Số Phận: Thời Đại Nguyên Thủy

Chương 80: Chương 80 : Trở Lại



Từ ngày đặc biệt hôm đó, ở trong phòng chế tác, Pu ngồi lì một chỗ mà nghiên cứu cải tiến những chi tiết của cối xay nước, dù cho số nhân sự chế tác bị thương gần hết nhưng không vì vậy mà họ ở yên một chỗ nghỉ dưỡng.

Họ cũng có trái tim, họ cũng muốn làm gì đó để bù đắp lỗi lầm của mình, có lẽ như vậy mới giúp họ giải tỏa sự hối hận trong thâm tâm.

Nhìn các thành viên chật vật tới phòng chế tác, Pu chỉ mỉm cười rồi đi lại đỡ mấy người họ, rồi mọi người cùng nhau nói lên những thắc mắc, giải đáp những thứ chưa đạt được khi làm, lý do tại sao cối xay nước lại ngã.

Cứ như thế, các thành viên nhóm chế tác cùng nhau cải tiến thử nghiệm liên tục, với sự giúp đỡ của các tộc nhân khác trong bộ lạc.

Lúc này, các thành viên nhóm chế tác lại càng ân hận, vì sao mình không thử nghiệm cối xay nước trước khi xây dựng, bọn họ nhìn cái cối thứ tư bị sập liên tục trong vòng một tháng qua.

Một người ôm mặt thở dài, bất lực nói :

“Chúng ta lại coi thường những lời của tộc trưởng rồi.“

Những người khác chỉ im lặng đồng ý, suốt cả năm liên tục đột phá, bọn họ đã tự cao cho rằng lần này mình sẽ lại thành công nên đã bỏ qua bước thử nghiệm an toàn.

Có người thì ân hận, vì hắn nhớ tới lời của tộc trưởng nhưng nhìn những gương mặt đầy sự chờ mong của đồng nghiệp hắn lại thôi. Nếu hắn quyết đoán hơn một chút thì tai nạn đã không xảy ra.

Tâm trạng các thành viên chế tác lại chùng xuống, Pu nhìn đồng nghiệp chán nản mà nó không biết phải làm sao.

Ở đằng xa, lão Ky nhìn tình trạng của nhóm chế tác cũng thở dài, lão cũng phải mất một ngày mới nắm được thông tin của bộ lạc, dù ở đây cách bộ lạc chỉ khoảng 3km nhưng số tộc nhân tới lui ở đây khá ít nên gần như lão mù tịt thông tin của bộ lạc, cũng may có một tộc nhân chạy về lấy thức ăn, lão mới nhận được thông tin.

Rồi suốt một tháng, lão luôn nhìn thấy ở bãi đất trống kế bên nhà nung, các thành viên chế tác liên tục thử nghiệm thứ gì đó. Lão đã sống biết bao năm, lão cũng hiểu cảm giác kia, chỉ là lão không biết phải nói sao cả.

“Aiz da, coi như lão thử lần này xem sao, nếu không bộ lạc sẽ chậm tiến a.“

Chính vì đã sống quá lâu, lão Ky thừa hiểu bộ lạc của mình đang ở đâu, lão cũng nhận ra các nhóm đang cùng nhau kéo bộ lạc đi lên, nếu một nhóm chững lại sẽ làm cho bộ lạc phát triển chậm chạp đi. Lão không còn sống được bao lâu nữa, lão muốn xem đám nhóc con tương lai của bộ lạc phát triển ra sao a.

Dặn lòng mình, rồi lão Ky rảo bước đi lại chỗ thử nghiệm. Thấy lão Ky đi tới, các thành viên chế tác vội nhường đường cho lão, tới khi lão Ky mới thấy được cái đồ vật mà mấy người họ đang thử nghiệm.

Nó cao khoảng 3m và vô số chi tiết gỗ lớn nối từ trục tới cái chùy gỗ lớn, ở phía trên cối có một cái ống nước bằng tre, ở dưới có một cái khay chứa nước :

“A, cái này chứa nước, rồi nước sẽ chảy qua ống kia, từ đó nước lại rơi xuống cái hố kia, cái vòng tròn này sẽ xoay và cái chùy này sẽ chuyển động, hửm?“

Lão Ky đang cố gắng xem cách hoạt động của cối xay nước thì lão dường như phát hiện ra gì đó. Các thành viên chế tác còn đang xem xét cái cối thứ 5 thì thấy lão Ky đi lại cối xay nước, vẫn còn ám ảnh vụ tai nạn lần trước nhiều người hoảng sợ chạy lại.

