Sư Muội Đừng Cuốn, Sư Môn Chúng Ta Đã Vô Địch

Chương 53



“Chuyện náo nhiệt như vậy, sao có thể không xem cho xong chứ?”

 

“Nếu không xem cho trót chẳng phải là đáng tiếc ngài đích thân đi một chuyến ư?”

 

Tịnh Phạn Tâm Liên không hiểu hóng hớt có gì vui, nhưng Ngự Đan Liên đã nói không xem thì đáng tiếc.

 

“Vậy chúng ta xem xong liền phải lập tức trở về!”

 

“Nhất định nhất định!”

 

“Sư muội, ta cảm thấy ta sẽ không bao giờ ăn  thịt huyền điểu nữa.

 

Mới vừa dỗ dành Tịnh Phạn Tâm Liên xong, bên tai Ngự Đan Liên lại vang lên tiếng than thở của Kỷ Hoài Tư.

 

Nghe vậy, nàng cũng đồng cảm sâu sắc mà gật đầu.

 

“Muội cũng vậy.”

 

Chỉ thấy bên cạnh hố lớn, Tạ Thanh Dư cả người cháy đen.

 

Nếu lúc trước Tạ Thanh Dư là thịt BBQ thì bây giờ nàng ta chính là món thịt nướng bị cháy khét.

 

Quần áo nàng ta đã bị sét đánh nát, hiện tại đang thoi thóp nằm ở bên cạnh hố đất, trông cực kỳ thê thảm.

 

Phong chủ Khí phong - người vẫn luôn chú ý đến Tạ Thanh Dư cũng không dám nhìn thêm.

 

Dù gì Tạ Thanh Dư cũng là nữ tu, tuy rằng hiện tại bị sét đánh đến mức đen thui, nhìn không thấy gì cả, nhưng dáng người vẫn là có lồi có lõm.

 

Rất nhiều nam nhân đều tự giác mà dời mắt.

 

Không phải bọn họ không muốn xem.

 

Tuy rằng là có lồi có lõm, nhưng trông cũng chẳng khác gì con gà nướng cháy mà thôi.

 

Cay con mắt.

 

Chỉ có tên mặt muỗng giày Huyền Niệm-nhi tử của phong chủ Khí phong là vội vàng cởi áo ngoài, chạy qua khoác lên người Tạ Thanh Dư.

 

Chung quanh một lần nữa vang lên tiếng xì xào bàn tán.

 

“Hiện tại ta lại không biết nàng ta có phải là thiên tài hay không.”

 

“Đúng vậy, tuy rằng nhập môn không đến hai tháng đã Trúc Cơ, nhưng lôi kiếp Trúc Cơ của người khác đều là chín lần, nàng ta lại chỉ có tám lần.”

 

“Người có tiềm lực càng cao thì lôi kiếp sẽ càng nhiều, lôi kiếp của nàng ta lại có hai tia tử kim lôi, đó là lôi kiếp chỉ xuất hiện khi đột phá Phản Hư Kỳ!”

 

“Lời này sai rồi. Tuy biết là vậy, nhưng các vị đang ngồi đây, người nào sau khi độ kiếp thành công không phải lập tức tẩy cân phạt tủy, miệng vết thương đều lành lại, tung tăng nhảy nhót? Nhưng ngươi nhìn dáng vẻ kia của nàng ta… Một lời khó nói hết.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nghe tiếng bàn tán chung quanh, Tạ Thanh Dư đang thoi thóp trong lòng bùng lên ngọn lửa hận thù!

 

Phong chủ Khí phong ánh mắt sắc bén đảo qua mọi người của các môn phái khác chung quanh.

 

“Chư vị, đệ tử  Cửu Huyền Kiếm Môn ta lịch kiếp tại đây thật sự là chuyện ngoài ý muốn, kính xin chư vị khẩu hạ lưu tình.”

 

Người của các môn phái đều nghe hiểu ý bóng gió trong lời nói của phong chủ Khí phong, lập tức thay đổi đề tài.

 

Các trưởng lão của các môn phái đều dò hỏi các đệ tử đã gặp phải chuyện gì ở trong bí cảnh.

 

Các đệ tử sôi nổi kể lại những gì mình chứng kiến.

 

Ngự Đan Liên thấy Tạ Thanh Dư được nâng đi rồi, tức khắc kéo ống tay áo của Kỷ Hoài Tư: “Sư huynh, chúng ta cũng trở về đi.”

 

“Tiền bối, tiểu tiền bối, xin dừng bước!”

 

Ngự Đan Liên quay đầu lại thì thấy Lam Thư đang đi tới chỗ mình, còn giơ bàn tay Nhĩ Khang với nàng.

 

Lam Thư chạy tới trước mặt Ngự Đan Liên.

 

Hắn mặt mày đào hoa, môi hồng răng trắng, nụ cười ấm áp như gió xuân tháng ba.

 

Hắn lấy ra một viên đan dược rồi đưa cho Ngự Đan Liên.

 

“Tiểu tiền bối, đan dược này Lam Thư không có ăn, còn xin tiểu tiền bối thu lại.”

 

Những viên đan dược đó đều có tác dụng trực tiếp tăng lên tu vi, điều này đã được Ngự Đan Liên tự mình trải nghiệm qua.

 

Tuy rằng chỉ có một viên, nhưng loại đan dược này đưa ra ngoài nhất định sẽ nhấc lên sóng to gió lớn khắp Tu Tiên giới.

 

Lúc trước nàng là dưới tình thế cấp bách muốn giữ mạng cho hắn nên mới đưa cho.

 

Hiện tại hắn còn sống, đương nhiên phải thu lại.

 

Không đợi Ngự Đan Liên mở miệng, Kỷ Hoài Tư cũng đã duỗi tay lấy đan dược về.

 

Bàn tay ở dưới quần áo lặng yên bóp nát viên đan dược.

 

“Giao dịch đã thành, Lam công tử hẳn là biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói chứ?”

 

Lam Thư vội vàng gật đầu: “Tiền bối đừng lo, tiền bối có ân cứu mạng với ta, ta đương  nhiên sẽ không……”

 

Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức

Hắn còn chưa dứt lời, một lớn một nhỏ trước mặt hắn đã biến mất tại chỗ.

 

Lam Thư nghẹn hồi lâu, nuốt nửa câu sau vào trong cổ họng.

 

Tiền bối, cho dù ngươi là tu sĩ Hóa Thần, nhưng tốt xấu gì cũng từng cùng chung hoạn nạn, có thể đợi người ta nói cho hết lời hay không?!