Trong khi đó, Vương thẩm tỉ mỉ ghi chép từng khoản chi tiêu: mỗi cân nguyên liệu giá bao nhiêu tiền, tổng số cân và số tiền đã chi.
Xong xuôi, Vương thẩm đưa số tiền dư lại cho Tần Vũ Niết và nói:
"Vũ Niết, đây là khoản tiền thừa sau khi mua lương thực. Con kiểm tra lại xem có đúng không nhé."
Tần Vũ Niết liếc qua rồi đáp:
"Đúng vậy, không sai đâu ạ."
Khuôn mặt từng trải của Vương thẩm nở nụ cười hiền hậu. Nói xong, bà cũng xắn tay áo tham gia vào công việc.
Bên kia, mọi người đang tất bật xử lý nguyên liệu, Tần Vũ Niết cũng không ngồi yên. Nàng bắt tay vào rang một mẻ lạc rồi để nguội dần.
Chị dâu của Vương thẩm cất tiếng gọi:
"Tần chủ nhân, nàng xem chúng tôi làm thế này có được không?"
Tần Vũ Niết nhanh chân bước lại, cẩn thận kiểm tra. Nguyên liệu đã được rửa rất sạch sẽ, thịt cắt vừa vặn, dày mỏng đều nhau. Nàng hài lòng gật đầu cười:
"Rất tốt, làm sạch sẽ lắm."
Ngay sau đó, Tần Vũ Niết bắt đầu xào nấu số nguyên liệu vừa được xử lý. Chẳng mấy chốc, các món ăn đã hoàn tất. Mọi người cùng nhau khiêng đồ đạc, dọn lên xe và sắp xếp ngay ngắn.
Vương thẩm đứng dậy:
"Chúng ta xin cáo lui trước nhé."
Tần Vũ Niết vừa kiểm tra lại đồ đạc trên xe vừa gật đầu đáp:
"Dạ, mọi chuyện đã ổn thỏa rồi ạ."
Chiếc xe mới mua quả thực rất rộng rãi và tiện lợi. Đợi mọi người rời đi hết, Tần Vũ Niết mới tiến nhập cõi Địa phủ.
Các quỷ hồn đang chờ mua cơm hộp vừa nhìn thấy chiếc xe mới liền xôn xao bàn tán:
"Tần chủ nhân, nàng đổi xe mới sao? Chiếc này trông thật đẹp đẽ, lại còn rộng rãi nữa."
Tần Vũ Niết cười đáp:
"Đúng vậy, xe cũ quá nhỏ, không chứa được nhiều đồ nên hôm qua ta cố tình mua xe mới đó."
Một quỷ hồn phấn khởi nói:
"Tần chủ nhân, xe mới này tốt quá, sau này chắc nàng sẽ mang được nhiều cơm hộp hơn phải không?"
Con khác cũng chen vào:
"Đúng đó, Tần chủ nhân! Vậy lần sau nhớ mang nhiều rượu chút nhé. Lần nào rượu cũng hết sớm, chúng ta còn chẳng mua kịp."
Tần Vũ Niết hào hứng vung tay nói lớn:
"Hôm nay cơm hộp đủ cho tất cả các vị! Rượu cũng có đầy đủ."
Nghe nàng nói vậy, đám quỷ mừng rỡ vô cùng. Cuối cùng thì cũng không cần tranh giành nhau nữa.
Nhờ chuẩn bị từ nhà, các món ăn vẫn còn nóng hổi, bốc khói nghi ngút. Tần Vũ Niết nhanh chóng bắt đầu việc bán hàng.
Một quỷ hồn đứng đầu hàng liền lớn tiếng gọi:
"Tần chủ nhân. Cho ta hai chai tửu, hai phần cơm hộp, một phần lạc rang và hai bó hương nữa nhé."
Tần Vũ Niết gật đầu đáp:
Gà Mái Leo Núi
"Được rồi."
Lúc này, một quỷ hồn tinh mắt phát hiện hộp cơm trông khác với trước đây, liền trêu chọc:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Tần chủ nhân đổi hộp cơm à? Nhìn thật tinh xảo đó."
Tần Vũ Niết mỉm cười đáp:
"Đúng vậy, ta đặt làm riêng đấy, hôm qua họ vừa mới giao tới."
"Xe mới, hộp cơm mới! Chúc Tần chủ nhân buôn bán ngày càng hưng vượng nhé."
"Cảm ơn các vị."
Chiếc xe mới của Tần Vũ Niết đã thu hút không ít quỷ hồn tụ tập đến xem.
