Số Phận: Thời Đại Nguyên Thủy

Chương 125: Chương 125: Đá Bóng Nào!



Lại thêm vài ngày nữa.

Buổi chiều, ngoài sân bóng tạm thời đang náo nhiệt, Ain chạy tới chạy lui trên sân, trong khi đám tộc nhân vẫn cố gắng đuổi theo quả bóng mà không có chiến thuật rõ ràng.

“A!”

Một tộc nhân bị hất văng khỏi sân, lăn lộn vài vòng và kêu lên đau đớn. Ain nhíu mày, lập tức thổi còi dừng trận đấu. Hắn bước đến, nhìn người phạm lỗi rồi nghiêm giọng:

“Tôi đã nói ngay từ đầu rồi! Đây là một trận đấu, không phải trận chiến! Chơi bóng là để rèn luyện và vui vẻ, không phải để triệt hạ nhau! Hiểu chưa?”

Tên vừa gây ra lỗi cúi đầu, vẻ mặt xấu hổ. Hắn không cố ý làm đau người kia, nhưng khi thấy đối phương rê bóng quá khéo, hắn liền nổi nóng và lao vào cản phá thô bạo.

Ain khoát tay, ra hiệu cho hắn ra sân. Một tộc nhân khác lập tức chạy vào thay thế. Ain chỉ biết thở dài. Dù đã giảng giải rất kỹ về luật chơi, nhưng đám này vẫn quen dùng cơ bắp hơn là đầu óc.

Trận đấu tiếp tục.

Kết quả là một trận hòa nhạt nhẽo, nhưng thiết lập một kỷ lục mới khi mỗi bên bị đuổi năm người và phải thay người hơn chục lượt. Ain bóp trán. Rõ ràng, họ còn quá non nớt trong việc kiểm soát bản thân khi chơi bóng.

Sau trận đấu, Ain ngồi dưới chòi trước nhà, cầm ống nước lên uống một ngụm. Dio tiến lại gần, cười hỏi:

“Ổn không?”

Ain đặt ống nước xuống, lườm Dio.

“Ổn con khỉ! Đã dạy kỹ lắm rồi mà cả đám cứ như trâu húc nhau vậy!”

Dio bật cười, vỗ vai Ain.

“Thôi nào, mày cũng biết mà. Họ chưa quen, nhưng cứ từ từ rồi sẽ hiểu. Nhìn bọn nhỏ kìa, tụi nó đã dần chơi đúng luật rồi đó.”

Ain nhìn theo hướng Dio chỉ. Ở một sân bóng nhỏ hơn, 22 đứa trẻ đang hào hứng chơi bóng. Chúng chia đội: một bên cởi trần, một bên mặc áo.

Bất ngờ, một đứa nhỏ có tốc độ tốt nhất trong đội cởi trần đột ngột bứt tốc, đưa bóng xuống sát đường biên, rồi phất bóng vào trong vùng cấm địa.

Ain bật dậy.

“Hay lắm! Đường tạt bóng đầu tiên trong lịch sử bộ lạc!”

Nhưng đáng tiếc, cú tạt hơi mạnh, bóng bay quá xa. Đám trẻ nhảy lên tranh cướp nhưng không ai đủ chiều cao để đánh đầu. Những người đứng xem vỗ đùi tiếc nuối, còn nhóm tộc nhân trưởng thành thì trố mắt, ngỡ ngàng vì không ngờ còn có thể chơi bóng như vậy.

Họ cảm thấy xấu hổ.

Cả đám người lớn chỉ biết lấy sức mà đá, trong khi lũ trẻ đã dần hiểu kỹ thuật và phối hợp đồng đội.

Một đứa nhóc rê bóng điêu luyện, né hai ba người rồi bất ngờ sút thẳng về phía khung thành. Cú sút tuy không mạnh nhưng lại hiểm hóc đến mức thủ môn nhí không thể cản phá.

