Sư Muội Đừng Cuốn, Sư Môn Chúng Ta Đã Vô Địch

Chương 52



Tia kiếp lôi này rất mạnh, đánh ra một hố sâu mấy chục mét trên mặt đất.

 

Đất ở đây đều là bùn đất mềm xốp, trong lúc nhất thời, bụi đất bay tứ tung, cát vàng đầy trời, những người không kịp lùi lại đều ho sặc sụa.

 

Trên bầu trời, mây đen lại lần nữa giăng kín, bên trong còn có tia sét màu tím cứ thi thoảng lại sáng bừng lên, chiếu gương mặt những người phía dưới thành màu tím.

 

Giờ phút này, sắc Phong chủ khí phong rất tệ, hắn vội vàng dùng thuật pháp để xua tan bụi bặm chung quanh, sau đó chạy đến chỗ hố sâu kia để tìm người.

 

Bạch Trì tự mình nhờ vả hắn che chở cho Tạ Thanh Dư, nếu nàng ta xảy ra chuyện ở đây, chỉ sợ Bạch Trì sẽ tìm hắn tính sổ!

 

Phong chủ khí phong đứng ở bên cạnh hố sâu, nhìn xuống phía dưới, thuận tiện còn dựng một kết giới, bảo vệ toàn bộ hố sâu.

 

Hắn cúi đầu, híp mắt tìm kiếm một lúc lâu mới nhìn thấy được Tạ Thanh Dư ở bên trong hố sâu.

 

Ngoại trừ Phong chủ khí phong còn có rất nhiều người tò mò trực tiếp ngự kiếm bay lên, cúi đầu nhìn xuống cái hố sâu kia.

 

Cảnh tượng bên trong cực kỳ khủng khiếp.

 

Tạ Thanh Dư vừa rồi còn bình tĩnh độ kiếp, hiện tại đã nằm bẹp dí trong hố sâu trong một tư thế cực kỳ xấu.

 

Tóc hoàn toàn cháy đen thành một cục, dựng đứng trên đầu.

 

Khuôn mặt vốn thanh tú cũng biến thành đen thui.

 

“……”

 

Những người bay lên hóng hớt đều hạ xuống với vẻ mặt khó tả.

 

"Sư muội, muội thế nào rồi? Có làm sao không?” Phong chủ khí phong lo lắng hỏi.

 

Tạ Thanh Dư cả người run rẩy, trên người còn lấp lóe tia điện, hoàn toàn không thể động đậy.

 

Nàng ta hoảng sợ nhìn lên đỉnh đầu.

 

Kiếp vân kia quay cuồng dữ dội hơn, giữa ánh tím rực rỡ đang ấp ủ lôi kiếp càng mạnh mẽ hơn.

 

“Lôi kiếpTrúc Cơ sao lại là tử kim lôi được? Đây không phải Phản Hư Kỳ đại năng mới có sao?”

 

Hai tia sét cuối cùng chậm chạp không đánh xuống, có người nhìn lên trời, nghi hoặc đặt câu hỏi.

 

“Ta cũng chưa từng nghe thấy, chưa từng chứng kiến chuyện này!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bởi vì kiếp lôi đều rất đúng mực, chỉ đánh xuống người chúng nó cần đánh mà thôi.

 

Người chung quanh chỉ cần chú ý không bị cát đá văng trúng là được.

 

Hiện tại mọi người đều ở đây hóng hớt, xem chuyện này rốt cuộc là như thế nào.

 

Chỉ có Ngự Đan Liên ngẩng đầu nhìn trời bằng ánh mắt sâu xa, thậm chí còn không kịp vui mừng vì Tạ Thanh Dư thất bại.

 

Lúc này, trong lòng nàng chỉ càng thêm âu sầu.

 

Tịnh Phạn Tâm Liên còn lợi hại hơn tưởng tượng của nàng.

 

Vậy mà có thể tác động tới kiếp lôi!

 

Mà đại sư huynh của nàng tuy rằng là phật tu, nhưng nghe nói hắn cũng mới chỉ Trúc Cơ thôi!

 

Cho dù đã đạt tới Trúc Cơ nhiều năm, cũng không nhất định thu phục được ngọn lửa này.

 

Ngự Đan Liên còn đang buồn rầu thì đã thấy tia tử kim lôi to chấn động đánh xuống, đánh thẳng vào hố sâu kia.

 

Tạ Thanh Dư bị tử kim lôi đánh đến bay lên trời, thân thể ở giữa không trung vặn vẹo thành đủ các loại tư thế, sau đó thì như con diều đứt dây mà rơi xuống bên cạnh cái hố.

 

Sau đó kiếp lôi lại tiếp tục ấp ủ trong chốc lát.

 

Ngay khi mọi người ở đây cho rằng tia sét thứ chín sắp đánh xuống, kiếp vân ở trên bầu trời lại dần dần tan đi.

 

Mà Ngự Đan Liên cũng cảm giác lỗ tai hơi ngứa.

 

Tịnh Phạn Tâm Liên đã trở lại, trong giọng nói của nó đầy vẻ đắc ý, ở bên tai nàng lải nhải:

 

“Ngô để kiếp vân mang đến cho nàng ta nỗi đau đớn to lớn, lại không giúp nàng ta tẩy cân phạt tủy, con đường tu hành ngày sau của nàng ta chắc chắn sẽ gặp nhiều trắc trở!”

 

“Nhân loại, đây chính là hậu quả khi dám khinh nhờn ngô! Nếu ngươi còn dám lừa gạt ngô, ngô sẽ khiến lúc ngươi độ kiếp càng thảm hơn nàng ta!”

 

Ngự Đan Liên nhỏ giọng đồng ý với nó: “Được được được!”

 

Dù sao nàng là phật tu, là không có lôi kiếp mà……

 

Ngọn lửa này thiếu kiến thức cơ bản nha ~

 

Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức

“Chúng ta mau đi tìm sư huynh ngươi đi! Không cần tiếp tục ở lại đây làm gì~”