Tỉnh dậy, Ain mở mắt ra, thấy bốn khuôn mặt quen thuộc đang nhìn mình. Hắn ngạc nhiên một lúc rồi phấn khích hỏi:
“Tỉnh rồi, mấy em sao rồi? Cơ thể có chỗ nào lạ không?”
Bốn cô nàng nhìn nhau, rồi quay lại nhìn Ain và lắc đầu. Hắn thở phào nhẹ nhõm, sau đó tiếp tục hỏi han nhưng chỉ nhận được những cái lắc đầu hoặc gật đầu đơn giản.
Ain tự trấn an, cho rằng đó chỉ là di chứng tạm thời của việc gộp hai linh hồn. Hắn rời khỏi giường, bước vào nhà tắm tẩy rửa cơ thể.
Sau đó, hắn đi vào bếp nấu một bữa ăn đơn giản cho những chiếc bụng đói đang réo sau lưng mình. Khi nấu xong, Ain dọn ra và như mọi khi, chăm chút đút thức ăn cho cả bốn.
Do chú tâm vào việc chăm sóc, Ain không nhận ra cả bốn người đang đỏ mặt. Sau khi ăn xong, như mọi lần, Ain mang bốn người vào giường ru ngủ.
Nhìn cả bốn đã nhắm mắt, hắn mới bước ra ngoài để tiếp tục xử lý hàng tá công việc còn tồn đọng trong hai ngày qua.
Mọi thứ chỉ còn khoảng năm ngày nữa là tới hôn lễ. Không khí trong bộ lạc trở nên háo hức.
Một khoảng sân lớn đã được dọn sạch để mọi người có thể tập hợp ăn uống. Từng chiếc bàn, ghế do nhóm chế tác được vận chuyển đến, còn nhóm xây dựng thì phụ trách sắp xếp.
Ain trực tiếp chỉnh sửa các chi tiết theo ý mình. Dio không có kinh nghiệm trong việc này, nó chỉ biết đảm bảo mọi thứ kịp thời gian. Những cổng chào, chậu hoa, cây cảnh được Ain tận tay sắp xếp lại.
Chỗ nào không ưng, hắn sẽ tự tay chỉnh sửa, vì tộc nhân của hắn còn đang bận rộn, Ain không muốn chỉ ngồi chờ.
Sau một ngày vất vả, Ain vội vàng quay về với trên tay là mấy bộ đồ lạ và những món linh tinh khác. Khi bước vào nhà, Ain thấy bữa tối đã sẵn sàng. Eny thấy hắn liền chạy ào ra ôm, nói:
“Anh Ain về rồi, ăn tối thôi.”
Ain cười, xoa đầu con bé, đặt mấy món đồ qua một bên rồi ngồi vào bàn ăn. Mấy cô nàng còn lại cúi đầu ngại ngùng.
Dù thức ăn vẫn quen thuộc, nhưng hôm nay Ain lại cảm thấy ngon lạ thường. Sau bữa ăn, Ain nhìn bốn người đang dọn dẹp mà hạnh phúc, tựa như khoảng thời gian hắn còn bên Duyên.
Đợi bốn cô nàng dọn dẹp xong, Ain bảo cả bốn vào phòng ngủ đợi. Bốn người nhìn nhau rồi đỏ mặt bẽn lẽn đi vào. Ain nhìn vậy thì khó hiểu, nghĩ:
“Kêu vào để mặc thử đồ thôi mà, sao lại đỏ mặt thế nhỉ?”
Hắn vội cầm mấy bộ đồ đi vào phòng ngủ và giải thích cho bốn người hiểu việc cần làm. Nhưng không hiểu vì lý do gì, cả bốn cô nàng trên giường đều không một mảnh vải che thân.
Ain đỏ mặt vội giải thích rồi chạy ra ngoài, tim đập liên hồi, không biết phải làm gì lúc này.
Cả bốn cô nàng vội vã mặc thử mấy bộ đồ mà Ain mang vào. Lần đầu mặc kiểu đồ mới, họ cảm thấy bỡ ngỡ, nhưng cũng nhanh chóng thích nghi vì bộ đồ không quá phức tạp như trang phục thường ngày.
