Vũ cơ bị nghi ngờ chính là Phương Chỉ.
Thái giám quản sự: "Phương Chỉ nương tử, ngươi nói ba ngày trước lúc hoàng hôn ngươi luyện múa ở Đài Cam Lộ, nhưng ngươi đi một mình, không có ai làm chứng cho ngươi, chuyện này ngươi giải thích thế nào?"
Phương Chỉ nhìn lướt qua vũ cơ đang khóc, ưỡn thẳng lưng: "Ta không nói dối, lúc đó ta đang ở đài Cam Lộ luyện múa."
Nàng và vũ cơ bị hạ độc cho nát mặt kia có chút hiềm khích, lại thêm không có người làm chứng chứng minh lúc đó nàng không có mặt ở đó, cho dù có biện giải thế nào cũng là mục tiêu bị nhắm vào, thái giám quản sự không tin lời nàng nói.
Đám đông vây xem chỉ hóng chuyện, không ai tham gia tranh luận, thái giám quản sự hạ lệnh giam Phương Chỉ lại, tiện thể sai người giải tán đám đông.
Lúc này, Ngu Ninh bước lên, cao giọng nói: "Ta chính là nhân chứng của Phương Chỉ nương tử. Ba ngày trước lúc hoàng hôn, ta đưa dược thiện cho Thái hậu nương nương, vừa hay đi ngang qua đài Cam Lộ, thấy Phương Chỉ nương tử đang luyện múa bên trong."
Lời vừa dứt, mọi người đều nhìn về phía Ngu Ninh. Thái giám quản sự nhíu mày, vẻ mặt khó chịu nhìn Ngu Ninh, hỏi: "Ngươi là ai? Ai biết được lời ngươi nói là thật hay giả? Ta cảnh cáo ngươi, ở trong cung làm chứng giả là phải ăn đòn đấy."
Thái giám quản sự đang nói chuyện không nhận ra Ngu Ninh, nhưng trong đám tiểu thái giám phía sau lại có người nhận ra nàng. Tiểu thái giám vội vàng kéo ống tay áo của thái giám quản sự, nhỏ giọng nhắc nhở: Phải cẩn thận, vị nữ quan này tuy chức quan không cao, nhưng là cháu gái ruột của Thái hậu nương nương, con gái của Vĩnh Ninh Hầu.
Ngu Ninh không phải bênh vực Phương Chỉ, nàng nói là sự thật, lúc đó chỉ là tình cờ nhìn thấy mà thôi.
Nàng và Phương Chỉ có chút giao tình, lại có lý do chính đáng để làm chứng, tại sao không nói ra sự thật chứ?
"Lý Thượng Cung bên cạnh Thái hậu nương nương có thể làm chứng, lúc dùng bữa tối hôm đó ta quả thực có đến Tường An Cung đưa dược thiện cho Thái hậu nương nương. Hơn nữa đài Cam Lộ nằm trên đường từ Tường An Cung đến Dược Thiện Cục, ta đi ngang qua đài Cam Lộ, thấy Phương Chỉ nương tử ở bên trong, hoàn toàn hợp tình hợp lý."
Thái giám quản sự trong lòng thầm mắng Ngu Ninh lắm chuyện, nhưng ngoài mặt vẫn phải cười gượng đáp lời, lập tức tuyên bố Phương Chỉ có nhân chứng, xóa bỏ hiềm nghi hạ độc.
Làm chứng xong, Ngu Ninh và Hứa Như Yên quay về. Một lát sau Phương Chỉ đuổi theo, chân thành cảm tạ Ngu Ninh.