Nhưng khi họ chạy tới thì thấy lão Ky đang nhìn vào một vị trí trên cái trục, lão nhận ra có người sau lưng mới hỏi :

“Cái này có tác dụng gì?”

“Dạ thưa lão, cái đó giúp cho phần trục cứng cáp hơn ạ.“

Một thành viên nghe lão Ky hỏi, vội vàng nhìn vào bản ghi chép mà trả lời lão. Lão Ky nghe xong thì hơi nhíu mày, Pu nhìn thấy liền hỏi :

“Có gì không đúng à lão Ky?”

“Uhm tại sao ta không loại bỏ nó, thay bằng một cái chốt nhỏ ở đây.“

Lão Ky vừa nói, vừa chỉ vào vị trí cần thay đổi, Pu nhìn theo thì ngạc nhiên, bỗng nó như hiểu ra gì mà bất ngờ la lên. Nó quay lại thì cũng thấy biểu cảm của các đồng nghiệp như mình, rồi cả đám cùng nói :

“Cảm ơn lão Ky.“

Lão Ky nghe vậy chỉ cười, lão không hiểu bọn họ làm gì nhưng với người ngoài thì luôn có cái nhìn khách quan hơn so với người trong cuộc, lão chỉ thấy không phù hợp mà thôi, còn giải quyết ra sao là do nhóm chế tác.

Nhưng nhìn biểu cảm của họ, lão hiểu lời của mình chắc đã giúp cho bọn họ một chút gì đó. Lão vỗ vai Pu rồi đi về nhà, thời gian này cây giống kia đang phát triển tốt, lão cần cùng thành viên của mình chăm sóc kỹ càng nên thời gian của lão ở đây cũng không nhiều.

Ngay sau đó, các thành viên chế tác nhanh chóng xóa bỏ bản phác thảo, cả đám bắt đầu thiết kế lại cối xay nước mọi chi tiết được xem xét và thử nghiệm nhiều lần, trước khi đưa vào bản phác thảo chính thức cối xay nước, mãi làm cối xay nước thôi đã khiến cả nhóm chế tác mất thêm hai tháng nữa.

Giờ đây, đã là giữa mùa hạ, tuy trời vẫn còn khá nóng nhưng với việc liên tục bổ sung nước thì cái tủ lạnh đất cũng không chịu nổi nhiệt. Thành ra, Ain lại phải làm một cái thùng đựng thực phẩm bằng sắt, chúng được đặt ở dưới những hồ nước nhỏ cung cấp cho bộ lạc.

Những thùng sắt này, được đặt nổi một phần trên mặt nước để cho tộc nhân lấy thực phẩm ra ngoài. Điều này làm Eny thở ra một hơi, số thực phẩm bị hư hỏng do nhiệt độ quá cao làm con bé có chút hoảng, đặc biệt thời gian này các loài động vật như kiến, gián, chuột,...xuất hiện khá nhiều, càng làm cho Eny bận rộn hơn bao giờ hết.

Rồi tới khi cuối mùa hạ thì nhóm chế tác lại cùng mấy người xây dựng lại bắt đầu xây dựng cối xay nước. Lần này mọi thứ được xây rất cẩn thận và kiểm tra kỹ càng, với những điều đó thì tai nạn khó có thể xảy ra, thậm chí để chắc chắn thì Pu còn cho móc một dây thừng bằng cây đay, bắt qua bờ bên kia để giữ cái cối xay nước vững vàng.

Nhìn cái bánh xe nước hoạt động trơn tru, cái chùy gỗ lại đập xuống cái cối đá, Pu nhìn những trái cây ở bên trong cối đang bị giã nát thì nó mới thấy tâm trạng mình tốt hơn, nhìn qua các đồng nghiệp không có ai ăn mừng quá đà nữa, chỉ là những cái bắt tay, vỗ vai với nhau mà thôi.

Ain lúc này ở ngọn đồi cùng với các thành viên trồng trọt, vội vàng thu hoạch những cây lúa mới chín. Dù số lượng khá ít chỉ khoảng một vùng diện tích ruộng bậc thang khoảng 9m2. Sau khi thu hoạch xong, Ain cho thành viên trồng trọt ủ mầm chờ đợt sau tiếp tục gieo mầm.

