Mất một lúc, "bộ phim" mới chuyển sang cảnh khác, vẫn là khung cảnh "vui đùa" của lão già. Nhưng lần này, có sự trợ giúp của cô nàng kia. Ain giữ gương mặt vô cảm trước cảnh tượng đó.
Thời gian trôi qua, một năm nữa lại đến. Lão già ngày càng cảm thấy nơi đây không còn đủ "con mồi" để duy trì sinh mệnh. Đúng vậy, Ain đã kết luận như thế sau mỗi lần chứng kiến lão hút máu các nạn nhân.
Do chỉ là Bán thần, lão cần một nguồn dinh dưỡng đặc biệt để duy trì cơ thể yếu ớt. Còn lý do lão không biến thành Ruồi Thần hoàn toàn? Ain suy đoán rằng lão sợ mất đi quyền lực mà bản thân ưa thích là một lão Vu.
Chuyện lão "hành lạc" với phụ nữ có thể đơn giản là do ham muốn, chứ Ain không tìm thấy bất kỳ lý do nào khác để giải thích.
Rồi đến một ngày, lão già tranh cãi gay gắt với tên tộc trưởng. Trong cơn tức giận, lão sử dụng năng lực của mình để đọc suy nghĩ của những kẻ xung quanh. Nhờ vậy, lão phát hiện ra âm mưu của hai kẻ kia. Nhưng thay vì nổi giận, lão chỉ nhếch mép cười.
Đêm hôm đó, Ain chứng kiến lão "thưởng thức" một bữa ăn đặc biệt. Lão ra tay với những kẻ phản bội và hút cạn sinh khí của bọn họ, coi đó là một sự trừng phạt.
Nhờ năng lực đó, lão hoàn toàn kiểm soát tất cả tộc nhân. Không một ai có thể thoát khỏi tai mắt của lão.
Thời gian trôi qua, mùa xuân dần đến. Rồi một đêm, lão làm một việc mà Ain không thể ngờ tới.
Lão biến thành Ruồi Thần, bay về phía rừng sâu, nơi có những côn trùng to lớn từng phụ thuộc vào Ruồi Thần đời trước. Khi tiếp cận, lão lao vào "cắn nuốt" từng con một.
Sau khi kết thúc bữa tiệc, lão còn cắm thứ gì đó vào xác của chúng.
Ain nhíu mày, trong lòng dấy lên sự bất an.
“Chuẩn bị cái chết? Hay là chuẩn bị cho đời sau? Khống chế nơi này như một điểm dịch chuyển?”
Ain vò đầu suy nghĩ. Quan sát toàn bộ quá trình, Ain nhận ra rằng lão già này rất giống Tel – một kẻ tính toán mọi thứ. Nhưng khác với Tel, lão già này có thực lực thực sự.
Sau khi trở về lều, Ain để ý rằng ở bãi rác xuất hiện một nhóm người.
Những kẻ này tụ tập bàn bạc điều gì đó trong bóng tối. Lão già cũng biết về sự hiện diện của chúng, nhưng không hề ngăn cản.
Điều này khiến Ain suy đoán rằng lão coi thường nhóm người kia, vì nghĩ rằng bọn họ không thể tồn tại nếu tách khỏi bộ lạc Huyết Sắc.
Nhưng lão đã sai.
Những kẻ kia không phải bàn cách rời đi mà là đánh cắp cái thang để di chuyển.
Những hôm sau, lão cùng bộ lạc Huyết Sắc khổ sở leo xuống vách thác nước.
Vừa đặt chân lên bờ bên kia con suối, bọn họ liền đụng độ hai người trong nhóm Ngộ.
Cuộc chiến nhanh chóng nổ ra.
Ain quan sát trận chiến, nhận ra một điều: bộ lạc Huyết Sắc quá phụ thuộc vào thứ đen kia.
Bởi vậy, chiến thuật chiến đấu của bọn chúng vô cùng sơ hở.
Chúng bị đánh bại bởi cách chiến đấu đơn giản nhưng hiệu quả nhất của con người.
Kết quả trận chiến đã được định đoạt.
Nhưng Ain không quan tâm đến chuyện đó. Hắn chỉ quan tâm đến hai điều.
Một là tên tộc trưởng. Chỉ sau vài năm, chiến lực của hắn đã tăng một cách đột biến. Từ một tên Chiến Sĩ ba đầu, hắn đã trở thành Đấu Sĩ ba đầu.
Nếu hắn còn sống sau trận chiến này, Ain sẽ gặp rắc rối lớn.
Ain quan sát cách hắn đối đầu với Trư – một kẻ cực kỳ mạnh mẽ trong nhóm Ngộ.
Nhưng tên tộc trưởng vẫn có thể gây khó dễ, điều đó chứng tỏ hắn đã hoàn toàn nắm vững sức mạnh của mình.
