Tô Yến Tinh mảnh mai cùng với Nhị Thập khiếp đảm, ở trong mắt Mộ nhị công tử đều là giả dối.
Người phía trước giả tạo mà thành, người thứ hai lại thật sự sinh động.
- ---
Yểm Nhật Lâu đêm nay một bữa thịt cá lớn.
Thập Nhất nói, đợt này, Nhị công tử tìm Nhị Thập thị tẩm nhiều, cần phải cho Nhị Thập bồi bổ thân thể.
Thập Ngũ gắp một miếng thịt lợn Ngũ Hoa, đặt trong bát Nhị Thập, "Hôm nay Nhị phu nhân trở về, ngươi hãy coi chừng. Nhị phu nhân có hoàng thất làm chỗ dựa, lão gia cũng không dám đắc tội nàng. Nàng ta lại là người nhỏ nhen, nhất định sẽ hãm hại ngươi."
"Lão gia dù có giàu có, nhưng cũng chỉ là một thương nhân, không quyền không thế." Tiểu Thập nói: "Từ khi biểu tỷ Tô gia lên làm Chiêu Nghi, việc làm ăn của Tô gia phất lên rất nhiều. Trên đời không thiếu những kẻ vuốt m.ô.n.g ngựa."
Tiểu Lục dựng thẳng đũa, chống cằm. "Hi vọng Nhị công tử có thể đem Nhị phu nhân trấn an thỏa đáng, nếu không thì chúng ta sẽ thảm mất."
Thập Ngũ nói: "Nguy hiểm nhất vẫn là Nhị Thập."
Cái này vừa nói xong, có người tới truyền lời: "Nhị Thập cô nương, Nhị công tử cho mời."
Mấy người quay mặt nhìn nhau.
Nhị công tử đêm nay không phải ở bên cạnh chăm sóc Nhị phu nhân sao?
- ---
Nhị Thập đi đến Băng Sơn Cư.
Thốn Bôn vừa lúc ở trên cầu ngắm cá, hỏi: "Ăn cơm chưa?"
Nhị Thập gật đầu.
Hắn lại hỏi, "Buổi chiều nghỉ ngơi có tốt không?"
Nàng cũng gật đầu. Nàng không làm việc ở phòng bếp nữa, thời gian nghỉ ngơi cũng dư dả.
"Nhị công tử đang dùng cơm, cô lại ăn nhiều một chút, ăn no thì thôi." Lời khuyên của Thốn Bôn chỉ dừng ở đây.
Nhị Thập rất không hiểu.
Càng cổ quái hơn chính là vị Nhị công tử kia. Hắn không biết nổi hứng cái gì, nói vừa ăn cơm, vừa ngắm trăng.
Sắc mặt tự nhiên cực kỳ tốt. Nếu thật sự chỉ là ngắm trăng thì tốt quá. Ngồi đối diện với nam nhân đem con mắt dò xét nàng từ trên xuống dưới. Hắn ngắm không phải trăng, mà là nàng.
Nhị Thập ăn không thấy mùi vị gì. Có điều ngẫm lại, Nhị công tử có ngày nào không quái lạ đâu, chỉ là quái lạ ít hay nhiều mà thôi.
Ăn cơm xong, Mộ Cẩm cầm lấy một thoải bản phong nguyệt, đưa cho Nhị Thập. "Ngươi xem qua một chút."
Nhị Thập nhận lấy, mặt không biểu tình giở ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mộ Cẩm nói: "Hôm nay, ta sẽ kiên nhẫn mà đả thông hai mạch Nhâm - Đốc cho ngươi. Về sau không cần đi hái hoa tìm thú vui nữa."
(*Đả thông hai mạch Nhâm - Đốc: "Đả thông hai mạch Nhâm - Đốc thì khí huyết tự lưu thông" là câu nói thuộc lý luận về Kinh Lạc trong Đông y, đây là hai dòng mạch thuộc Kỳ kinh bát mạch.)
Nàng hái hoa không phải vì tìm thú vui, lại gần vì cảm thấy bông hoa xinh đẹp mà thôi.
"Cho ngươi một khắc, xem hết toàn bộ."
Nhị Thập tiếp tục đọc qua thoại bản.
Lật vài tờ, phát hiện cái thoải bản này không giống với lần trước. Lần trước, nữ nhân lên lên xuống xuống, tựa như khổ sở cực lực, nam tử thoải mái vô cùng. Lúc này, đổi thành nam tử trái trái phải phải, nữ nhân có vẻ nhẹ nhõm hơn nhiều.
Nhị Thập nghĩ, có phải đêm nay, nàng cũng sẽ nhẹ nhõm hơn chút ít?
(Editor: T_T không không chị ơi. chạy ngay đi, trước khi, mọi điều dần tồi tệ hơn...)
Nào có thể đoán được, Mộ Cẩm nói: "Đêm nay ngươi có thể tương đối vất vả." Hắn hơn mười ngày chưa có làm đến, đúng là huyết khí dâng trào. Bát thuốc kia của Mộ lão gia, như đổ thêm dầu vào lửa.
Trong lòng nàng lộp bộp, so với trước kia càng vất vả hơn?
Sợ hãi rồi sợ hãi, Nhị Thập vẫn phải ngoan ngoãn đi theo Mộ Cẩm trở về phòng. Nhìn thấy cái giường kia, hai chân nàng như nhũn ra.
Đợi một hồi hắn chưa có làm, nàng mừng thầm, có phải hay không Nhị công tử thân cốt yếu kém, về sau cũng không được?
Hóa ra không phải.
Nhị Thập chán nản, thất vọng bò lên giường.
Mê Truyện Dịch
Mộ Cẩm lại nằm xuống, "Ta nghỉ ngơi trước."
Nàng leo lên giường mới được một nửa, ngẩn ngơ quay đầu lại, đây là làm hay không làm?
Con mắt trong veo của hẳn chuyển đến chỗ nàng, "Ngươi muốn làm?"
Nàng lập tức lắc đầu.
Lúc này đáp lại như thế lại khiến cho Nhị công tử không vui, uy h.i.ế.p hỏi: "Ngươi không muốn làm?"
Nhị Thập mếu máo. Làm hay không làm, có bao giờ hẳn hỏi ý kiến của nàng đâu? Còn không phải hắn định đoạt.
Mộ Cẩm đưa tay nhéo khóe miệng nàng, nói: "Ngươi nghỉ ngơi một chút, lát sau làm tiếp." Dược hiệu còn chưa bắt đầu, nếu như làm sớm, đến lúc đó cộng thêm tác dụng của thuốc, hắn thật sự lo lắng đêm nay có thể g.i.ế.c c.h.ế.t nàng.
Nhị Thập ăn uống no đủ, nhắm mắt lại liền ngủ.
Mộ Cẩm nói nghỉ ngơi trái lại vẫn luôn tỉnh táo. Một lát sau, hắn ngồi dậy, thò tay vẽ bên trên nơi khóe miệng của Nhị Thập một đường cong.
Bình thường không thấy nàng biểu hiện vui cười, mặt lúc nào cũng như khúc gỗ. Ngoại trừ lần hái hoa kia.
Kỳ thật, trên giường có thể tìm kiếm được vui thú.