Suốt mấy tháng tiếp theo, bộ lạc Lạc Việt bỗng dưng phải chững lại sự phát triển khi vào cuối mùa thu.
Một số lượng lớn hung thú xuất hiện ở phía tây bắc để săn mồi, chuẩn bị cho mùa đông. Đặc biệt, trong số đó có bầy voi ma mút, tê giác cổ đại, và sư tử cổ đại là nổi trội nhất.
Nếu không tận mắt nhìn thấy, Ain vẫn còn chút mơ tưởng khi đối đầu với chúng, nhưng khi đã chứng kiến, sự tự tin của hắn tan biến ngay lập tức. Quá to lớn, quá mạnh mẽ, và những vũ khí sắc bén của chúng đã hoàn toàn phá tan lớp giáp da gấu mà bộ lạc của hắn luôn tự hào.
Sự kiện này, đã đánh thức hoàn toàn tiềm thức của Ain, sau quãng thời gian thoải mái. Ain, sau cú sốc ban đầu, đã điều chỉnh hai tổ đội Dao và Dơi lùi về cách bộ lạc chừng 20km với nhiệm vụ quan sát bầy voi ma mút. Phạm vi săn bắn của nhóm đi săn cũng giảm xuống mức tối thiểu.
Hắn yêu cầu Ry, khi gặp thú dữ rút lui trật tự, tránh để thành viên hoảng loạn, đồng thời cử thêm nhiều người giữ đất ở nhóm trồng trọt trên ngọn đồi.
Ain thậm chí phải điều 12 nhân sự từ nhóm đào đá vôi, sang hỗ trợ nhóm chế tác tại mỏ sắt. Tại bộ lạc, hắn tiếp tục điều chỉnh một số thứ để chuẩn bị cho mùa đông. Năm nay dự kiến sẽ khó khăn hơn rất nhiều.
Nhóm xây dựng của Dio, nhanh chóng bắt tay vào dựng hàng rào và bẫy, cùng một số tháp canh để chuẩn bị cho mùa đông. Lịch tập huấn của Ain cũng bị dời lại, và nhiều loại cây trồng được thu hoạch gấp rút.
Ain cuối cùng đã trở lại cuộc sống người nguyên thủy và hắn quyết định thử phương pháp săn voi ma mút của người nguyên thủy kiếp trước mà hắn nghe từ báo đài.
Khi những bông tuyết bắt đầu rơi xuống bộ lạc Lạc Việt, cuộc săn chính thức bắt đầu.
Trong ngôi nhà của Ain, những người có chức vụ cao nhất tập hợp để bàn bạc kế hoạch. Ain nhìn qua tất cả thành viên xung quanh trước khi chỉ vào tấm bản đồ trên bàn và nói :
“Đầu tiên, đây là nơi bọn voi ma mút thường di chuyển trong thời gian gần đây. Chúng ta sẽ đào một cái hố lớn ở đây, sau đó hù dọa chúng ở chỗ này, để ép chúng chạy về phía cái bẫy.”
Ain vừa nói, vừa chỉ vào các vị trí trên bản đồ, đồng thời quan sát những gương mặt trong căn phòng. Ry thì gật gù nhưng Ain biết chắc chỉ khi làm thực tế, nó mới hiểu được kế hoạch như thế nào, hắn chỉ thầm thở dài.
Những người khác thì xoa cằm suy nghĩ. Bất chợt, một người giơ tay chỉ vào một vị trí trên bản đồ và nói :
“Tộc trưởng, tại sao không đào hố bẫy ở đây?”
Ain hứng thú nhìn người kia rồi hỏi ngược lại: “Hmm, vậy tại sao cậu nghĩ nên làm ở đó?”
Người đó là Mit, một người thô kệch được bổ nhiệm thay thế cho Zua. Mit vò đầu, trả lời:
“Tôi không biết giải thích sao, nhưng đất ở đây mềm hơn. Tôi từng đi săn và thử đào ở chỗ này, nên có chút hiểu biết. Ngoài ra, khu vực này ít rừng nên khá thoáng.”