Đặc biệt là một số quỷ hồn đã c.h.ế.t từ rất lâu, chưa từng thấy loại xe này nên tò mò đứng xung quanh ngắm nghía.
Nhưng nhìn ngắm một lúc, chúng lại bị mùi thơm của cơm hộp hấp dẫn. Ban đầu còn tiếc số Minh tệ không muốn mua, cuối cùng cũng không kiềm lòng nổi mà gọi lấy một phần cơm.
Thấy việc làm ăn của Tần Vũ Niết ngày càng hưng thịnh, sắc mặt của chủ cửa hàng bán hương gần đó càng lúc càng khó coi.
"Tề Tam ca, cơm hộp của nha đầu đó giờ làm ăn tốt lắm. Nghe nói hương nàng ta bán cũng rẻ hơn của chúng ta nhiều. Khách hàng trước đây hay mua hương ở tiệm mình giờ đều chạy qua bên đó cả rồi."
Vừa nghe xong, gã đàn ông tên Tề Tam sa sầm mặt, lườm kẻ vừa nói một cái rồi hậm hực:
"Còn không phải tại ngươi đợt trước làm ăn ẩu tả, khiến cửa hàng mất hết khách sao."
Kẻ bị mắng đỏ mặt, cười ngượng ngùng.
Tề Tam nhếch miệng cười gằn, ánh mắt đầy vẻ hung hãn:
"Đi, gọi thêm vài tên quỷ nữa. Ta muốn xem thử, một kẻ bán cơm hộp như tiểu nương tử kia rốt cuộc giở trò gì."
Một quỷ hồn trong tiệm lo lắng khuyên nhủ:
"Tề Tam ca, nghe nói nàng ta có quen biết với Hắc Bạch Vô Thường đấy. Làm như vậy có khi nào không thỏa đáng hay không?"
Tề Tam ngạo nghễ đáp:
"Sợ cái gì? Ta còn quen biết cả Diêm Vương đại nhân kia đấy."
Nói xong, Tề Tam dẫn theo mấy con quỷ đi thẳng đến gần chiếc xe bán hạp cơm của Tần Vũ Niết. Từ xa đã thấy một hàng dài khách đang xếp hàng trước xe, trong số đó còn có mấy vị khách quen của hắn, sắc mặt Tề Tam lập tức sa sầm, vẻ khó chịu hiện rõ mồn một.
Hắn tiến đến gần, giọng điệu mang theo vẻ mỉa mai:
"Bà chủ Tần, sinh ý của ngươi quả nhiên rất thuận lợi."
Tần Vũ Niết cùng các khách hàng đang đứng xung quanh nghe tiếng liền đồng loạt quay lại nhìn.
Ngay lập tức, mấy con quỷ nhận ra Tề Tam bắt đầu thì thầm bàn tán, vẻ mặt đầy e ngại.
"Kia chẳng phải Tề Lão bản buôn hương nổi tiếng đó sao? Cớ gì hắn lại quang lâm đến đây?"
"Ngươi xem hắn kéo theo nhiều quỷ như vậy, trông có vẻ không giống đến để mua hạp cơm đâu."
"Nghe nói gần đây việc làm ăn của hắn không tốt, chắc lần này tới đây chẳng có ý gì tốt đẹp."
Một con quỷ đứng gần Tần Vũ Niết hạ giọng nhắc nhở:
"Bà chủ Tần, hắn chính là Tề Tam gia, chủ tiệm hương khói độc bá nơi Địa phủ này. Người này tính tình hẹp hòi, e rằng nàng làm ăn quá tốt nên đã khiến hắn chướng mắt rồi."
"Bà chủ Tần, tốt nhất nàng nên cẩn thận một chút. Nếu có thể, thử tìm cách liên hệ với Thất Gia hoặc Bát Gia đến hỗ trợ đi."
Nghe đến đây, Tần Vũ Niết đã phần nào hiểu rõ sự tình. Hóa ra đối phương vì thấy việc kinh doanh của nàng thuận lợi nên mới tới gây sự, muốn chặn đường kiếm cơm của nàng.
Nàng vốn chỉ định bán hạp cơm cho mấy vị khách quen, nào ngờ lại dẫn đến rắc rối này.
Tần Vũ Niết vẫn giữ đạo dĩ hòa vi quý, từ tốn mỉm cười, cất lời hỏi:
"Tề Tam gia, xin chào. Không biết ngài tới đây có việc gì không?"