Số Phận: Thời Đại Nguyên Thủy

Chương 70: Chương 70 : Phát Triển (1)



Những ngày sau, các thành viên mới bắt đầu học tập vệ sinh cá nhân, dụng cụ ăn uống, xây nhà, đập đá vôi,...Ain còn cẩn thận cử một tộc nhân cũ trông coi một nhóm người mới, hắn sợ họ sẽ âm mưu phản bội hoặc làm hại bộ lạc, nhưng có lẽ Ain đã quá coi thường ấn của Lão Quy cho hắn.

Còn bức tượng hình con rùa, Ain vẫn chưa xác định sẽ đặt ở đâu, bộ lạc hiện đã có số lượng người quá lớn, Ain liền mở rộng, bao quanh lãnh thổ là một hình tròn có diện tích gần 5km2.

Số lượng nhân sự cũng được phân chia, thành các nhóm nhỏ rải rác xung quanh lãnh thổ, giữa mỗi nhóm nhỏ cách nhau khoảng trăm mét. Ở trong khu vực này, có nhiều bẫy cảnh báo và đặc biệt là có một con đường lát gạch dẫn về nhà kho lớn của bộ lạc.

Với số lượng nhân sự khổng lồ, Ain nhanh chóng khởi công làm nhà kho tổng hợp cách hồ khoảng 2km phía trong khu rừng, cây cối xung quanh đã được dọn sạch trong phạm vi gần trăm mét, để tránh cháy rừng.

Và hoàn thành một công trình lớn như vậy không phải là điều dễ dàng. Với số lượng tộc nhân lớn và một công trình lớn gấp ba lần nhà kho cũ, cũng đã tiêu tốn của bộ lạc hơn 2 tháng trời. Nhà kho cũ được trọng dụng lại làm nơi chứa đá vôi và tổ đội Dio có thể lấy từ đây sẽ gần hơn, từ nhà kho cũ qua bên bờ bên đây.

Trong số 88 người trưởng thành, có 12 người đào đá vôi, 30 người thuộc đi săn, 20 người thuộc trồng trọt, chỉ có tổ đội làm công trình thì ít hơn có 16 người và làm chế tác có thêm 10 người.

Số người chế tác này còn phải chia ra, đi tìm hiểu thông qua những đặc điểm các loại vật mà Ain biết, sau đó kiếm các loại đá, quặng lạ mang về thử, số nhân sự quá ít không thể chia ra để đi tìm được.

Nên mọi thông tin mới nhóm chế tạo của Pu, chỉ dựa vào nhóm đi săn mang về, có vật nào mới là bọn họ tự mình tới đó xác nhận, đây cũng là niềm tự hào khi tự tay mang vật liệu mới về bộ lạc.

Là công việc không chỉ môi trường quá nóng còn cần phải tỉ mỉ, thông minh và cần cù là những yếu tố mới có thể vào trong nhóm chế tạo mà Pu quy định ra, đặc biệt là họ phải yêu thích và tự nguyện.

Dù nhân sự ít, nhưng tốc độ và tay nghề của nhóm này ngày càng nâng cao. Ain quyết định ban thưởng thêm cho họ, hứa hẹn một lần tẩy rửa cơ thể vào mùa xuân năm sau. Cũng trong thời gian này, Dio đã thành công săn một con gấu trưởng thành, phá vỡ giới hạn và tiến vào cấp Đấu Sĩ 1.



Cuộc chiến diễn ra, sau khi Ain thu thập tù binh thì Dio về chuẩn bị cùng vô số trang bị đắt đỏ nhất mà Ain cho nó sử dụng, lao sắt, dao găm sắt, giáp da gấu và giáp vỏ cây, một hộp sọ gấu để bảo vệ phần đầu, cũng như tăng khí thế.

Để đảm bảo, hắn còn cho Ry và Zua âm thầm đi theo để khi có biến mà kéo thằng nhóc về, nhưng rồi Ain có chút hưng phấn quên mất vụ phần hộp sọ từ xác con gấu năm trước, làm cho con gấu nổi giận mà tấn công Dio ác liệt, may là do vừa trải qua mùa đông nên sức lực của nó cũng không đầy đủ.

Chỉ mất hơn một giờ quần ẩu, con gấu rốt cuộc cũng gục ngã trước một cú đâm lao vào đầu con gấu, Dio cũng gục ngã vì tinh thần và sức lực cạn kiệt. Thông qua lời nói của Zua thôi, mà khiến Ain cũng có chút mong chờ vào việc mình cần một cuộc chiến, để phá vỡ bức tường sức mạnh.

