Số Phận: Thời Đại Nguyên Thủy

Chương 77: Chương 77 : Năm Thứ 15



Những ngày hôm sau, ở trên những ngọn đồi liền xuất hiện nhiều ngôi nhà bằng xi măng mọc lên, các phòng chế tác cũng như xây dựng lại tất bật trong thời tiết giá lạnh.

Mặc dù có chút khó khăn, nhưng không có ai dị nghị, đặc biệt là nhóm người ở hai phòng này, nguồn năng lượng quá lớn mà không có chỗ phát tiết thì hơi khó cho họ, giờ đây có việc làm bảo sao họ không vui cho được.

Sau khi những ngôi nhà được xây dựng xong, thì chỗ Ska cũng cho vài người qua bên ngọn đồi hỗ trợ theo lời của Ain. Nhưng với lão Ky chỉ đang giám sát và hạn chế quyền lực của lão thôi, nhìn những người trẻ đang hướng dẫn các thành viên của mình, lão Ky chỉ cười khổ, chỉ mới bị một lần mà đã bị trừng phạt nặng.

Nhưng lão cũng không làm gì quá nhiều, lão đã hiểu rằng tộc trưởng chỉ muốn nhắc nhở lão mà thôi. Khoảng hết mùa đông, những người này sẽ quay về, tại vì bên đó có nhiều cây cối hơn, nhưng số nhân sự lại không nhiều, duy trì nhân sự chỗ lão thì sẽ phải mượn chỗ khác.

Sự tự tin của lão là có cơ sở, lão Ky nhanh chóng đi tới trao đổi với nhóm người mới, với kiến thức của mình, lão nhanh chóng giải đáp cho đám người mới, bọn họ nhanh chóng chăm sóc và trông coi cho giống cây này đến hết mùa đông.

Mùa xuân tới.

Đây là năm thứ 15, Ain có mặt tại thời đại này. Ska, Zua, Ry, Pu đều hơn hắn 1 tuổi, còn Dio thì hơn 2 tuổi, Eny thì năm nay 13 tuổi rồi. Kể từ khi con bé phiêu bạt cùng tụi nó thì mót mét gì đó cũng khoảng hơn 2 năm, rồi cùng nhau xây dựng bộ lạc này thêm hơn 1 năm.

Từ một con bé lùn tịt, ốm yếu giờ đây đã trưởng thành hơn, cao ráo có da có thịt hơn rất nhiều, cũng như không mạnh nếu con bé không đấm vào mặt bạn.

Ain đi ra khỏi nhà, ánh nắng rọi vào mắt hắn đưa tay lên che lại, Ain cảm thấy năm nay thời tiết tốt a. Các tộc nhân bộ lạc Lạc Việt cũng bước ra khỏi nhà, dang tay hít thở không khí trong lành của mùa xuân, rồi lại tất bật với công việc.

Ở nhóm đi săn, cả đám người vội vàng chuẩn bị rồi nhanh chóng đi khỏi bộ lạc. Trong suốt mùa đông mấy người họ không được vận động là rất khó chịu rồi, chỉ có thể tập luyện dồn dập để giải tỏa nhưng vẫn không khá khẩm hơn mấy. Chính vì thế trong bộ lạc, đâu là nhóm người muốn mùa xuân nhanh nhất chỉ có thể là nhóm đi săn.

Ở nhóm chế tác thì bận rộn sửa chữa lại những thứ bị hư hại sau cuộc đi săn, nhìn đống mũi tên gãy mà một tên chế tác nước mắt ứa dài trên má, thấy vậy một đồng nghiệp kế bên chạy lại an ủi. Mấy người này được mệnh danh cứng rắn nhưng hễ nhìn thành phẩm cực khổ của mình, hư hỏng lại mềm mỏng lạ thường.

Pu nhìn đồng nghiệp, chỉ có thể lắc đầu. Nó nhớ mình đã tuyển kỹ lắm mà ta, nó vội ho vang vài tiếng rồi tiếp tục công việc, mấy tên ẻo lả kia liền trở lại thành những nhân viên chế tác cứng cỏi.

Một vài người chạy ra chỗ chuồng chim, nhặt những cái lông rụng dưới đất hoặc bắt vài con chim trưởng thành vặt lông rồi mần thịt ăn. Một số người bắt đầu nhóm lửa cho các lò nung, một số thì đi vào chỗ chứa nguyên liệu, lấy các cành cây đã được chuốt gọn ghẽ sẵn mang ra.

