"Tản ra! Dành cho ta một khoảng không gian!"
Đám quỷ đi theo Tề Tam lập tức tản ra, mở ra một lối đi cho hắn.
Tề Tam ung dung bước tới, chậm rãi đi quanh chiếc xe bán hàng của Tần Vũ Niết. Tay cầm chiếc quạt giấy, hắn vừa đi vừa dùng quạt gõ nhẹ lên thành chiếc xe bán hàng, giọng điệu lười biếng cất lên:
"Cũng chẳng phải chuyện gì lớn lao. Ta nghe nói ngươi cũng có bán hương sao?"
Nhìn thấy dáng vẻ rõ ràng đến tìm chuyện của hắn, Tần Vũ Niết liền hiểu rằng hôm nay khó mà yên ổn được. Nụ cười trên mặt nàng cũng dần nhạt đi, nàng điềm tĩnh đáp:
"Đúng là có bán một ít nhưng không nhiều. Chỉ là tiện tay mang về cho mấy khách quen mua hạp cơm thôi."
Tề Tam dừng bước trước chiếc xe, cây quạt trong tay lại gõ lên cái thùng đựng đồ ăn. Hắn nhếch miệng, ngạo nghễ nói:
"Ngươi chắc mới đến nên không biết, hương khói ở địa phủ này đều do ta cung cấp, giá cả cũng do ta định đoạt."
Hành động gõ vào đồ ăn của Tề Tam khiến lông mày Tần Vũ Niết khẽ cau lại. Đối với nàng – một đầu bếp, đó là sự thiếu tôn trọng không thể chấp nhận.
Sắc mặt Tần Vũ Niết dần trở nên lạnh nhạt, nàng trầm giọng đáp:
"Ý của Tề Lão bản là, ngài tới đây để ép ta phải nhập hàng từ chỗ ngài và phải bán theo cái giá mà ngài quy định, đúng không?"
Tề Tam cười khẩy, gật đầu: "Ngươi nói vậy cũng không sai."
Lời hắn vừa dứt, những con quỷ quen biết với Tần Vũ Niết lập tức bất bình lên tiếng:
"Đây chẳng phải là cướp bóc trắng trợn hay sao? Người ta thích lấy hàng từ đâu là quyền của họ, ngươi tưởng địa phủ này do mình ngươi mở chắc? Độc quyền sao?"
"Đúng vậy! Ỷ mình là bậc trượng phu rồi đến ức h.i.ế.p một tiểu cô nương! Thật vô liêm sỉ!"
"Thật là mất hết thể diện."
Tần Vũ Niết nhân lúc Tề Tam không để ý, lén gửi tin nhắn cho Tạ Tất An. Sau đó, nàng lạnh nhạt nói:
"Nếu ta không đồng ý thì sao?"
Tề Tam nở nụ cười đầy tự mãn, liếc nhìn nàng:
"Vậy thì phải hỏi mấy huynh đệ của ta ở đây xem. Ngươi làm mất tiền thưởng của bọn họ, bọn họ có chịu để yên không."
Ngay lập tức, đám quỷ lực lưỡng đi cùng Tề Tam tiến lên, vây chặt lấy chiếc xe của Tần Vũ Niết.
Những con quỷ xếp hàng mua hạp cơm thấy vậy liền lùi lại vài bước, sợ bị liên lụy. Nhưng cũng có một số quỷ chính trực, không quen nhìn cảnh bắt nạt này, muốn lên tiếng ngăn cản.
Tần Vũ Niết nhìn đám quỷ vây quanh mình, khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt ngập tràn tức giận. Giọng nàng vang lên mạnh mẽ và kiên quyết:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Ta thật muốn xem thử, rốt cuộc Địa phủ này còn có Vương pháp hay không!"
Dựa vào những gì nàng biết về Diêm Vương và tình hình trị an gần đây của địa phủ, chắc chắn sẽ không thể có chuyện mặc kệ như thế này được.
Thấy Tần Vũ Niết không chịu thỏa hiệp, cơn giận của Tề Tam lập tức bùng cháy. Hắn gằn giọng quát lớn:
"Vậy thì đừng trách ta không niệm tình! Mau đập nát chiếc xe này cho ta!"
Trong nhóm chat "Địa Phủ Cơm Hộp Tố Vị Trai"
Béo Đô Đô: "Mọi người mau tới đây! Xe của Bà chủ bị Tề Tam đập phá! [Hình ảnh]"
Lão Tử Thiên Hạ Đệ Nhất: "Cái gì! Dám động vào chỗ ăn của ta à? Chờ đấy, ta đến ngay."
Trên Bụng Thịt Không Phải Thịt?: "Ta lập tức chạy qua."
Có Bụng Bia Xảy Ra Chuyện Gì: "Bia của ta! Dám đụng đến bia của ta à? Đồ khốn kiếp! Liều mạng với bọn chúng luôn."
Phong Dương: "Các ngươi đi trước, ta đang ở xa, sẽ đến ngay sau."
Lý Minh, lúc này đang ở nhà chờ hạp cơm, nhìn thấy tin nhắn trong nhóm, lo lắng hỏi:
"Bà chủ có bị thương không?"
Oa A: "Hóa ra Bà chủ họ Tần à?"
Nghe Phong Ngâm: "Tên Tề Tam này thật vô liêm sỉ! Rõ ràng là ghen tức vì sinh ý của Bà chủ Tần quá thuận lợi, chắn đường kiếm tiền của hắn nên cố tình đến gây hấn."
Một con quỷ có mặt tại hiện trường lập tức cập nhật tình hình trong nhóm:
"Bà chủ Tần không hề hấn gì, chỉ là chiếc xe và đồ đạc bị hư hại. Tề Tam đúng là đáng ghét, chính vì thấy sinh ý của Bà chủ tốt nên đến gây sự."...
Bên phía Tạ Tất An đang bận câu hồn thì nhận được tin nhắn khẩn cấp. Tạ Tất An lập tức nhanh chóng hoàn thành công việc, xoay người trở về địa phủ.
Khi cánh cửa thang máy vừa mở, Tạ Tất An vội vã chạy đi, vừa lúc đụng phải Diêm Vương cùng Thôi Phán Quan đang quay về, mỗi người đều cầm theo một hộp cơm.
Thôi Phán Quan lấy làm kinh ngạc hỏi:
"Ngươi làm gì mà vội vàng đến thế?"
Tạ Tất An giật mình khi nhìn thấy Diêm Vương ở đó, liền cúi đầu chắp tay cung kính hành lễ:
"Diêm Vương Gia."
Gà Mái Leo Núi