Khi tôi thức tỉnh thì nam - nữ chính vừa kết hôn được một tháng.
Theo cốt truyện thì chín tháng sau, tôi và phản diện đều sẽ c.h.ế.t bởi những lí do khác nhau. Còn hiện tại, tôi và phản diện đều đã phải chịu sự trừng phạt: công ty của anh ấy bị nam chính làm cho phá sản, thậm chí anh ấy còn bị nam chính đánh gãy chân, còn tôi thì vì hãm hại nữ chính nên bị bạo lực mạng, bị cấm hoạt động trong ngành, rơi vào đáy của cuộc đời.
Nhưng đó chưa phải là điều tệ nhất, điều đáng sợ hơn là trong bụng tôi còn có một đứa trẻ. Khi đó, nữ chính phát hiện chuyện tôi bỏ thuốc cô ấy rồi chuốc say tôi và đưa tôi vào phòng của phản diện.
Sau một đêm hoang đường, tôi phát hiện mình đã mang thai, tính toán thời gian thì đã được ba tháng rồi.
Và hôm nay, vốn là tôi định tới bệnh viện để đặt lịch phá thai. Thế nhưng đi được nửa đường thì tôi đột nhiên thức tỉnh.
Tôi nắm chặt chiếc túi vải trong tay, sau khi xem hết toàn bộ cốt truyện thì tôi đã đưa ra một quyết định: giữ lại đứa bé, cứu lấy bản thân và phản diện.
Theo cốt truyện, tôi tìm đến nơi ở của phản diện Tạ Diên. Đó là một căn hầm mục nát, ẩm thấp.
Sau khi tôi gõ cửa được mười phút thì cuối cùng cũng có người ra mở cửa. Người đàn ông ngồi trên xe lăn, mặt đầy râu ria, tóc tai bù xù, không thấy chút ánh sáng nào trong đôi mắt ảm đạm: "Cô đến đây làm gì?"
Anan
Thấy người đến là tôi, giọng điệu của anh ấy không có chút thiện ý nào, định đóng sầm cửa lại, đuổi tôi ra.
Thế nhưng tôi đã nhanh hơn một bước mà chặn cửa lại. Tôi mặc kệ sự phản đối của anh ấy và bước vào trong đó, tôi thấy căn phòng tối om, tường mọc đầy nấm mốc, trên bàn là những hộp mì tôm đã ăn hết, dưới đất toàn là rác rưởi. Cả căn phòng bốc lên một mùi hôi khó tả.
Một cậu chủ nhà giàu sống trong nhung lụa từ nhỏ giờ lại phải sống một cuộc sống thảm thương như vậy. Thật lòng thì tôi nhìn thấy mà lòng nặng trĩu.
Dù sao thì anh ấy khổ như vậy, một phần cũng vì tôi. Năm xưa, khi anh ấy thích nữ chính, là chính tôi đã xúi giục anh ấy rằng mình muốn thứ gì thì phải tự giành lấy.
Thậm chí tôi còn tác hợp cho anh ấy, khiến nam - nữ chính hiểu lầm nhau, để anh ấy thừa cơ mà xen vào.
Thật ra cũng không thể hoàn toàn trách tôi được. Vốn dĩ cuốn sách này là một bộ truyện ngọt tận răng, để nhấn mạnh sức hấp dẫn của nữ chính, từ nam chính đến nam phụ thứ tư đều yêu thích cô ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ngay cả khi tôi không làm vậy thì Tạ Diên vẫn sẽ bị cốt truyện điều khiển, dùng trăm phương nghìn kế để theo đuổi nữ chính, cuối cùng vì yêu sinh hận mà hoàn toàn hóa ác.
"Cô đến đây để xem tôi làm trò cười thế nào, phải không? Cô cũng có hơn gì tôi đâu!"
Thấy tôi nhìn ngó xung quanh, giọng điệu của Tạ Diên càng trở nên khó chịu, vẻ mặt của anh lộ rõ sự bực bội và không vui.
"Ừm, nhưng anh khổ hơn tôi."
Tôi gật đầu một cách đầy khẳng định rồi nhìn xuống đôi chân của Tạ Diên, đôi chân đã bị người ta đánh cho gãy từ một tuần trước.
Vì không có tiền chữa bệnh nên anh ấy cứ chịu đựng như vậy mãi. Có vẻ anh ấy rất để tâm đến đôi chân này, không thấy một chút m.á.u nào ở chỗ đó, thậm chí còn băng bó cho chúng bằng hai thanh gỗ để cố định xương.
"Chân của anh..."
Tôi vừa dứt lời, Tạ Diên lập tức quay xe lăn lại: "Phải, gãy rồi. Nếu cô đến để mỉa mai tôi thì cô đã được như vậy rồi, có thể đi được chưa?"
Trong giọng nói lạnh lẽo đó, tôi nghe thấy sự tuyệt vọng khôn cùng. Tôi đi đến trước mặt anh ấy, ngồi xổm xuống, giúp anh ấy cố định lại thanh gỗ trên chân. Anh ấy định từ chối nhưng bị tôi giữ chặt lấy.
Sau khi giãy giụa mà vô ích, anh ấy cũng mặc cho tôi làm gì thì làm. Suốt quá trình đó, Tạ Diên không kêu đau một tiếng nào.
Tôi ngẩng đầu nhìn anh ấy: "Tạ Diên, anh có hận tôi không? Nếu không phải do tôi xúi giục thì anh đã không hãm hại Tô Diên, cũng sẽ không thành ra thế này."
Anh ấy bất mãn bĩu môi: "Đừng tự dát vàng lên mặt mình nữa. Là chính tôi quyết định, liên quan gì đến cô?"
Những lời này đối lập với thiết lập nhân vật của anh ấy. Vậy mà người vốn hay oán trời trách đất này lại không trách tôi.
"Tạ Diên, tôi có thai rồi. Đứa bé là con của anh, tôi muốn sinh nó ra, anh có muốn có nó không? Nếu anh muốn thì chúng ta cứ tạm sống với nhau như vậy đi. Nếu anh không muốn thì tôi sẽ sinh con một mình."