Sủng Phi Bị Ép Gả Của Cẩu Hoàng Đế

Chương 8



"Được nha được nha, tên mà đại sư ban cho chắc chắn là đầy phúc khí."

Nói đi là đi ngay, ngày hôm sau trời trong khí sáng, vạn dặm không mây, xe ngựa của Vĩnh Ninh Hầu chở theo vài vị nữ quyến đi đến Minh Đức Tự.

Cổ tự trăm năm, hương khói không dứt, thường có cao nhân đại sư tọa trấn tại đây.

Chính điện cao lớn uy nghiêm ngay trước mắt, Hoắc thị và Ngu Ninh chậm rãi đi vào bên trong, Lâm ma ma dắt Ngu Tiểu Bảo đi ở phía sau, đi cùng còn có bốn vị đại nha hoàn bên cạnh Hoắc thị.

Sau khi dâng hương ở chính điện, hai mẹ con nàng đưa Ngu Tiểu Bảo đến hậu điện gặp Bảo Hoa đại sư.

Hoắc thị dắt Tiểu Bảo bước lên vài bước, đưa bé đến trước mặt Bảo Hoa đại sư: "Đứa bé này chỉ có nhũ danh, chưa từng đặt tên chính, hôm nay đưa đến gặp đại sư một lần, là muốn thỉnh đại sư ban tên cho bé, để được thấm đượm phúc khí, mong kiếp này bình an thuận lợi, được Phật Tổ phù hộ."

Bảo Hoa đại sư là trụ trì của Minh Đức Tự, cũng là cao tăng đắc đạo nổi tiếng của Đại Nghiệp, xem mệnh chuẩn kỳ lạ. Dân gian thường có người nói, Bảo Hoa đại sư đã đắc được tiên duyên, có thể nhìn thấu kiếp sau kiếp này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bảo Hoa đại sư hiền từ phúc hậu, vẫy vẫy tay với Ngu Tiểu Bảo: "Đứa bé này sinh ra thật tốt, lại đây, lại đi gần thêm vài bước nữa, để bần tăng nhìn kỹ xem sao."

Ngu Tiểu Bảo không lạ người, ngoan ngoãn đi tới trước, cười cười với Bảo Hoa đại sư: "Đại sư, Tiểu Bảo muốn có một cái tên uy phong lẫm liệt, nghe thôi đã hổ hổ sinh phong, loại mà rất có khí phách ấy ạ!"

Bảo Hoa đại sư cười ôn hòa, chăm chú xem tướng mặt của Ngu Tiểu Bảo một lát, sau đó lại xem tướng tay, ông lặng lẽ không nói lời nào, thần sắc dần dần trở nên ngưng trọng.

Hoắc thị thấy vẻ mặt của Bảo Hoa đại sư không được tốt lắm, lập tức lo lắng hỏi: "Đại sư, tướng tay của cháu gái nhà ta có phải có vấn đề gì không ạ?"

"Mệnh quý, bần tăng không dám nói."

Bảo Hoa đại sư cười cười, nhìn thần sắc của Ngu Tiểu Bảo càng thêm ôn hòa: "Hài tử, trong lòng con có chí hướng gì không?"

Ngu Ninh đứng bên cạnh nhìn, nhìn vẻ mặt nhỏ đang suy nghĩ của nữ nhi, nhịn không được cong môi cười.

Tiểu Bảo chưa đến năm tuổi, người nhỏ bé còn chưa nhận rõ thế sự này, vạn sự ngây ngô, có thể có chí hướng gì chứ?