Ain trầm ngâm suy nghĩ, nếu đúng như lời Mit nói, địa điểm này sẽ rất phù hợp cho chiến dịch. Sau vài phút, Ain nghiêm túc nói :
“Được rồi, làm theo ý ngươi. Dio, chuẩn bị cho đội hành động. Mit, ngươi sẽ dẫn đường. Zua và Duyên cố gắng theo dõi bầy voi và cảnh báo khi chúng đến gần.
Pu, kiểm tra lại công cụ và vũ khí cho mọi người. Tất cả đi chuẩn bị, 5 ngày nữa bắt đầu. Riêng Mit và Ry, ở lại một chút.”
Sau khi mọi người đã rời đi, Ain nói với hai người còn lại:
“Biết vì sao tôi giữ hai người ở lại không?”
Cả hai lắc đầu. Ain nghiêm giọng :
“Hai người có hiểu chiến dịch lần này nguy hiểm ra sao không? Có tận mắt thấy những con voi đó chưa?”
Mit có chút ngờ ngợ, còn Ry thì hưng phấn. Nó đã từng thấy voi ma mút với Ain rồi, và nó không sợ. Đối với Ry, nguy hiểm luôn đi đôi với sức mạnh. Nó không sợ thì làm sao có thể mạnh hơn được, và nếu nó sợ, sao có thể chấp nhận con đường Ain đã vẽ ra cho nó?
Ain tiếp tục nói :
“Hai người sẽ đóng vai trò nòng cốt trong lần này. Nhiệm vụ chính là dụ bầy voi theo sau và tách chúng ra từng con lẻ để hù dọa chúng rơi vào bẫy.”
Ry và Mit cố gắng tưởng tượng theo lời Ain. Những tiếng nuốt nước bọt vang lên. Ain hiểu rằng chiến dịch này có tỉ lệ thành công rất thấp, nhưng lần này hắn phải thử. Chỉ bằng cách này, Ain mới lấy lại được sự tự tin trước cuộc chiến dài hơi và chứng minh cho lão Quy thấy hắn có thể làm được.
Chỉ khi là người tiếp xúc với lão, Ain mới hiểu lão khó tính đến cỡ nào, đòi hỏi một cách vô lý nhưng lại ban thưởng hậu hĩnh. Điển hình chỉ qua một năm thôi mà nhóm 14 người đầu tiên gia nhập bộ lạc, đã có thể chống chịu trước cái lạnh của mùa đông là hiểu. Và sức mạnh của họ lúc này cũng không hề yếu.
Còn nhóm thành viên mới đang cố chống chọi nhưng có vẻ khá tốt, đặc biệt thứ Ain có cái cớ cho lần này, là một cái tế đàn lớn đang ở bờ hồ, bên trong có một bức tượng hình rùa được đặt ở trung tâm tế đàn.
Trở lại Ain, nhìn thấy tâm trạng của cả hai, hắn liền cho hai người họ đi ra về chuẩn bị, còn mình thì lại ngồi nhìn vào tấm bản đồ trên bàn mà suy tính tương lai.
Sau ngày hôm đó, bộ lạc Lạc Việt trở nên tất bật. Những đoàn người di chuyển trong các khu rừng, nhóm trồng trọt tranh thủ thu hoạch rau củ quả cuối cùng và dọn dẹp trước khi mùa đông đến.
Tại nhà chế tác, những tiếng hò hét vang lên khi các tộc nhân kiểm tra vũ khí và công cụ cho chiến dịch. Những thứ chưa sửa kịp được bỏ qua, lấy từ kho hàng bù vào, đợi mùa xuân sẽ làm tiếp.
Dio và các thành viên xây dựng được hộ tống bởi nhóm Ry và được tổ đội Dao cảnh giới, thành công đến địa điểm. Họ tranh thủ nghỉ ngơi một ngày trước khi bắt đầu công việc.
Những căn lều tạm được dựng lên để chống chọi với gió tuyết. Thành viên của Dao thay phiên nhau quan sát bầy voi ma mút và liên tục gửi báo cáo, thông qua những con cú mèo được thuần hóa.
