bỗng nhiên thấp giọng hỏi: "Nhị Thập, Nhị công tử có phải hay không là thích ngươi?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nhị Thập thiếu chút nữa té ngã. Nàng khó có thể tin, lắc đầu liên tục.

"Tiểu Thập nói, có một tập phong nguyệt, kể về chuyện giữa chủ tử với nha hoàn."

Nhị Thập nhanh nhẹn che miệng Thập Ngũ, cắt đứt những lời này. Nàng xua xua tay, bởi vì kinh hãi đột độ, có chút luống cuống tay chân, sau đó kiên định mà lắc đầu.

Thoại bản phong nguyệt đều là dọa người thôi. Đêm đó Nhị công tử cho nàng xem, một nam một nữ ngoại trừ chẻ củi, cũng chẳng nói chuyện nhiều.

Thập Ngũ thận trọng phân tích, "Thế nhưng từ khi Nhị công tử thành thân đến nay, chỉ đến phòng của ngươi."

Nhị Thập cứng mặt. Ầy, hành động cử chỉ của Nhị công tử, dùng g.i.ế.c chóc để phỏng đoán mới phù hợp. Hai chữ "ưa thích", không hợp nổi.

Thập Ngũ hàn huyên một lát rồi rời đi.

Nhị Thập bận rộn một ngày, trở về nghe được các nha hoàn trong phòng thì thầm.

Một người nói: "Mấy ngày trước ta gặp được Thốn Bôn công tử, đúng là thực sự rất tuấn tú nha."

Lúc trước, nha hoàn bên Tam tiểu thư nhớ thương Thốn Bôn không ngớt, người ở phòng bếp cũng ngưỡng mộ đại danh hắn đã lâu.

"Đúng vậy a." Một người khác nói: "Tuy vậy, Tam tiểu thư làm mối cho Thốn Bôn nhiều lần, ngài đều cự tuyệt. Ngài ở chỗ này, cũng gần như địa vị chủ tử."

Mệt mỏi một ngày, Nhị Thập sớm đi ngủ.

Không ngờ lại mơ thấy Mộ Cẩm. Trong mơ là một đêm trăng tròn, hắn mặc y phục xanh trắng giống lúc rơi xuống hồ, tay cầm quạt trắng.

Sắc trắng làm cho nàng hoảng sợ.

Hắn đứng ở bên hồ, từng bước một đi tới giữa hồ.

Nàng nhắm mắt lại. Chỉ cần không nhìn thấy, mặc kệ hắn sống hay chết.

Sau một lát, lưng nàng lạnh toát, bị hắn nhéo lại. Nàng hoảng sợ muôn dạng, nghe được hắn nói: "Thật ra là ta thích —— "

Nhị Thập bị dọa sợ c.h.ế.t khiếp, không dám nghe hắn nói, từ trong mộng tỉnh dậy. Nàng nghe được trong lòng "Đoàng" một tiếng, cực kỳ giống tiếng chuông tang mà sởn hết cả gai ốc. Nàng thở ra một hơi lớn.

Lúc này, nha hoàn ở giường đối diện lật người.

Mê Truyện Dịch

Nhị Thập kéo chăn phủ kín mặt.

Nhị công tử nhiều năm như vậy, thị thiếp một đống, chưa từng thấy yêu thích ai.

Chỉ là ác mộng thôi.

Nữ nhân ở Hoa Uyển cùng Yểm Nhật Lâu thật không ngờ, người đuổi thị thiếp của Nhị công tử đi lại không phải là Tô Yến Tinh, càng không phải là Nhị công tử.

Mà đó lại là Mộ lão gia đã lâu chưa xuất đầu lộ diện.