Rồi mọi thứ chuẩn bị xong, họ bắt đầu loại bỏ những thanh gỗ gãy, chỉ giữ lại những mũi tên sắt còn ổn cái nào không được thì đem sang một bên chờ đợi nung nấu lại, sau đó họ làm một loại thao tác để lắp ghép thành một mũi tên hoàn chỉnh.

Phần phân được làm từ loại cây thông gần bộ lạc, nhẵn bóng, chắc chắn và dễ chế tác là những mỹ từ mà nhóm chế tác đặt cho loại cây này, phần mũi làm hoàn toàn bằng sắt, mũi tên có ba cạnh hình tam giác mài nhọn cực sắc bén.

Phần đuôi tên làm một cái rãnh nhỏ để đặt mũi tên vào dây nỏ, ở phía trên một chút có 3 cái lông đuôi chim được tỉa gọn và đặt vào thân tên thẳng tắp để mũi tên bay ổn định.

Sau khi làm xong, là tới bước thử nghiệm ở bên ngoài nhà nung, ở đây có vô số dụng cụ để thử nghiệm mọi vũ khí được làm ra. Ở chỗ này, Ain bắt buộc các thành viên chế tác phải tuân thủ an toàn tuyệt đối, thành ra họ phải mặc những thứ bảo vệ như áo giáp, mũ, giày,...

Cũng được nhóm chế tác làm ra và cải tiến liên tục, sau khi thử nghiệm thành công thì những mũi tên đạt chuẩn, sẽ được gói trong các giỏ tên chờ tới lượt sử dụng.

Còn ở nhóm trồng trọt thì bận rộn cho mùa xuân thứ hai của bộ lạc, nào phải đi dọn những ụ rơm mà chuẩn bị từ mùa đông, nào phải bón phân cho cây trồng bổ sung dưỡng chất, nào phải tỉa những cái lá hỏng, vô vàn công việc cần làm, mà bọn họ cần làm nhanh chóng trước khi mùa xuân thật sự bắt đầu.

Bọn động vật sau thời gian cũng được thả tự do, chúng đã có thể tự quay về sau một ngày, ban đầu Ain cũng không tin lắm nhưng lão Quy đã nói thì hắn phải làm theo thôi.

Thế là một màn đầy đẫm nước mắt của cô nàng Opf - hiện đang chăm sóc và thuần hóa động vật. Nói về cơ duyên thì từ nhỏ cô nàng khá thích động vật nhỏ bé xinh nhưng lại bị bộ lạc cấm đoán, mãi tới khi cô vào nhóm của Eny phụ bếp thì như lẽ tất yếu, cô nàng liền chú ý tới con bông và hai con sói Nu, Xi.

Sau thời gian ngắn tiếp xúc, cô nàng đã thành công giao tiếp sơ sơ với chúng, làm cho Eny hoảng sợ mếu máo với Ain. Hắn nghe tin cũng bán tín bán nghi, gì chứ con Bông mà có người giao tiếp với nó, con quỷ đó dữ như chằn còn khó ưa nữa.

Rồi tới khi tận mắt thấy, hắn mới há hốc mồm, sau khi bình tĩnh thì Ain điều chuyển cô nàng thử thuần hóa bốn cô cú mèo xem sao, mặc dù giai đoạn đầu khá chật vật nhưng cô nàng cũng thành công với một con, rồi từ đó nhiều loài vật khá được cô thử nghiệm.

Cô nàng sau gần một năm thuần hóa thì tình cảm dành cho chúng rất nhiều, giờ bảo cô thả chúng ra thì cô không khóc không được a, bỏ đi cái thứ giam cầm thì động vật nhiều khả năng sẽ quay về cuộc sống tự nhiên vốn có.

Chính vì hiểu điều đó, cô nàng ngoại trừ khóc lóc còn nắm quần của hắn mà quậy. Ain thì khó rồi không làm không được mà làm cũng không xong, tình cảnh đó mãi mới được con Bông giải quyết dùm như kiểu :

“Nè xong rồi, đừng khóc nữa, tao nhức đầu quá rồi.“

Con Bông lấy cái chân nhỏ của mình chạm vào cái chốt rồi thuần thục mở chốt ra, mấy con thú cứ vậy mà đi ra ngoài. Opf thì nhìn khung cảnh đó mà ngất đi luôn, Ain vuốt cái trán đầy mồ hôi của mình, hắn thề rằng thà ra ngoài chiến đấu với thú dữ có lẽ còn tốt hơn mấy việc này.