Tiếng reo hò vang lên. Ain bật cười. Kỹ thuật của bọn trẻ còn non, nhưng tiềm năng của chúng thì vô hạn.

Dio nhìn Ain, cũng cười theo. Họ tiếp tục quan sát trận bóng dưới ánh chiều tà. Giờ đây, mỗi ngày đều có hai trận bóng chính của người lớn, một nam một nữ, cùng hai trận của bọn trẻ.

Dù việc phân chia người chơi có chút khó khăn do số lượng tộc nhân quá đông, nhưng các trận đấu vẫn thu hút rất nhiều người xem. Chỉ sau vài ngày, những chiến thuật sơ khai bắt đầu hình thành. Tuy nhiên, tính đồng đội vẫn còn yếu, chủ yếu vì mỗi ngày đội chơi lại thay đổi hoàn toàn.

Quan trọng nhất, những đòn võ thô bạo dần ít xuất hiện hơn.

Ain không khoan nhượng với những ai vi phạm luật. Nếu lỗi nặng, ngoài hình phạt trên sân, người phạm lỗi còn bị nhóm chấp pháp xử lý theo kỷ luật bộ lạc.

Điều bất ngờ nhất đối với Ain lại là trận đấu của các nữ tộc nhân.

Trái ngược với sự lộn xộn của nam giới, các cô gái chơi có tổ chức hơn hẳn. Tốc độ, kỹ thuật và sự phối hợp của họ vượt xa cánh đàn ông. Ain phải căng mắt theo dõi để điều khiển trận đấu, vì nhịp độ rất nhanh.

Còn bọn trẻ thì được chơi hai hiệp, mỗi hiệp 20 phút. Tuy ngắn hơn trận người lớn, nhưng lại có sức hút riêng. Nhờ sự sáng tạo và ngẫu hứng, các trận đấu của chúng trở nên vô cùng thú vị.

Dio dần trở thành trợ lý chiến thuật của bọn trẻ. Mỗi hiệp, cậu lại đổi phe để đảm bảo công bằng. Ain nhận ra Dio rất phù hợp với vai trò này.

“Chiến thuật chiến tranh khi áp dụng vào bóng đá, chỉ cần điều chỉnh một chút là ổn.”

Không kém cạnh, Pu cũng chăm chú theo dõi và học hỏi. Nhưng Ain biết rõ Pu không thực sự quan tâm đến bóng đá. Hắn muốn hiểu cách tổ chức và vận hành một nhóm người, chuẩn bị cho tương lai làm lãnh đạo.

Những người trẻ như Ska, Pu, Ry cũng dần tham gia, dù công việc bận rộn khiến họ chưa thể chơi thường xuyên.

Đặc biệt, Eny nhanh chóng nhận ra tiềm năng kinh doanh. Cô bé mở một hàng rong ngay cạnh sân bóng.

Nước mía, bạch tuộc nướng, cá nướng…mùi thơm bay khắp nơi khiến không ít tộc nhân đang chơi bóng phải liếc nhìn thèm thuồng.

Chính sách mua trước trả sau của Eny nhanh chóng phát huy tác dụng. Nhờ đó, tộc nhân có thể thoải mái xem bóng đá mà không cần lo lắng về chi phí trước mắt. Họ tiêu xài không suy nghĩ, đến lúc phải trả nợ mới tá hỏa đi săn tìm thêm thực phẩm để bù đắp.

Kế hoạch này do chính Ain đề xuất. Hắn vừa tạo điều kiện cho bộ lạc giải trí, vừa thu về một lượng thực phẩm đáng kể cho nhà kho.

Đối với những thợ săn, họ không muốn bị ghi nợ. Dù hệ thống nợ của bộ lạc Lạc Việt không quá khắc nghiệt – chỉ làm giảm phần thực phẩm nhận được – nhưng mất đi một phần lương thực vẫn khiến họ lo lắng. Vì vậy, họ cố gắng săn bắt nhiều hơn để tránh bị trừ khẩu phần.

