Song Sinh Đổi Mệnh

Chương 1



Trong bụng mẫu thân, trưởng tỷ dốc hết khí lực, cưỡng ép đổi vị trí thai nhi, một cước đạp ta rơi xuống.

Khoảnh khắc đó ta liền hiểu, nàng… cũng đã trọng sinh rồi.

Ta và trưởng tỷ được bà đỡ bồng ra trước mặt phụ thân, khi ấy phụ thân ta chính là một vị tể tướng đương triều quyền cao chức trọng.

Ở kiếp trước, trưởng tỷ lúc vừa nhập hậu cung chính là người được sủng ái nhất, một thời phong quang vô hạn.

Song nàng mãi không thể mang thai, sủng ái của thiên tử dần dần phai nhạt.

Thấy các phi tần khác nối nhau mang thai long chủng, lòng ghen tỵ trong nàng trỗi dậy.

Mỗi lần trưởng tỷ gây họa trong cung, mẫu thân liền ép phụ thân ra mặt thu dọn tàn cục.

Mẫu thân từ trước đến nay luôn thiên vị trưởng tỷ.

Phụ thân dù hết lần này đến lần khác ra tay bảo vệ, nhưng hoàng hậu vô đức, Hoàng thượng sớm đã sinh lòng chán ghét rồi.

Đến khi trưởng tỷ lại một lần nữa mưu hại hoàng tử, Hoàng thượng rốt cuộc không thể nhẫn nhịn, hạ lệnh tống nàng vào lãnh cung.

Phụ thân cùng huynh trưởng đều bị vạ lây.

Tướng phủ chúng ta một thời vinh quang, liền trở suy tàn trong chớp mắt.

Phụ thân bị cách chức, thực quyền mất sạch, lại thêm bị đồng liêu chèn ép, trên triều đã không còn chỗ đứng.

Ta từng viết thư khuyên phụ thân cùng huynh trưởng từ quan, đến nương nhờ ta.

Song mẫu thân nhất quyết không cho.

Trong thư còn mắng ta là nghịch nữ, có năng lực mà không trợ giúp người nhà, chỉ biết hưởng phúc một mình.

Đến khi ta vào cung, bị lão thái giám làm nhục rồi trúng độc mà chết, mẫu thân chỉ thản nhiên nói một câu:

"Đáng đời."

Như đời trước, phụ thân vẫn là người đặt tên cho ta và trưởng tỷ.

Tên đã sớm chuẩn bị từ trước:

Đích trưởng nữ là Chu Tuế Kỳ, đích thứ nữ là Chu Tuệ Hòa.

Khi phụ thân chỉ vào trưởng tỷ, nói nàng gọi là Chu Tuệ Hòa, nàng liền khóc òa lên, gào khóc không thôi.

Ta hiểu rất rõ nàng muốn đoạt lấy cái tên Chu Tuế Kỳ kia!

Dẫu sao, đích trưởng nữ là người được ký thác kỳ vọng, tên gọi cũng do trăm ngàn lần cân nhắc mới được định ra.

Còn tên đích thứ nữ, chẳng qua đặt cho có lệ.

Trưởng tỷ khóc, ta cũng hòa theo.

Mỗi khi phụ thân gọi một lần, cả hai liền khóc một lượt.

Cái tên mang theo kỳ vọng kia, ta cũng đâu có muốn!

Ta càng thích cái tên ở kiếp trước kia hơn, Chu Tuệ Hòa mang ý nghĩa thông minh sáng suốt, ôn hòa nhã nhặn.

Sau cùng, phụ thân sau khi được bà đỡ khẽ nhắc nhở, mới thử gọi bằng tên đời trước.

Lần này, ta và trưởng tỷ đều nhoẻn cười.

Đặc biệt là ta cười vang rạng rỡ.

Đời này tuy ta là đích trưởng nữ, song mẫu thân vẫn thiên vị Chu Tuế Kỳ hơn.

Người yêu thương đến mức, ngay cả ma ma bên cạnh cũng không nhịn được mà chỉ có thể lắc đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Chu Tuế Kỳ chỉ là đích thứ nữ, mà đời này ta mới là người sẽ nhập cung trong tương lai.