Ain nắm chặt tay. Hắn tự nhủ:
“Vậy mà mình lại còn muốn nghỉ ngơi.”
Cảm giác ganh đua nổi lên trong lòng. Nhưng hắn lại thả lỏng tay.
Hắn và tên tộc trưởng kia đứng ở hai vị trí khác nhau, có những lý tưởng hoàn toàn đối lập.
Hắn chỉ cần cố gắng thêm một chút là được. Chỉ là...đợi hắn xem hết "bộ phim" này đã.
Điều thứ hai mà Ain quan tâm là sự biến thân của lão già.
Nhìn cảnh tượng ấy, Ain tức giận hét lên:
“Má, đây đâu phải phim siêu nhân đâu! Ai lại cho biến hình như vậy
hả?!”
Nếu Ain có mặt ở đó, làm gì có chuyện lão già này được "hóa thân"! Hắn nhất định sẽ phá hỏng quá trình đó ngay từ đầu.
Thế nhưng, kết cục của lão già lại khiến Ain bật cười chán nản. Dù là Bán thần, nhưng lão chết quá nhanh.
Mới chỉ bị lắc nhẹ một cái, lão đã ngã xuống. Sau đó, bị dẫm chết. Cái chết lãng xẹt.
Ain lắc đầu, cố gắng tìm cách biện minh cho lão:
“À...ờm...chắc là do lo cho bộ lạc, cơ thể không chịu được sức mạnh, lưng con heo bị trơn, bị kích thích tâm lý, bla, bla...”
Nhưng chẳng có lý do nào hợp lý cả. Ain chỉ có thể chấp nhận rằng lão già này quá vô dụng.
Nếu không có tên tộc trưởng và đám tộc nhân tinh anh của bộ lạc, trận chiến này thậm chí đã kết thúc nhanh hơn rất nhiều.
Cuối cùng, khi cuộc chiến chấm dứt, cả hai tên Ngộ tiến vào khu rừng.
Ngay tại chỗ xác lão già, một con ruồi nhỏ từ từ bò ra. Ain nheo mắt. Hắn đã đoán đúng.
Lão già đã chuẩn bị từ trước. Dù bị giết, lão vẫn có cách hồi sinh.
Chỉ hơn năm tháng sau, khi cả hai người Ngộ đã rời đi tìm Ain, lão mới sống dậy lần nữa. Nhưng lần này, lão chỉ bé tí, chỉ vài milimet.
Lão bay đi, hướng thẳng về bộ lạc Huyết Sắc. Lão lao vào đám xác côn trùng nằm la liệt trước đó, đứng trước những cái xác khổng lồ, cơ thể bé nhỏ của lão bắt đầu phình to.
Ain vội dùng Vu lực quan sát. Hắn thấy rõ vô số sợi dây liên kết giữa những cái xác, tất cả đều nối vào cơ thể lão.
Từng dòng năng lượng bị hút ngược lại, nhanh chóng tái tạo hình dạng của lão.
Sau khi hấp thu toàn bộ, lão không vội dừng lại mà bay khắp bộ lạc, tiếp tục tìm kiếm những thứ có thể bổ sung năng lượng.
Cả khu rừng rung chuyển vì một trận tàn sát.
Sau khi ổn định cơn đói, lão quay về nơi đặt xác của tên tộc trưởng. Thần lực bắt đầu khởi động, lão dùng nó hồi sinh đám người.
Đây là một điều cấm kỵ, và lão phải trả giá. Sức mạnh của lão bị ép xuống chỉ còn Đấu Sĩ ba đầu.
Nhưng cái giá không chỉ dừng lại ở đó, những kẻ được hồi sinh cũng phải chịu hậu quả. Sức mạnh của bọn họ giảm sút nghiêm trọng.
Thân thể của họ mục rữa vì đã chết quá lâu, khiến tất cả chỉ còn là những zombie ghê rợn.
Tên tộc trưởng sau khi sống lại liền muốn thách thức quyền lực của lão, nhưng ngay lập tức bị lão điều khiển hoàn toàn. Lão không hề dại dột hồi sinh những kẻ đã từng có ý định phản bội mình.
Lão đã làm một thứ gì đó để khiến chúng không bao giờ có thể phản bội.
Từ đó, bộ lạc Huyết Sắc bắt đầu di chuyển, đi theo dấu vết của nhóm Mih. Chúng để lại một con đường tàn phá phía sau.
Chúng tàn sát, xâm chiếm, bắt nô lệ. Những bộ lạc yếu hơn bị nghiền nát.
Ain nhìn thấy tất cả. Chỉ với ba từ, hắn có thể mô tả bộ lạc Huyết Sắc lúc này: Tàn sát. Xâm chiếm. Nô lệ.
Nhưng lần này, nạn nhân đã thay đổi, không còn là phụ nữ bị bắt làm nô lệ. Lần này, tất cả phụ nữ bị giết sạch, Ain suy đoán rằng lão không muốn lặp lại sai lầm.