Những người không trực tiếp sản xuất lương thực thì chỉ bị cắt giảm suất ăn. Dù vậy, họ vẫn chấp nhận được, bởi lẽ họ coi như đang trả công cho những người nấu nướng.

Dù mùa đông không còn nhộn nhịp như trước, Ry vẫn duy trì một nhóm nhỏ chuyên đi săn để đảm bảo nguồn thực phẩm dự trữ và giữ vững sức mạnh bộ lạc.

Nó nhìn danh sách những người đăng ký đi săn mà không khỏi ngạc nhiên. Sau một thoáng suy nghĩ, Ry gật đầu chấp thuận rồi xét duyệt vũ khí cho họ.

Xong việc, Ry mang danh sách số lượng vũ khí đã cấp cho Eny. Con bé nhanh chóng đóng dấu xác nhận. Sau đó, hắn tiếp tục mang bản báo cáo qua Mih để đóng dấu của phòng chế tác.

Cuối cùng, hắn đem tờ giấy có đủ ba con dấu trình lên Ain. Ain kiểm tra kỹ lưỡng, gật đầu hài lòng rồi cất nó vào hồ sơ.

Quy trình rườm rà này do Ain thiết lập nhằm đảm bảo không ai có thể lén mang vũ khí ra ngoài để trao đổi với bộ lạc khác hoặc sử dụng vào mục đích nguy hiểm. Xây chuồng trước khi bị trộm luôn là nguyên tắc của hắn.

Dù Ain không muốn nghĩ xấu về tộc nhân của mình, nhưng ai có thể đảm bảo rằng sẽ không có kẻ phản bội? Nếu một ngày nào đó, có người lách qua được sự kiểm soát của nhóm trinh sát rồi âm thầm trao đổi vũ khí với kẻ địch hoặc thậm chí phản bội bộ lạc thì sao?

Vậy nên, Ain cẩn thận chế tạo những con dấu đặc biệt dành riêng cho các đội trưởng. Mỗi con dấu mang một nét riêng, không ai có thể làm giả.

Chỉ việc làm giả giấy tờ đã khó rồi, chứ đừng nói đến việc làm giả con dấu đội trưởng. Ain biết mình có thể đang suy nghĩ hơi xa, nhưng hắn thà phòng ngừa trước còn hơn để xảy ra sự cố.

Sau khi được Ain phê duyệt, Ry ở lại trò chuyện thêm một chút rồi rời đi để thông báo cho nhóm thợ săn đang nôn nóng. Ngày thường, nó chỉ ăn, ngủ, tập luyện và đi săn, chẳng có nhiều hứng thú với mấy trò giải trí.

Mãi gần đây, nhờ các môn thể thao mới, Ry mới cảm thấy thích thú một chút. Nhưng nó chỉ mê những môn như cử tạ, ném lao, ném tạ những môn đòi hỏi sức mạnh thuần túy.

Còn bóng đá?

“Tao thấy trò này lắm luật quá, khó nhớ!” – Đó là câu cửa miệng của Ry mỗi lần Ain kéo nó đi xem bóng đá.

Dù vậy, sức hút của môn thể thao này là không thể tránh khỏi. Ry không thích nhưng vẫn tò mò thử nghiệm vài chiến thuật “sáng tạo” mà nó nghĩ ra.

Và kết quả?

Ain cầm gậy rượt Ry chạy khắp bộ lạc.

Chiến thuật của Ry là gì?

“Ép đội bạn ra biên, rồi cướp bóng từ ngoài biên, nếu không được thì cướp thẳng từ chân thủ môn luôn!”

Lối chơi này khiến tất cả mọi người đều…há hốc mồm.

“Thằng này đúng là đầu óc khác người mà!”

Ain chỉ biết thở dài. Hắn vốn mong Ry xem bóng đá từ góc nhìn chiến thuật, học hỏi sự phối hợp và tư duy, nhưng kết quả lại ngoài sức tưởng tượng.