Ta cố tình khóc lóc đáng thương trong lòng ma ma, vậy mà mẫu thân vẫn ôm lấy Chu Tuế Kỳ, người còn quay sang oán thán:

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

"Dù nói hai đứa giống nhau như đúc, nhưng nhìn ánh mắt Tuế Kỳ, khiến người ta vừa thấy đã yêu mến!”

“Chỉ là chuyện hôn sự của con bé không tốt lắm, phải gả cho cái tên võ phu kia, đã vậy còn là thứ tử! Hay là… ta bảo tướng công vào cung cầu xin Hoàng thượng, thay đổi hôn sự của Tuế Kỳ và Tuệ Hòa thì hơn?"

Thiên vị đến mức ấy!

Mà ánh mắt ta, chẳng phải tràn ngập khát khao được mẫu thân yêu thương đó sao?

Cớ gì người lại chẳng nhìn ra?

Kiếp trước, mẫu thân thiên vị Chu Tuế Kỳ, ta từng cho là bởi vì nàng là đích trưởng nữ.

Nào ngờ đời này, ta mới là đích trưởng nữ nhưng kết cục cũng vẫn y như cũ.

Và theo năm tháng lớn dần, tình cảnh ấy càng lúc càng rõ rệt.

Chu Tuế Kỳ đời này càng biết thu phục lòng người.

Cả phủ trên dưới đều xoay quanh nàng một đích thứ nữ.

Ngay cả trong kinh thành, nàng cũng nổi danh đoan trang hiền thục.

Mẫu thân ngày càng yêu thương nàng, còn ta thì bị đẩy cho một ma ma trong cung dạy dỗ, bình thường chẳng hỏi han gì, chỉ khi ta phạm lỗi mới ra mặt quở trách.

Chu Tuế Kỳ lại hay xuất hiện trước mặt ta, nàng luôn dùng ánh mắt thương hại nhìn ta, lặp đi lặp lại câu nói:

"Chu Tuệ Hòa, tỷ thật đáng thương."

Lúc đầu ta còn giả vờ khóc vài tiếng cho nàng xem, sau nàng lại nói mãi, ta cũng lười đáp lại.

Mẫu thân từng mấy lần nhắc chuyện thay đổi hôn ước giữa ta và nàng, nhưng nàng mỗi lần đều kiên quyết cự tuyệt.

Chỉ vào khi đó, nàng mới lộ ra vẻ mặt ôn hòa, nói rằng:

"Hôn ước đã định từ sớm, làm sao nữ nhi có thể tranh giành với trưởng tỷ được chứ!"

Chữ "trưởng tỷ" kia, nàng cố ý nhấn rất nặng.

Ta hiểu nàng đang chờ đợi ta, đích trưởng nữ của đời này, phải c.h.ế.t bi thảm nơi hậu cung.

Đồng thời, nàng cũng đang trông mong ngày mình được gả vào phủ tướng quân.

Chỉ là khác với đời trước…

Năm ta và nàng mười lăm tuổi, thứ tử kia của phủ tướng quân - Trình Phái… lại đích thân đến cửa!

Trình Phải một thứ tử phủ tướng quân vốn đã là thiếu tướng quân trẻ tuổi, quanh năm trấn giữ biên cương, rất ít khi về phủ, lại càng không thể chủ động đến tướng phủ bọn ta.

Kiếp trước, dưới sự thúc giục của phụ thân, ta từng gửi thư đến hắn.

Nhưng từ đầu đến cuối, chẳng nhận lại được nửa lời hồi âm.

Lâu dần, tâm tư nguội lạnh, ta cũng buông bỏ.

Nào ngờ đời này, hắn lại chủ động đến cửa.

Xem ra… Chu Tuế Kỳ quả nhiên có sức hút mê người.

So ra với ta, ta chỉ có thể cúi đầu tự thẹn.

Chu Tuế Kỳ ngượng ngùng lấy khăn che mặt, thẹn thùng cất giọng:

“Sao lại đột ngột tới thế? Trong thư chẳng tiết lộ chút tin tức nào!”