Số Phận: Thời Đại Nguyên Thủy

Chương 144: Chương 144 : Phát Triển (7)



Mùa hè là lúc Ain mở hầm cho các tộc nhân thử nước đá, đặc biệt là nước mía, đá bào, trái cây dầm,...

Những tộc nhân lần đầu thử đều tỏ ra ngạc nhiên, rồi chuyển sang nhăn nhó vì cảm giác tê buốt truyền lên não.

Những thành viên trong nhóm nấu ăn thì vô cùng thích thú, vì họ đã được thử các món mới do tộc trưởng chuẩn bị từ đêm hôm trước.

Cảm giác thèm thuồng kéo dài suốt đêm, chỉ đến khi đi ngủ mới hết. Sáng nay, khi quầy ăn vừa mở, cả nhóm lại thấy thèm. Nhìn các tộc nhân thích thú ăn đá bào, nhóm nấu ăn không khỏi nuốt nước bọt.

Cả bọn nhanh chóng quay trở lại thực tại và bị đám người hối thúc phục vụ. Phí cho các món giải nhiệt khá rẻ, chỉ một cân thịt là đổi được năm đĩa trái cây dầm.

Nhưng ngặt nỗi là số lượng nước đá để phục vụ cho tất cả tộc nhân như muối bỏ biển, số lượng ít đến đáng thương, bọn họ từng mang nước sôi vào chỗ hầm nên rõ số lượng đá như thế nào.

Vì vậy mà bọn họ chỉ phục vụ trong hai giờ, kèm thêm mỗi tộc nhân chỉ đổi một cân thịt, không được đổi hơn, sau thời gian này cả nhóm phải chia ra một nửa đi nấu nước sôi để làm đá lạnh.

Thời gian làm đá phụ thuộc làm nhiều yếu tố nên rất mất thời gian và công sức, đặc biệt vào nhiệt độ của mùa hè thì càng thách thức hơn, những người vào hầm chứa phải được trang bị bộ đồ đặc biệt.

Chúng là sản phẩm của nhóm làm vải, được tộc trưởng yêu cầu đặc biệt, chỉ khoảng hai ngày là đã có thành phẩm, nó đơn giản là bộ đồ lông thú hai mặt.

Một mặt ngăn cái lạnh của hầm chứa, một mặt tránh tỏa nhiệt của thân thể người mặt, tuy sẽ khiến người mặt chưa thích nghi sẽ bị sốc nhiệt nhưng đỡ hơn là bị sốc trong hầm chứa.

Khi đã thích nghi tốt thì những người đi vào mới có thể làm việc đổ nước sôi vào tủ lạnh đất, xong sau đó đi ra ngoài ngay lập tức.

Bên ngoài cửa hầm chứa luôn có khói trắng bay ra, tạo cảm giác bí ẩn. Các tộc nhân đi ngang qua thường dừng lại tò mò nhìn vào và đồn đại rằng căn hầm này nguy hiểm.

Chính vì vậy, Ain may mắn không gặp tình trạng có người đột nhập vào hầm và bị sốc nhiệt.

Để rồi mùa hè cũng nhanh chóng đi qua, để lại cho đám tộc nhân nhớ nhung mấy món giải nhiệt kia.

Mùa thu lại tới.

Là khoảng thời gian cho nhóm trồng trọt bắt đầu thu hoạch một số loại cây.

Lần này không còn côn trùng nào phá hoại vì vậy mà mùa màng năm nay rất tốt, do chỉ còn vài cây giống sau năm ngoái nên số lượng thu hoạch cũng không nhiều, nhưng được cái là niềm an ủi tinh thần cho nhóm trồng trọt.

Ở chỗ ngọn đồi cũng bắt đầu thu hoạch lúa, từng xe kéo chất đầy lúa được mang về trung tâm bộ lạc, mấy tộc nhân thì mừng rỡ, chỉ có những tộc nhân mới gia nhập nhìn nghi hoặc.

Dù đã được nghe nói về gạo nhưng những người này vẫn có chút mơ hồ, họ không tin những hạt vàng này lại tạo ra những thứ màu trắng đục kia, họ vẫn còn trong nhận thức thịt là nguồn thức ăn chính.

Với Ain chỉ để cho đám tộc nhân mới trải nghiệm vài tuần là đủ để họ thay đổi nhận thức của mình.

Và Ain đã đúng, chỉ mất một tuần được trải nghiệm công việc đập lúa, phơi khô, xay xát, cuối cùng là sàng lọc rồi bỏ vào những chum để bảo quản.

