Buổi tiệc sinh nhật ấy cuối cùng vẫn không thể kết thúc một cách suôn sẻ.
Khi tôi đối đầu với Lục Tâm Đình mà không hề nao núng, ba mẹ cuối cùng cũng đã về đến.
Họ khách sáo cảm ơn rồi tiễn hết toàn bộ khách khứa trong sảnh.
Linh Tửu vẫn còn định giở lại trò cũ trước mặt mẹ tôi, tiếp tục diễn cảnh đáng thương,
nhưng lại bị một nụ cười của mẹ tôi chặn họng:
“Xin lỗi, cô bạn nhỏ, chuyện nhà họ Lục, chúng tôi sẽ tự xử lý. Phiền cô rời đi trước.”
Linh Tửu nghẹn lời, gần như rưng rưng nhìn về phía Lục Tâm Đình một cái, rồi mới quay người rời đi.
Chờ trong nhà chỉ còn lại tôi và Lục Tâm Đình, ba tôi cuối cùng cũng lên tiếng với vẻ mặt uy nghiêm:
“Được rồi, bây giờ nói rõ xem rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra.”
Không đợi Lục Tâm Đình mở lời, tôi đã giành trước:
“Gần đây trường có một học sinh chuyển trường mới, ngay ngày đầu đã tự dội nước lên đầu mình, rồi khăng khăng nói là do con làm, nói con bắt nạt cô ta.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trà Đá Dịch Quán
“Sau này con mới biết, người đó chính là học sinh nghèo được anh con âm thầm trợ giúp — tên là Linh Tửu.”
Lục Tâm Đình đang ngồi trên sofa lập tức ngẩng đầu nhìn tôi, trong mắt là sự kinh ngạc tột độ.
Ngạc nhiên lắm đúng không, anh trai?
Chuyện hai người vụng trộm qua lại với nhau, em đã phát hiện ra từ sớm rồi.
Tôi ấn nhẹ vào khóe mắt đỏ ửng, nghẹn ngào nói:
“Thật ra con không trách cô ấy đâu, chỉ là một buổi tiệc sinh nhật thôi mà, không có cũng chẳng sao.”
“Con chỉ thấy buồn, vì sao anh lại không tin con…”
Trên thế giới này, đâu phải chỉ có Linh Tửu biết đóng vai đóa sen trắng.
Trong giọng nói mang theo tiếng nức nở của tôi, ba tôi lập tức ra phán quyết:
“Được rồi, bất kể là ai bắt nạt ai, cũng không được làm ầm ĩ nữa.”
“Chuyện này mà lan ra ngoài, sẽ không tốt cho bất kỳ ai trong các con.”