Nhưng nàng rất tò mò Tiểu Bảo sẽ trả lời vấn đề này thế nào.
Ngu Tiểu Bảo suy nghĩ vài khoảnh khắc, đáp lại nói: "Tiểu Bảo không có gì muốn cả, nếu nhất định phải nói một cái thì, vậy thì Tiểu Bảo mong tất cả hài tử trên đời đều như Tiểu Bảo, mỗi ngày đều có thể ăn no mặc ấm, vui vẻ tự tại lớn lên!"
Bảo Hoa đại sư gật đầu, ngón tay nhẹ nhàng chạm một chút lên trán của Ngu Tiểu Bảo.
"Phải rồi, chính là như vậy rồi, bần tăng nguyện tiểu thí chủ chung có một ngày đắc thường sở nguyện, phù hộ hài tử khắp thiên hạ bình an thuận lợi."
Bảo Hoa đại sư đặt tên cho Tiểu Bảo—— Hữu Minh.
Hoắc thị dẫn theo nữ nhi và cháu gái bái tạ Bảo Hoa đại sư, sau đó lui ra ngoài, dạo chơi ở hậu sơn Minh Đức Tự, ngắm cảnh xuân rực rỡ với đào yêu nở rộ khắp trời.
Hoắc thị mặt đầy ý cười, vô cùng hài lòng: "Hữu Minh là một cái tên hay, được Bảo Hoa đại sư nói mấy câu này, bèn biết Tiểu Bảo nhà ta sau này nhất định sẽ có một phen sự nghiệp."
Khoa cử nữ quan của triều Đại Nghiệp đã mở được hơn hai mươi năm rồi, đương triều có rất nhiều nữ tử làm quan, dẫu cho người giữ chức vị cao không nhiều, nhưng cũng ẩn ẩn có thế nữ quan hưng thịnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tiểu Bảo sau này nếu như có thể vào triều có một phen hoài bão, nữ nhi tương lai cũng coi như có chỗ dựa vững chắc, dẫu cho bà có đi rồi, cũng có thể vinh hoa phú quý sống tốt nửa đời sau, do đó Hoắc thị vô cùng vui mừng, trong lòng nảy sinh suy nghĩ bồi dưỡng tử tế cháu ngoại gái.
Ngu Ninh vỗ vỗ đầu nữ nhi, ngữ khí nhẹ nhàng: "Con cũng không ngờ Tiểu Bảo lại nói như vậy. Tiểu Bảo của a nương, con nghe thấy chưa, đại sư nói con tiền đồ vô lượng đó, làm mẹ sau này cứ dựa vào con rồi nhé."
Tiểu Bảo không hiểu vì sao, chỉ ngoan ngoãn gật đầu, dùng một đôi mắt to sáng ngời nhìn chằm chằm A nương: "Ưm ưm, A nương dựa vào Tiểu Bảo rồi, Tiểu Bảo sau này sẽ kiếm rất nhiều rất nhiều bạc cho A nương, đều dùng để mua bánh bánh cho A nương."
Ngu Ninh và Hoắc thị đều nhìn Tiểu Bảo cười, bị chọc cười đến nhịn không được.
Vài người đi qua một đình đài, Ngu Ninh muốn lên xem cảnh sắc, lại bị Hoắc thị nhanh mắt lẹ tay kéo lại.
"Ninh nhi đừng đi, những người thủ vệ ở phía dưới đình là Tùy Long Vệ."
"Tùy Long Vệ?"
Hoắc thị kéo Ngu Ninh đi xa thêm một chút, dặn dò nói: "Sau này nhìn thấy người mặc y phục này phải đi xa một chút, Tùy Long Vệ chỉ có Bệ hạ mới có thể điều động, Bệ hạ ở đâu, Tùy Long Vệ ở đó, đó là Thiên tử, chúng ta không dám chọc vào đâu."