Bọn họ mới dần hiểu công sức của nhóm người trên những ngọn đồi kia, họ đã phải đánh đổi nhiều thứ để toàn tâm làm ra những hạt lúa, nhưng khi về tới bộ lạc còn phải trải qua nhiều công đoạn mới làm ra những hạt gạo trắng.

Sau đó nấu lên thành cơm, ăn vào miệng mà nước mắt của những tộc nhân, đám người cũ thấy vậy cười hả hả, bọn họ mới chỉ cách ăn cơm đúng chuẩn.

Ban đêm.

Ain đang rầu rĩ ở trong nhà của mình, theo báo cáo của Ska số lượng đậu phộng bỗng tăng cao hơn nhu cầu thật sự của bộ lạc, Ska cùng Simo đang chật vật tìm chỗ chứa cho đậu phộng.

Ain thì hắn đâu có biết làm gì với số đậu phộng này, hắn cố gắng bình tĩnh để nghĩ:

“Để coi đậu phộng có thể ép dầu nè, kẹo đậu phộng, ăn với cơm, à còn làm được sữa nữa. Chỉ là, chỉ là mình biết làm cái nào vậy nhỉ?”

Ain vỗ vỗ đầu xem nhớ cách làm cái gì vừa nghĩ ra không, nhưng hắn không nhớ cái gì, kiếp trước hắn chỉ biết ‘hốc’ thôi chứ đâu có tận tay làm đâu mà biết.

“Aiz, đau đầu ghê, ngày mai nhờ bên nấu ăn xem vậy.”

Nói xong, Ain dọn dẹp chỗ làm việc rồi tắt đuốc đi ngủ, hắn bước vào phòng bắt đầu trút giận lên Eny, sau đó thì hắn bị ‘vắt’ cả đêm.

Ngày hôm sau, nhóm nấu ăn lần nữa được gợi ý những món ăn mới, bọn họ thì vô cùng biết ơn tộc trưởng, làm công việc này là sự yêu thích của họ.

Qua thời gian làm việc cùng Eny nên họ đã lây tính khám phá nấu ăn, dù những món mới chưa đến mức như Eny nhưng họ cũng là kẻ điên chính hiệu, vì vậy mà những món mới được Ain gợi ý giúp họ vừa thỏa thích công việc, mà còn giảm cơn đi tìm tòi món mới.

Ain thì chỉ muốn lảng tránh trách nhiệm của mình, hắn nhiều việc lắm, đâu có rảnh ngồi làm mấy món từ đậu phộng.

Thời gian này cũng là thời gian vàng của đội đi săn, khi qua thời gian mùa xuân vốn là thời điểm mà thú vật săn mồi nhiều nhất, nhưng do mùa đông năm ngoái lạnh hơn bình thường.

Vì vậy mà mùa thu mới được chọn bởi những con vật, ra ngoài chỗ trú săn mồi, may sao là do vừa thu được một nguồn lương thực vào cuối mùa xuân nên bộ lạc không có bị đói.

Mùa thu lại săn được quá nhiều nên Ain đành cho nhóm đi săn ngừng một thời gian tránh môi trường bị tổn hại, cùng là lúc cho nhóm đi săn hỗ trợ những nhóm khác.

Đặc biệt là chỗ xây dựng tuyến đường vận chuyển nguyên vật liệu về, nơi đó Ain cũng không có quá nhiều thông tin, vì cứ mỗi hai tuần mới có một bảng báo cáo gửi về.

Hầu như Ain mù thông tin hoàn toàn, hắn chỉ mong chờ vào khả năng của Tel lúc này, nếu để Ry trấn giữ ở đó thì Ain càng sợ hơn.

Vì vậy mà hắn mới quyết định cho đám người đi săn hỗ trợ, như vậy thì Ain mới tạm yên tâm, hắn cũng sợ bộ lạc khác tấn công, vì bây giờ bộ lạc đã rất yếu.

Tuy đông nhưng cơ bản người có thể chiến đấu chỉ khoảng một phần tộc nhân, ba phần là phụ nữ, trẻ nhỏ, người gia, còn lại là những tộc nhân mới gia nhập.

Họ chưa có tình cảm quá sâu đậm với bộ lạc, cho dù có ấn của bộ lạc cũng không thể làm cho họ bỏ ý định bỏ chạy khi bị bộ lạc khác tấn công, chính vì điều này mới có chuyện trao thưởng.