Buổi trưa đi ngang, Ain nhìn Opf ngồi bần thần ở cửa nhà kho, làm hắn có chút áy náy nhưng nhanh chóng chạy đi, ở lại có khi bị Opf nắm quần nữa mất.

Rồi buổi chiều, những tiếng kêu chim líu lo dần vang lên, tiếp đó những tiếng rống của mấy con bò rừng truyền tới, mới làm cho Opf vốn hết sự sống mà tỉnh dậy. Cô nàng đứng dậy, nhìn về phía âm thanh mà chờ đợi, rồi cái gì đến cũng đến một loạt động vật trở về nơi ở của chúng.

Ở bên kia bờ, Ain nhìn vậy mới thở phào, hắn có chút sợ a, mọi chuyện ổn thỏa hết rồi hắn mới vui mừng tiếp tục công việc. Thứ vải bí mật của hắn, sau thời gian dài nghiên cứu cũng dần hình thành, đó là vải làm từ sợi tơ nhện.

Nói về hơn nửa năm trước.

Ý tưởng được bắt nguồn, từ những thông tin của một nước làm ra sợi tơ nhân tạo ở kiếp trước, Ain cũng cố gắng tái hiện nhưng gặp khó vì nguyên liệu đâu ra. Ain vội cho người đi tìm, dù chúng khá nhỏ so với như thời hiện đại, mất hơn mấy tháng nhóm người đi săn mới tìm được.

Sau khi xác định nơi có nhện, Ain tự mình đi bắt đương nhiên là hắn chẳng thể rời khỏi phạm vi lãnh thổ bộ lạc. Đi hết tất cả nơi, Ain gom tơ nhện được một cục đầy xác côn trùng, lá cây,...

Về tới nhà, Ain mới bắt đầu dùng tay bỏ đi những thứ không cần thiết, sau đó hắn dùng một cái khung gỗ tự làm. Bắt đầu, Ain thao tác tay lên xuống để kéo cho các sợi tơ tách biệt ra, hắn đem phơi sau một đêm.

Ngày hôm sau, Ain dùng hai cái lẹm nhỏ bắt đầu đan sợi thành một miếng vải nhưng không phải lúc nào thử cũng thành công. Ain sau một ngày thì vò đầu bứt tai, hắn không phải là người thành thạo mấy thứ như này, nhưng có một ưu điểm mà bạn gái hắn từng nói rằng đó là lý do cô yêu hắn.

Sự bất chấp là điểm mạnh của Ain, không làm thì thôi đã làm thì làm cho tới, mà làm kiểu không màn hậu quả cũng là điểm yếu của hắn. Chính vì đã ngấm vào máu, Ain xác định phải làm vải thì mọi cây cối hay gì đó mà hắn nghĩ tới đều đem ra thử nghiệm.

Và sự cố gắng đó đã được đền đáp, khi Ain nhớ ra loại giống cây đay kia, hắn bắt đầu thử tách vỏ ra mang phơi khô rồi dùng một thanh sắt mài bén tách thành các sợi nhỏ, nó to hơn sợi chỉ chừng gấp ba gấp bốn gì đó.

Mãi tới khi cầm một cuộn vải trên tay, Ain mới không hiểu vì sao mà mình thành công làm ra được, nhưng có còn hơn không. Ain thử làm một miếng vải nhỏ xem sao, tay nghề hắn quá kém nên mãi mấy ngày mới làm được miếng vải nhỏ. (chương 72 cuộc hội thoại giữa Ain và thành viên Dao)

Nhưng cái gì cũng không phải lúc nào cũng suôn sẻ, làm được một miếng nhỏ nhưng tấm vải to thì là chuyện khác, cho dù Ain cố gắng cỡ nào cũng chưa có cách nào cải tiến việc này, loại sợi này quá thô ráp gây ngứa cho người mặc vào.

Ain thử ngâm nước rồi làm đủ kiểu nhưng vẫn không ăn thua, vì thế hắn lại tiếp tục tìm kiếm loại cây khác phù hợp hơn, lần này Ain không đi tìm trong phạm vi bộ lạc mà đi ra khỏi bộ lạc.

p/s : còn vì sao hắn có thể đi được khỏi lãnh thổ thì chương sau sẽ rõ.

tấu chương xong.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com