Cả bốn nhìn nhau rồi trầm trồ. Eny cúi xuống táy máy trước những chi tiết mới lạ của bộ đồ, Rin thì kiểm tra mọi thứ rồi tự tin bước ra ngoài.
Bước ra cùng là Duyên và Opf, còn Eny thì đi phía sau quan sát tà áo, với con bé, bộ đồ này quá mới lạ, nó cần quan sát để nắm rõ cách mặc.
Con bé có linh cảm đây không phải là bộ đồ bình thường, chắc chắn phải có một thứ gì đó đặc biệt nên Ain mới cho bọn họ thử trước.
Cả bốn vội vàng dùng tay che miệng lại vì trước mặt bọn họ là Ain trong bộ áo dài nam giới, với màu đỏ nổi bật, những họa tiết lạ lẫm càng làm cho bộ đồ thu hút ánh nhìn.
Trên tay Ain là một cây quạt bằng gỗ, đầu đội một chiếc mũ tròn có phần nhô ra phía trước.
Ain cũng quay lại nhìn bốn cô nàng rồi tặc lưỡi: “Đúng là hại nước hại dân mà, cũng may là mình hứng chịu giúp rồi.”
Phải nói, bốn cô nàng khoác lên mình bộ quốc phục trước kia của Ain là một thứ gì đó không thể tả nổi. Quốc phục đã đẹp, đằng này người mặc còn nâng nó lên một tầm cao khác.
Dáng người cân đối, không quá mập hay quá gầy, hoàn hảo tuyệt đối. Sự rắn chắc dưới lớp da mịn màng càng tôn lên sức sống mãnh liệt.
Dù với các tộc nhân, hình thể này có thể bị coi là ốm yếu, nhưng với Ain - một người hiện đại, đây chính là tuyệt phẩm hắn đã dày công chăm sóc.
Nhận định về sắc đẹp có khác nhau, nhưng điểm chung vẫn là sự mạnh mẽ của phụ nữ. Dù ở thời đại nào, phụ nữ cũng cần có sự kiên cường để bảo vệ bản thân.
Tinh thần đó được Ain truyền cho các tộc nhân nữ rất sớm, và họ hiểu rõ điều đó. Duyên, Rin, Eny là những hình mẫu lý tưởng.
Còn những người thích thể hiện sự yếu đuối để thu hút nam giới, họ sẽ tự chuốc lấy những rắc rối không đáng có. Ai mà chẳng muốn thể hiện sức mạnh trước mặt một người phụ nữ yếu đuối?
Dù là hiện đại hay cổ đại, quy luật sinh tồn vẫn vậy. Chỉ khác ở cách nó tiến hóa theo thời gian.
*(uhm, đây là lần đầu tui nói về phụ nữ và sắc đẹp nếu độc giả không thích có thể bỏ qua, hiểu biết của mỗi người khác nhau nên hiểu biết của tui không thể giống mọi người là chuyện thường, xin đừng vội chỉ trích).
Quay lại.
Hai bên nhìn nhau một lúc rồi Ain mới bước đến. Tim của bốn cô nàng liền đập rộn ràng, không biết chuyện gì sắp xảy ra. Khuôn mặt cả bốn hơi ửng hồng.
Ain nghiêng người về phía trước, hai tay lấy một cái vòng giống hệt cái hắn đang đeo, đặt lên đầu Eny, xoay xoay một chút cho vừa vặn, rồi làm tương tự cho ba người còn lại.
Ain không rõ thứ này gọi là gì, nhưng trong ký ức của hắn, nó thường xuất hiện trong các đám cưới xưa. Vòng của nam thì quấn to hơn, nhô ra phía trước như vành mũ, còn của nữ thì vuốt lên trên, các vòng vải hiện rõ hơn, phần vành cũng rộng hơn.
Bộ đồ mà Ain cùng bốn cô nàng đang mặc chính là áo dài. Tuy nhiên, do nhiều yếu tố như kiến thức hạn hẹp của hắn và lần đầu nhóm thủ công thực hiện, nên nó có chút khác biệt. Dù vậy, tổng thể vẫn khá giống nguyên bản.