Chính việc này mới làm cho những tộc nhân gắn bó với bộ lạc, cống hiến và trung thành thì mới trả được phần thưởng xứng đáng, những người được thưởng khác nhau dù có hỏi cũng chỉ nhận được là do chưa công hiến đủ.

Đâu có ai biết họ chưa đủ sự trung thành, Ain nhìn qua sức mạnh Vu lực nên rõ ràng hơn ai hết, không phải tự nhiên mà nhóm Dơi được lập ra.

Đây là lưỡi hái của Ain, hắn luôn ghi nhớ những cái tên chưa đủ trung thành sau đó cho nhóm Dơi theo dõi một thời gian dài, khi đã qua một thời gian mà vẫn chưa đủ thì nhóm Dơi âm thầm xử lý.

Trong bộ lạc, lâu lâu vẫn có những cái chết bí ẩn, bị chảo dầu ập vào, không có ai sơ cứu kịp, bị rắn cắn, bị heo rừng húc chết,...Chúng là kết quả cho sự âm mưu phản bội bộ lạc, dù chỉ là ý định chưa cần thực hiện Ain cũng cho vào danh sách đen, hên thì được sống lâu hơn những người khác.



Giữa thu.

Ain ngồi ăn món cơm với đậu phộng rang muối, do quá nhiều nên bữa ăn có đậu phộng là không tránh khỏi, dù chúng đã được mang ép dầu một mớ lớn.

Nấu canh, nướng thịt, muối đậu, không gì mà được Eny bỏ qua, đương nhiên là Ain hướng dẫn, chứ để con bé tự tìm hiểu thì Ain thà đi khám phá ngọn núi lửa còn hơn.

Cũng may là sau vài ngày đau bụng thì con bé đã làm ăn rất ngon, hắn còn tự hỏi xem mình nên hướng dẫn con bé làm hay để nó tự làm, sao cái nào hắn cũng phải làm chuột bạch vậy.



Cuối thu.

Những đường ray vận chuyển nguyên liệu chỗ mỏ cũng đã được xây tới chỗ nhà kho, đây là một nơi được quy hoạch chuẩn bị cho nguyên liệu từ mỏ.

Nó nằm ở sau nhà nung, cách đó khoảng vài trăm mét, nó như một khu tập trung, có nhà cho các tộc nhân sinh sống, có nhà kho lớn nhất, có chuồng gà, heo,...Như thể là một bộ lạc thu nhỏ vậy.

Trên đường ray là vô số trụ đuốc, mỗi trụ cách nhau 5m, mỗi mười trụ là có một trạm dừng, trong trạm có chuồng thú, nhà trú, quầy tiếp nước và thức ăn, trải dài tới khu mỏ.

Tuy bỏ ra nhiều công sức nhưng nó lại đáng giá, chỉ là Ain cần vận động tộc nhân tới những trạm dừng sinh sống, hắn còn muốn ép mấy cặp sắp cưới ra chỗ đó ở tạm, nếu không hắn không duyệt.

Đám cưới tới hiện tại đang bị hoãn lại do có những nhiệm vụ khiến cho bộ lạc ít chiến binh để phòng thủ, vì vậy những người đăng ký được dời sang năm sau,

Do số lượng khá lớn nên hiện Ain cùng với các thành viên phòng Dân số chưa đưa ra được cách xử lý. Có hai cách được đề xuất cao: một là làm đám cưới chung, hai là làm đám theo thứ tự do nhóm Dân số sắp xếp.

Cách thứ nhất thì dễ, nhưng cách thứ hai lại khó do quá nhiều cặp nên dù cho sắp xếp mỗi ngày, nó cũng tiêu tốn khoảng một năm, Ain đương nhiên không chọn cách thứ hai.

Nên hắn có thể ép mấy cặp đôi đi ở trạm dừng để được làm đám cưới sớm, chỉ việc này là ý định bốc đồng của Ain trong lúc nghĩ cách thuyết phục tộc nhân ở trạm dừng.

Muốn người khác ở một nơi lạ, Ain phải cung cấp cho họ những thứ cơ bản của con người, tiếc là hắn hiện tại chỉ có thể cung cấp như thế, hắn muốn hai bên đường ray có nhiều tộc nhân hơn để cho những người ở trạm dừng không cô đơn.

Không may là số tộc nhân của bộ lạc vẫn quá ít, không đủ đáp ứng cho hai bên đường ray, chỉ khi nhiệm vụ ở núi lửa xong thì hắn mới có thể xây dựng một khu dân cư ở đó.

tấu chương xong.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com