Nếu Ry chịu khó học hỏi như Dio, Ain có lẽ sẽ không phải lo lắng về tương lai của bộ lạc nữa…

Trận đấu giữa nhóm chế tác và nhóm đi săn

Chiều hôm đó, tại sân bóng, mặt trời dần ngả xuống. Hôm nay là Chủ nhật, phần lớn tộc nhân được nghỉ ngơi.

Kim đồng hồ chỉ số ba.

Hai đội bóng đã sẵn sàng.

– Nhóm chế tác không mặc áo, đội trưởng là Mih.

– Nhóm đi săn mặc áo, đội trưởng là Tel.

Trọng tài chính là Ain. Hai trọng tài biên là Duyên và Eny. Xung quanh sân, gần 400 tộc nhân đứng chật kín, cổ vũ vang trời.

Cả hai đội nhìn nhau, ánh mắt tóe lửa. Ain đứng giữa sân, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng.

“Làm ơn đừng đánh nhau là được…”

“Toét!” Tiếng còi vang lên. Trận đấu chính thức bắt đầu!

Nhóm đi săn giao bóng.

Dẫn đầu là Ry. Nó tận dụng sức mạnh của mình để đè bẹp đối thủ. Chỉ tiếc, đây là bóng đá, không phải đấu vật!

Một thành viên bên chế tác thấy không thể đấu tay đôi với Ry liền thông minh móc bóng từ chân nó. Ry ngơ ngác nhìn bóng bị cướp mất, vội vàng đuổi theo nhưng đã muộn.

Người cướp bóng cảm nhận được hơi nóng từ phía sau, biết rằng Ry đang áp sát, liền lập tức chuyền bóng sang cánh trái.

Mih đỡ bóng vụng về một chút nhưng vẫn kiểm soát được. Nó nhanh chóng tăng tốc, nhưng ngay lập tức bị một thành viên đội đi săn ép ra biên.

Đây là một chiến thuật hiệu quả để giới hạn không gian di chuyển của đối phương. Nhưng Mih quá nhanh!

Thể lực bắt đầu trở thành yếu tố quan trọng. Hơi thở dồn dập, lồng ngực như bị bóp nghẹt. Mih cảm thấy mình sắp không chịu nổi nữa, liền giơ tay báo hiệu rồi tạt bóng vào vòng cấm.

Sau đó Mih ngã nhào, hắn cố gắng ngồi dậy xem kết quả của mình.

Quả bóng bay đẹp như mơ.

Nhưng vấn đề là…Không ai biết đánh đầu cả!

Thế là cả hai đội lao vào tranh bóng một cách hỗn loạn. Thủ môn của nhóm đi săn căng thẳng nhìn chằm chằm vào quả bóng, trong khi Tel cố gắng tìm vị trí thích hợp.

Bóng rơi xuống chân một cầu thủ ngoài vòng cấm. Người này lập tức chuyền cho Tel!

Cánh đối diện cũng có một bóng người lao lên! Trận đấu đang bước vào giai đoạn cao trào!

Như kế hoạch Tel bức tốc, ở cánh đối diện với Mih cũng có một bóng hình chạy đi. Mih lúc này giật mình vội chạy về, không quên kêu đồng đội chạy theo, cả đám nhao nhao đuổi theo.

Ry đang quay về, nhìn thấy tình hình vội thắng gấp rồi quay đầu, chỉ là Tel đã vượt lên một đoạn rồi, Tel liền gặp khó khăn khi có hai thành viên chế tác bắt đầu áp sát hòng đoạt bóng.

Tranh chấp quyết liệt, làm cho Ain ở gần đó căng mắt nhìn, Tel không biết thoát được liền đánh gót, Ry đang chạy lên, thì thấy bóng đang lăn tới mình.

Bóng sắp trong chân, Ry nên làm gì…

tấu chương xong


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com