Vẫn là hai tà áo dài qua đầu gối, phần trên từ thắt lưng trở lên được may liền, phần dưới giữ nguyên hai tà áo. Áo có cổ cao và cài cúc lệch về một bên vai, kết hợp với một chiếc quần dài màu đen.
Áo dài của các cô nàng thì dài đến gót chân, tà áo được chia thành hai phần trước và sau. Tay áo có chút rộng do lần đầu may nên nhóm thủ công chưa có kinh nghiệm.
Ain quan sát một lượt rồi tấm tắc khen ngợi, sau đó dò hỏi xem có chỗ nào chưa vừa ý để nhóm thủ công chỉnh sửa. Bốn cô nàng liền lắc đầu, với họ, như vậy đã quá đủ. Điều gì hạnh phúc hơn việc người mình thương dành nhiều tâm huyết cho mình?
Thấy vậy, Ain gật đầu rồi bắt đầu dạy bốn người lễ nghi trong buổi lễ. Cả bốn vụng về làm theo, hắn kiên nhẫn chỉnh sửa, cứ thế lặp lại nhiều lần đến tận khuya mới chịu nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, Ain tỉnh dậy với nụ hôn chào buổi sáng của Eny. Hắn xoa đầu con bé, rồi cả hai bước ra ngoài. Ba người kia chỉ mỉm cười. Ain đi vào nhà tắm, còn Eny thì vào bếp phụ giúp ba người còn lại nấu bữa sáng.
Khi Ain bước ra, bữa ăn đã sẵn sàng. Hắn cười nhẹ rồi ngồi xuống thưởng thức, cảm nhận niềm hạnh phúc nhỏ nhoi vừa bắt đầu.
Sau bữa ăn, Ain vội đến khu trung tâm bộ lạc để thông báo lại những điều sẽ diễn ra trong ngày lễ. Dù đã được phổ biến từ trước, nhưng các tộc nhân vẫn hồi hộp.
Vì vậy, một buổi diễn tập được tổ chức để phòng những tình huống không lường trước. Điều này khiến nhiều tộc nhân cười như được mùa. Ain nhìn mà chỉ biết lắc đầu thở dài. Thời gian đã cận kề mà mọi thứ vẫn chưa đâu vào đâu.
Hắn vỗ tay ra hiệu cho mọi người tập trung, bắt đầu tập luyện lại từ đầu. Các tộc nhân nhanh chóng nghiêm túc, người múa, người hát, người đánh đàn. Không khí rộn ràng hơn bao giờ hết.
Các nhóm trong bộ lạc cũng bận rộn hơn thường ngày. Nhóm Dao, Dơi và Chấp Pháp tất bật chuẩn bị an ninh. Nhóm tộc nhân ở ngọn đồi thì gấp rút hoàn thành công việc để kịp tham dự lễ cưới.
Nhóm săn bắn càng hối hả hơn, cố tìm những con vật ngon nhất cho buổi lễ. Thằng Ry thậm chí còn định thịt luôn đám thú nuôi cho nhanh, may mà nhóc Pea cầm lao đuổi theo dí nó, mới kịp thời ngăn cản ý định đó.
Mọi việc dần ổn thỏa vào ngày thứ ba trước buổi lễ. Ain ở trong nhà bận rộn chuẩn bị. Đám trẻ trong bộ lạc được huy động làm các việc lặt vặt.
Chúng cố gắng ghi nhớ những lời Ain dặn dò, nhưng nhìn gương mặt ngờ nghệch của lũ nhóc, Ain chỉ biết lắc đầu bỏ qua.
Thời gian gấp lắm rồi!
Yêu cầu cho các tộc nhân tham dự lễ cưới cũng được truyền ra. Chỉ có hai điều đơn giản: ăn mặc sạch sẽ và không được nói điều xui rủi trong lễ cưới.
Các tộc nhân vui vẻ chấp nhận. Họ cũng không dám làm trái. Bởi lẽ, không cần tộc trưởng trừng phạt, chính họ cũng tự thấy có lỗi. Người đã kéo họ từ vực thẳm lên ánh sáng, nay lại để những lời không hay xuất hiện trong ngày trọng đại của hắn, chẳng khác nào phản bội ân tình ấy.