Những con cú mèo này là phương tiện liên lạc giữa các thành viên Dao và Dơi. Ở phía nơi nhóm Dio đang nghỉ ngơi, có một thành viên Dao đang ngồi trên cây cảnh giới, hắn là người trực buổi tối cho các thành viên còn lại, bỗng từ trong khu rừng có tiếng “vù vù” nhỏ truyền tới, theo bản năng tên đó cố gắng nhìn về phía tiếng động.
Sau vài phút, một cặp mắt sáng trong ban đêm hiện ra, rồi tới khi đập vào mắt hắn là một con cú mèo, hắn mới nhẹ nhàng thở phào. Sau khi thuần thục và đào tạo bởi một thành viên mới gia nhập bộ lạc, Ain cũng thuận lợi bàn giao cho hai tổ đội này 6 con cú mèo.
Khi đã đáp trên cánh tay của mình, tên thành viên kia mới móc ra một miếng thịt nhỏ thưởng cho con cú mèo, rồi lấy tờ ghi chú trong ống tre ra.
Đọc xong, hắn leo xuống chỗ những ngọn lửa ở chỗ đội Dio đang ngủ làm không do dự quăng mảnh ghi chú vào, chờ đến khi xác nhận tấm ghi chú đã cháy hết. Xong hắn mới leo lên lại trên cây, khi đã ổn định, hắn mới ôm con cú mèo trong lòng tiếp tục công việc.
Sáng hôm sau, mọi người đã tỉnh dậy, tên kia báo cáo cho mọi người rồi leo lên một cái cây bắc vài cái lưới rồi ngủ. Còn mấy người nhóm xây dựng nghe xong, vội vàng bắt đầu công việc, do đã được nghỉ ngơi đầy đủ nên tiến độ diễn ra nhanh chóng.
Chỉ mới hai ngày thôi mà, việc đào hố bẫy đã hoàn thành hơn hai phần ba, không phải do họ nghỉ ngơi thoải mái mà tâm tình tốt làm việc. Mà là do một tin hối hả khi các thành viên của Dao báo cáo liên tục, về việc bầy voi ma mút đột ngột chuyển hướng sang phía này.
Do tình hình không ổn, Dio phải dùng cách chia ca ra phải liên tục sáng đêm, còn Ry và Mit cử người ra khiêu khích cho bầy voi chú ý nhằm câu kéo thời gian.
Nhưng có lẽ bầy voi xem những tên nhân loại nhỏ bé kia, là thứ không cần quan tâm cứ bỏ qua và tiếp tục di chuyển theo bản năng.
Cái hố mà nhóm Dio đang đào là hình chữ V, tổng chiều dài từ mặt đất xuống đáy hơn 3m, chiều dài vực gần 10m, mặt đáy rộng khoảng 1m còn chiều rộng hố khoảng 5m.
Mãi sang ngày thứ ba, nhóm Dio cuối cùng cũng hoàn thành việc đào hố trước khi bầy voi tới, Dio nhìn những chiến binh của bộ lạc đang ngồi hơ tay trước những ngọn lửa và trầm ngâm suy nghĩ, Ry thì ngồi lau cây rìu sắt của mình.
Mit ngồi nhắm mắt lại, cố gắng giữ bình tĩnh, từ trên cành cây một thành viên của Dao đáp xuống đưa mảnh ghi chú cho Dio rồi leo lại trên cây.
Dio đọc xong, nhìn về phía Ry rồi nói :
“Mấy con thú tới rồi chuẩn bị đi, nằm ở khoảng nửa ngày phía bắc.“
Mấy thành viên đi săn nghe xong, liền đứng dậy làm nóng cơ thể rồi mặc các thứ đồ vật vào. Nói xong, Dio hướng một thành viên chạy nhanh nhất trong đội nói :
“Ngươi chạy về báo đội trồng trọt mang đồ tới.“
Tên kia nghe xong liền làm nóng cơ thể rồi chạy đi, lúc này Ry mới lắc lắc cái đầu rồi hô to :