Thằng Ry thì không cần nói, nó cũng muốn nhanh chóng gia tăng sức mạnh, đặc biệt khi tận mắt chứng kiến chiến hữu của mình giờ đây đã mạnh hơn. Là đứa háo thắng nên nó không muốn bị bỏ rơi, chỉ là tiến độ của nhóm Pu gia công cho nó, cái rìu sắt chậm chạp vô cùng làm nó có chút khó chịu.

Ain chỉ cười, ai trong bộ lạc mà không biết nhóm chế tạo đang bận rộn đến mức không có thời gian, nào làm dụng cụ sinh hoạt, làm gạch, gốm, làm xi măng,...

Còn phải gia công cho mấy tên máu mặt nữa thì thời gian đâu mà làm cho Ry, Ain thì không cần vũ khí bằng sắt, vì hắn cảm nhận thanh kiếm của mình đã đạt tới chất lượng siêu nhiên.

Rồi sau một tháng, thì thằng Ry cùng Zua cũng đi tìm mục tiêu cho mình, để phá vỡ bức tường lần này tụi nó không cần ai trợ giúp nên Ain chỉ có thở dài mà cầu nguyện, rồi sau hai tuần sau, thằng Ry bị thương máu me đầy người cũng trở về.

Sự việc này khiến các tộc nhân phát hiện và lập tức sợ hãi mà cõng nó về cho Rin và ba lão Vu chữa thương, Zua hai ngày sau cũng về nhưng không đến mức như thằng Ry.

Ain phải chờ mất mấy ngày, mới biết hỏi được thằng Ry cũng Zua ước hẹn nhau ở một nơi, rồi tách ra đi tìm con mồi cho mình. Chỉ là mục tiêu của Ry, lại là một con hổ răng kiếm, với kiến thức về con vật này hoàn toàn không có, làm cho thằng Ry phải ôm đầu mà bỏ chạy.

Sau vài ngày quan sát, nó mới lại thử lần nữa lần này tận dụng với ưu thế giáp dày, Ry áp đảo gần như hết trận rồi chỉ một khoảnh khắc con hổ răng kiếm ấy đã thành công găm vào vai của nó, nhưng với lớp giáp dày đã đỡ cho Ry phần nào.

Ry cắn răng, tận dụng cơ hội mà răng con hổ vẫn dính vào vai mình mà chặt đầu nó xuống, bức tường sức mạnh lúc này đã bị phá vỡ, giúp cho nó hồi phục một chút, rồi tai họa lại ập đến một bầy linh cẩu bất ngờ xuất hiện làm cho Ry một lần nữa tử chiến.

Chỉ là lúc này nó không còn quá nhiều sức nên phải vừa chống trả vừa thối lui về bộ lạc, mấy con linh cẩu nào dễ dàng tha cho nó, ban đêm đang nghỉ ngơi chúng nó lao vào tấn công, ban ngày thì lấp ló đuổi theo.

Gần tới bộ lạc, bầy linh cẩu mới chịu rút lui, giúp Ry chật vật quay về. Trong khi đó, Zua đơn giản hơn: nó tìm một con gấu, dùng tốc độ áp đảo. Tuy nhiên, lớp da dày cùng lượng mỡ thừa giúp con gấu chống trả quyết liệt.

Con gấu chống trả ác liệt, nhưng kết quả chỉ có một, đó là Zua được về nhà, khổ là thằng nhóc ngồi đợi hai ngày ở điểm hẹn mà nó và Ry thống nhất, rồi mới không an tâm mà đi về định báo cho Ain cử người đi tìm.

Sau những lời kể trên, Ain mới an tâm mà rời khỏi phòng khám, đây chính là một công trình khác của bộ lạc. Nơi này chỉ có Rin và ba lão Vu làm việc, cầm máu hoặc chăm sóc một số bệnh vặt.

Những đứa trẻ con thì được Ain mở ra một lớp học, bắt đầu học tập chữ cái và số học, đương nhiên Ain là thầy giáo. Một lớp học được xây ở gần nhà kho có khu vui chơi, cũng như nơi gần như là trung tâm của bộ lạc. Phía tây bắc còn có một vườn thú nào gà, heo rừng, thỏ, chim và 4 con bò rừng non.

