Từ gia chủ cười thầm trong lòng: "Ngươi biết là tốt rồi."
Chuyện này thật sự là hả dạ, chẳng những không công có được một phối phương thuốc nhuộm màu vàng kim tuyệt diệu, hơn nữa còn danh chính ngôn thuận tống giam Thẩm Lãng vào ngục.
Lập tức, Từ gia chủ lạnh lùng nói: "Mọi chuyện đã rõ ràng, bắt người đi! Ta không tin một tên phế vật như hắn mà không khai báo dưới cực hình."
"Từ gia chủ nóng vội làm gì?" Thẩm Lãng cười nói, "Mặc dù ta có trăm miệng cũng không thể cãi lại, nhưng muốn chứng minh điểm này lại dễ như trở bàn tay!"
Tiếp theo, Thẩm Lãng nhìn về phía Từ Diễm nói: "Diễm tiểu thư, ngươi tinh thông về thuốc nhuộm, vậy ta hỏi ngươi, loại màu sắc nào là khó điều chế nhất?"
Từ Diễm nói: "Màu sắc khó điều chế nhất đương nhiên là màu tím."
Không sai, ở thời cổ đại, màu khó nhuộm nhất là màu tím, chứ không phải màu vàng.
Đương nhiên không phải là không nhuộm được màu tím, ở Trung Quốc cổ đại ban đầu người ta dùng rễ cây tử thảo để làm thuốc nhuộm màu tím, nhưng màu sắc rất kém. Sau đó dùng một loại ốc biển để chế tạo thuốc nhuộm màu tím, màu tím mới đẹp hơn một chút.
Tề Hoàn Công rất thích mặc y phục màu tím, thời đó một tấm vải tím có giá trị bằng năm tấm vải trắng, có thể thấy được sự quý giá của nó.
Ở phương Tây người ta dùng sò biển để chế tạo thuốc nhuộm màu tím, nữ vương cuối cùng của vương triều Ptolemaeus cổ đại cũng vô cùng yêu thích loại màu tím này, không chỉ y phục mà ngay cả buồm thuyền cũng được nhuộm thành màu tím.
Nhưng bất kể là ốc biển hay sò biển dùng để tinh luyện thuốc nhuộm màu tím, chi phí đều vô cùng kinh người, chỉ một gam thuốc nhuộm đã cần đến ba trăm con sò biển.
Cho nên, thuốc nhuộm màu tím ở địa cầu thời cổ đại là vô cùng quý hiếm và đắt đỏ.
Lúc này Thẩm Lãng đang ở thế giới này, vẫn chưa tìm ra phương pháp chiết xuất màu tím từ ốc biển hay sò biển, vậy thuốc nhuộm màu tím ở thế giới này từ đâu mà có? Trực tiếp là dùng thuốc nhuộm màu lam và thuốc nhuộm màu đỏ trộn lẫn mà thành.
Nhưng hiệu quả nhuộm màu thật sự không dám khen tặng, bởi vì bản thân hai loại thuốc nhuộm này cũng không cao minh, khi trộn lẫn với nhau tuy rằng có màu tím, nhưng hiệu quả lại càng tệ hơn. Đầu tiên là nhuộm màu không đều, màu sắc khô khan vụng về, mấu chốt nhất là độ bền màu của hai loại thuốc nhuộm không giống nhau, cho nên tơ lụa màu tím thường dễ bị phai màu.
Thẩm Lãng hỏi: "Thuốc nhuộm màu tím so với thuốc nhuộm màu vàng khó điều chế hơn đúng không?"
Từ Diễm đáp: "Đương nhiên rồi!"
Giới vải vóc tơ lụa ở thế giới này coi thuốc nhuộm màu tím là một vấn đề nan giải.
Thẩm Lãng nói: "Muốn chứng minh thuốc nhuộm màu vàng óng này có phải là ta trộm cắp hay không vô cùng đơn giản, chúng ta cùng nhau điều chế thuốc nhuộm màu tím. Từ gia ngươi vận dụng toàn bộ lực lượng để chế tạo thuốc nhuộm màu tím. Còn ta chỉ có một thân một mình, lại không có tiền, ta sẽ dùng những nguyên liệu đơn giản nhất để chế tạo thuốc nhuộm màu tím, sau đó ở trước mặt mọi người ở đây, xem ai chế tạo ra màu tím đẹp động lòng người nhất? Thế nào?"
Lời này vừa nói ra, mấy vị quan viên ở đây gật đầu tán đồng.
Từ Diễm và Từ gia chủ liếc nhìn nhau, bọn họ muốn trực tiếp tống giam Thẩm Lãng vào ngục, căn bản không muốn so tài cái gì.
Lập tức Từ gia chủ cười lạnh nói: "Dựa vào cái gì mà chúng ta phải đồng ý với ngươi? Lãng phí thời gian của chúng ta, bắt hắn lại ngay, ở trong tù dùng hình ta không tin hắn không khai."
Nếu như ở đây không có bất kỳ quan viên nào, vậy biện pháp này của Thẩm Lãng sẽ không thể thực hiện được, nhưng hết lần này tới lần khác ở đây lại có mấy vị quan viên, giữa các quan viên vẫn cần phải giữ chút thể diện, nhất là một vị quan viên trong đó, Thẩm Lãng có chút ấn tượng và hiểu biết về y.
Vì vậy, Thẩm Lãng nhìn về phía vị quan viên trẻ tuổi nhất kia, nếu như hắn nhớ không lầm, người này đang chưởng quản Hình Ngục ở Huyền Vũ thành, hơn nữa vừa mới trúng cử không lâu, trên người vẫn còn một chút nhiệt huyết.
"Từ gia chủ, cứ để hắn thử xem, nếu hắn không chế tạo ra được loại thuốc nhuộm màu tím tốt hơn, vậy chứng tỏ phối phương thuốc nhuộm màu vàng kim trước đó là hắn trộm cắp, cứ thế mà bắt."
Lời vừa dứt, ánh mắt Từ gia chủ liền lạnh lẽo, nhìn kỹ vị quan viên trẻ tuổi này, quả nhiên là tuổi trẻ, đầu óc cứng nhắc.
Nhưng dù trong lòng không cam tâm cũng khó từ chối, dù sao người ta đã mở lời. Hơn nữa, hắn tuyệt không tin Thẩm Lãng biết nhuộm màu, Từ Diễm hiểu rõ Thẩm Lãng hơn ai hết. Cái phối phương màu vàng kia chắc chắn là hắn lượm lặt được từ xó xỉnh nào đó, Từ gia mới là chuyên gia trong lĩnh vực này, Thẩm Lãng chắc chắn thua không bàn cãi, chết sớm hay muộn cũng vậy thôi.
"Vậy thì theo theo lời Lâm đại nhân." Từ gia chủ nói: "Xem tên phế vật này giở trò được đến bao giờ?"
Thẩm Lãng nói: "Nếu ta chế tạo ra được loại thuốc nhuộm màu tím chi phí thấp mà tốt hơn, vậy chứng minh điều gì?"