Lão đã từng cố gắng hồi sinh cô ả kia, nhưng thất bại. Và có lẽ, điều đó đã để lại sự hối tiếc sâu sắc trong lòng lão.
Nhưng quyết định này lại làm giảm đi sức chiến đấu của bộ lạc. Dù vậy, lão vẫn càng lúc càng mạnh.
Khi số tộc nhân đã đạt đến 2000 tên, lão dẫn cả bộ lạc vòng qua ngọn núi nơi Mih từng đi qua.
Càng đi xa, lão càng gặp nhiều bộ lạc hơn. Lực lượng của lão tiếp tục mở rộng. Cho đến khi con số đạt 5000 tên, chúng mới đặt chân đến khu rừng kia.
Nhưng bầy cá sấu khổng lồ đã chờ sẵn. Bộ lạc Huyết Sắc tổn thất 500 người mới có thể chế ngự được bầy thú.
Sau khi ổn định chỗ ở, lão tiếp tục thực hiện kế hoạch quen thuộc. Lần này, lão không còn chủ quan như trước.
Lão triệu hồi bầy ruồi – thứ mà trước đây lão chưa từng sử dụng. Lão đã chết hụt một lần, lần này hắn cẩn trọng hơn.
Gặp bộ lạc nào, lão cho đám ruồi mang độc chết người vào trước. Sau đó, lão sử dụng Thần lực, biến xác những kẻ mạnh mẽ thành những zombie bất hoại.
Càng ngày, lão càng thuần thục việc hồi sinh. Lão tìm ra kẽ hở, giúp giảm bớt cái giá phải trả.
Vì vậy, đội quân của lão gần như hoàn toàn là zombie. Ain thở phào nhẹ nhõm khi chứng kiến điều đó.
Nếu tất cả đều là con người thực sự, trận chiến sau này hắn phải đối mặt sẽ không chỉ có 37 người chết.
Một ngày nọ, khi có thông tin về một bộ lạc mới có âm mưu tấn công, lão liền ra tay trước.
Lão dùng đám tộc nhân mới gia nhập làm vật thí nghiệm, ném chúng vào cuộc chiến trước tiên.
Chết cũng không sao, lão vẫn hồi sinh được. Nhưng lão không ngờ bộ lạc Lạc Việt phản kháng quyết liệt đến vậy.
Cuối cùng, lão bị đẩy vào thế bị động, buộc phải đối đầu với Ain – kẻ mà lão đã xem thường bấy lâu nay.
Ain đột ngột phát động tấn công. Bộ lạc Huyết Sắc rơi vào hỗn loạn.
Lão chưa từng nghĩ đến chuyện phòng thủ, vì vậy khi bị đánh bất ngờ, lão không kịp trở tay.
Trong lúc đó, lão vẫn cố gắng hồi sinh một con cá sấu mạnh nhất. Nhưng khi con cá sấu sống lại, lão mới nhận ra một sai lầm chí mạng.
Động vật không thể bị điều khiển.
Lão chỉ có thể ra lệnh cơ bản, nhưng không thể điều khiển hoàn toàn như con người.
Lão đành để tên tộc trưởng tự quyết định. Còn lão, tự mình chỉ huy cuộc chiến. Để rồi gặp phải cháu lão Quy – một vị thần tập sự.
Khoảnh khắc ấy, lão mới hiểu sự chênh lệch giữa một Bán Thần và một vị Thần thực sự. Chỉ bằng một động tác đơn giản, lão Quy nuốt chửng toàn bộ Thần lực ít ỏi của lão già.
Mọi thứ lão dày công gây dựng tan thành mây khói. Tất cả zombie lão hồi sinh đều tan biến. Con cá sấu mạnh nhất vừa sống lại chưa kịp làm gì, cũng hóa thành hư vô.
Bộ lạc Huyết Sắc tan rã hoàn toàn."
Hơn 400 tộc nhân mới gia nhập đầu hàng không điều kiện.
Chúng đã chán ghét bộ lạc này từ lâu. Không có niềm vui, không có sự giải tỏa, chỉ có chiến tranh và chiến tranh.
Đến tận cùng, lão già chỉ còn lại một thứ – cái chết.
…
Khi ánh sáng căn phòng trở lại, Ain nhận ra hắn đã trở về thế giới thực. Hắn nhìn thấy hình bóng to lớn đang cười nhìn hắn:
“Sao rồi? Coi phim hay không? Kể ta nghe chơi.”
Ain chỉ cười lạnh, rồi thoát khỏi nơi này. Hắn cảm thấy cơ thể hơi mệt mỏi vì đã "coi phim" quá lâu.
“Ê giỡn đó, ê nhóc! Ở lại kể ta nghe với!”
Ain mất tích trong nháy mắt, bỏ lại lão Quy gọi theo thảm thiết.