Còn chừa lại một số lượng lúa nhỏ khoảng một nắm tay, Ain tách hạt gạo khỏi vỏ rồi quan sát những ‘viên ngọc trắng’ trên tay, hắn nâng niu từng hạt gạo rồi bỏ vào nồi và bắt đầu nấu.

Sau khoảng thời gian hồi hộp chờ đợi thì Ain cuối cùng cũng mở nắp nồi ra, một mùi thơm bốc lên. Ain vội vàng dùng một cái muỗng múc một muỗng cơm lên ăn thử, một cái cảm giác nóng, làm cho Ain vội đưa muỗng ra thổi ‘phù phù’ rồi hắn lại đưa vào, ăn thử cơm đầu tiên của bộ lạc.

Hạt cơm mềm mại trong miệng, làm Ain hai mắt sáng lên nhưng đó là cảm giác cuối cùng hắn cảm nhận được, có chút tiếc nuối, hụt hẫng nhưng Ain hiểu đây chỉ là giống lúa cổ đại cần phải chọn lọc một thời gian nữa.

Sau đó, Ain mang nồi cơm đi mời từng tộc nhân ăn thử, tất cả đều có biểu cảm khá tốt nhưng Ain hiểu họ còn chưa bỏ thịt ra khỏi bữa chín thôi, sau này ăn thường xuyên sẽ thành nghiện mà thôi, thấy nồi cơm đã hết mới làm Ain có chút thèm muốn a.

Thời gian này, dầu thực vật cũng được làm ra giúp Ain cảm thấy thành tựu hơn khi nấu ăn. Có lẽ hắn là kẻ may mắn khi chọn được nơi này, có mọi loại thực phẩm làm ra những gia vị ngon a, hắn tự hào trước kiếp mình sinh sống ở đất nước đầy món ăn ngon, chứ sinh sống ở nước có nền ẩm thực kia hắn khóc quá.

Dầu mà Ain đang nói đến, từ loại cây mà hắn mấy tháng trước nhờ tộc nhân mang về, đó là loại cây có quả khi nghiền sẽ tạo thành một lớp dầu thực vật. Ain đoán đây là cây oliu nên hắn cho tộc nhân đi bứng về trồng nhưng đất ở đây không phù hợp.

Ain lại cho tộc nhân chờ đợi tới lúc mùa đông rồi thu hoạch, vì hắn phát hiện ra có một số quả màu tím đen tiết dầu ra nhiều hơn trái màu xanh lá cây, còn loại cây giống cần sa kia lại đa năng hơn rất nhiều khi phát hiện ra.

Đó là cây lanh nếu Ain đoán đúng, loại cây này có hạt ăn khá ngon, hạt của chúng cũng có thể tiết ra dầu nhưng rất ít không như quả oliu. Còn thân cây đúng là tuyệt phẩm, ai mà chưa từng nghe vải lanh là thiếu sót trong đời.

Ain vận dụng lượng người già của bộ lạc cùng nhau tách sợi thân cây để làm ra vải, kể cả mấy đứa trẻ thời gian này, chúng được Ain cho nghỉ ngơi chờ vài tháng bắt đầu học lại, cũng được vận động ra hỗ trợ.

Ain còn để tụi nhỏ tham gia quá trình làm ra vải lanh, ban đầu hắn chưa rành nên khi tách sợi chưa qua ngâm nước cực khổ, dần dần có người vô tình để rơi chúng xuống nước rồi dễ dàng tách ra, những người khác mới đem ngâm nước rồi tách sợi khỏi thân.

Rồi sau khi tách sợi, do sợi còn khá thô và to dệt vải rất khó, Ain cùng các tộc nhân mới dùng một loại lược làm bằng sắt, đồ dùng này được làm sau khi hắn làm vải từ sợi cây đay, sau khi tách nhỏ sợi lanh thì Ain bắt đầu xe những sợi nhỏ lại để có thể dệt vải.

Kết thúc là Ain ngồi chăm chú dệt vải, chỉ dùng một cái khung gỗ nhỏ, rồi hắn lấy một cái lẹm bằng sắt rồi móc sợi lanh vào bắt đầu dệt. Mấy đứa nhỏ thì đứng, ngồi xung quanh quan sát, rồi tò mò mò hỏi, Ain cũng cười nhẹ giải đáp những thắc mắc bọn nhỏ.

tấu chương xong.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com