Đây chính là thành quả của Zua, sau một tháng tìm thấy và dùng mọi cách bắt về, dù Ai chỉ trích khi có 3 người bị thương trong lúc chạy trốn về nhưng Zua biết trong lòng của hắn đang cười không ngớt. Trách móc một hồi, rồi Ain cùng Pu bắt đầu làm bản vẽ cho chuồng bò rừng này.

Sau một tuần, chuồng bò rừng kiên cố đã hoàn thành, nằm ngay cạnh chuồng heo. Mấy con heo rừng con thường chạy qua chạy lại chọc phá. Ain cũng lười quản lý, thay vào đó, hắn cho đám học sinh tham quan và dạy chúng về các loài vật.

Lớp học của hắn, chủ yếu khoảng 2 giờ vào ban ngày và một giờ cho đám trẻ tiếp xúc với bên ngoài lớp học. Còn ban đêm là một giờ sau khi ăn tối, lớp này có nhiều người tham gia nên hắn đành phải dạy ở ngoài sân tập lớn.

Dụng cụ cần thiết là giấy không có, vì thế Ain tận dụng thử đất sét để giảng dạy, vì xuất thân là thằng công nhân nên kiến thức hạn hẹp của hắn chỉ có thể truyền dạy cơ bản. Còn nâng cao hơn thì chịu, nhưng lúc này đối với các tộc nhân đây là kiến thức vượt thời đại.

Vì thế dù bận rộn, nhưng khi có thời gian thì các tộc nhân tranh thủ học lại hoặc nhờ đồng bạn học cùng.

Trong thời gian này Ain cũng thành lập hai tổ đội mới là Dao và Dơi, hai tổ đội này chỉ có 5 người và họ đều là kẻ được tuyển chọn đặc biệt.

Duyên và Zua là trưởng nhóm mới, hai nhóm này hoạt động trong âm thầm, ban ngày như những kẻ bình thường nhưng ban đêm họ có nhiệm vụ là thăm dò, ám sát hoặc tình báo.

Dù là những từ ngữ mới, nhưng với tính chất nghiêm trọng của địa điểm bàn bạc và khuôn mặt của Ain thì hai đứa nhỏ nhanh chóng gật đầu, chính hai đứa nó là do Ain dẫn đi trên con đường hắn đã dọn.

Chỉ trong một tháng, dựa vào yêu cầu và âm thầm tiếp cận đã thành công chiêu mộ, và đổi lại Ain nâng cao cho nhóm mới này cũng như cung cấp những vũ khí cần thiết, những bài tập phù hợp với tính chất công việc.

Địa bàn hoạt động của hai nhóm này nằm ở phía bắc, nam nơi có thể tồn tại bộ lạc khác, vừa là điểm đầu tiên báo động cho bộ lạc, vừa thanh lọc những kẻ nguy hiểm tiềm tàng, dần dần sau thời gian dài những con người này cũng chìm vào bóng tối.

Chỉ có những người cấp cao mới biết được thân phận của họ, Eny giờ cũng đã là trưởng nhóm bảo quản nhà kho, cũng như đầu bếp cho bộ lạc, thành viên của nhóm có khoảng 10 người, đa phần là người làm trồng trọt chỉ quay lại nhóm nấu ăn khi tới bữa ăn mà thôi.

Trợ lý cho con bé là con Bông và hai con sói tên Nu, Xi chủ yếu là trông coi nhà kho, với kêu gọi cho những thành viên đầu bếp kia quay về khi tới giờ chuẩn bị bữa ăn cho bộ lạc.

Còn những người già kia với kinh nghiệm của mình, cũng đã giúp cho Ain rất nhiều trong việc giảng dạy cho đám trẻ về kinh nghiệm sinh tồn cũng như rảnh rỗi làm đồ đá.

Một số loại đá có màu sắc đặc biệt do nhóm đi săn mang về, Ain cho mấy lão này chế tác ra thành các đồ trang trí, cũng may tay nghề của họ vẫn còn tốt.

Cũng từ đây nhiều nhạc cụ ra đời như trống, kèn, đàn hạc, crotalum,... được Ain vận dụng trí nhớ mà tuôn ra cho nhóm lão già này làm tránh ăn không ngồi chơi, cũng như giúp mấy lão còn cảm giác có ích cho bộ lạc.

Cuộc sống của bộ lạc Lạc Việt gần như đã đạt tới điểm hạnh phúc tối đa khi lương thực, công việc, môi trường, giáo dục, giải trí đã có hết. Thậm chí là tốt nhất trên thế giới hiện tại, chỉ có y tế là còn bất cập về kiến thức, thảo dược, người làm y tế mà thôi.

tấu chương xong.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com