Đôi trẻ nhanh chóng cùng nhau nắm tay đến.
Cùng nhau quỳ xuống.
"Đa tạ Hà cô nương!"
Ta nghiêng người tránh một chút.
Nam nhân đứng dậy, rồi đỡ cung nữ dậy.
Hắn ta lại vái một vái.
"Đây là làm gì vậy?"
Hắn ta ngẩng đầu lên, đôi mắt lông mày có chút quen thuộc.
"Tạ ơn cứu mạng năm xưa của Hà cô nương."
Ta sững người.
Hai mắt hắn đẫm lệ.
"Thái tử tiền triều, đứa trẻ bảy tuổi. Là ngươi? !"
Hắn ta không nhịn được lại muốn quỳ.
"Ta đã khiến cô nương bị hủy dung, lại bị nhục nhã như vậy!"
Ta thở dài, đỡ hắn ta dậy.
"Đúng như thê tử tương lai của ngươi đã nói. Phải trái đúng sai, đều do người khác gây ra, liên quan gì đến ngươi."
15
Ta tiễn đôi trẻ đi, trên đường về gặp Cố Uẩn Ngọc.
Không, hắn cố ý đến tìm ta.
Chúng ta dạo bước trên con đường cung dài.
Ta kể chuyện đôi trẻ đó cho hắn nghe, không khỏi cảm thán.
"Ta cứu hắn, bị hủy dung mạo. Hại thê tử tương lai của hắn bị Tống Dao làm tổn thương. Nhưng ta lại cứu thê tử tương lai của hắn, khiến vợ chồng họ được đoàn tụ. Sao thế sự lại vô thường như vậy."
Cố Uẩn Ngọc lại nhìn ta.
"Đều là lỗi của Tống Dao. Nếu đổi là ta, ta sẽ không yêu người khác, cũng không vì dung mạo giống nhau mà tùy tiện làm nhục cung nữ. Khi đó, nàng chính là Hoàng hậu, cung nữ đến tuổi, có thể bình an rời cung."
Ta im lặng.
Cố Uẩn Ngọc nắm tay ta.
"Đứa trẻ bảy tuổi được nàng cứu biết ơn nàng, biết không đổ lỗi cho thê tử vô tội, biết làm nam nhi đại trượng phu, đứng vững giữa trời. Còn Tống Dao, vùi dập tấm chân tình của nàng, không đáng được tha thứ."
Ta bất đắc dĩ mỉm cười.
"Ta sẽ không tha thứ cho hắn ta."
"Dù là phiên bản hiện đại của hắn ta, kẻ không biết gì sao?"
Ta lấy chiếc lá trong gói gấm ra, đặt vào tay hắn.
Đồng hồ đếm ngược dần về không.
Linh hồn ta dường như bay bổng.
"Vật về chủ cũ."
"Tạm biệt, Cố Uẩn Ngọc."
16
Khi mở mắt lần nữa, ta thấy khung cảnh quen thuộc.
Lễ cưới của tôi và Tống Dao.
Chúng tôi đã quay trở về thời điểm chưa xuyên không.
Nhìn những người thân quen, tôi có cảm giác như cách biệt một kiếp.
Bỗng bên ngoài có tiếng động lạ, tôi thấy Tống Dao loạng choạng mặc vest chạy vào.
"Hà Vân!"
Tôi nhìn anh ta chạy đến, anh ta dùng hết sức lực, trán còn lấm tấm mồ hôi.
Nhưng anh ta cười rất vui vẻ.
"Hà Vân, anh đến trễ phải không? Đường bị tắc. Em mặc váy cưới đẹp quá! Được cưới em thật sự là phúc phần tu từ kiếp trước của anh."
Tôi không nói gì.
Chỉ nhìn anh.
Cho đến khi nụ cười của anh ta dần trở nên cứng đờ, nước mắt bắt đầu rơi.
"Hà Vân, chúng ta kết hôn đi. . ."
"Tôi không xóa ký ức của anh."
Sắc mặt anh ta tức khắc tái nhợt.
"Hà Vân, anh không hiểu em đang nói gì."
Ta quay người bước lên bục, cầm micro.
"Xin lỗi, lễ cưới bị hủy, mời mọi người lấy lại tiền mừng, lần này coi như tôi mời mọi người dự tiệc chia tay của tôi."
Bên dưới nổi lên tiếng xôn xao.
Tống Dao như tượng thạch cao khô cứng, khô khan nhìn chằm chằm vào tôi.
Tôi bước xuống bục, mặc váy cưới lướt qua vai anh ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Anh ta nắm lấy tôi.
"Không thể làm lại từ đầu sao?"
Anh ta gấp gáp hỏi.
"Giờ mọi thứ đã quay về điểm khởi đầu, chúng ta không thể bắt đầu lại sao? Anh biết sai rồi, anh thực sự biết mình sai rồi."
Tôi tháo từng ngón tay anh ta ra.
"Đau khổ mất đi tam cung lục viện, mới biết hối hận muộn màng sao?"
Anh ta lắc đầu, cố gắng không muốn buông tay.
"Làm quân vương, anh tàn bạo vô nhân. Làm phu quân, anh bất trung bất nghĩa. Bắt đầu lại? Tống Dao, ở đây không có hoàng cung, anh lấy gì giam cầm tôi? Anh dựa vào đâu mà bắt đầu lại với tôi?"
Tay anh ta buông xuống.
Khi tôi bước ra khỏi lễ đường, anh ta hỏi tôi từ phía sau.
"Quá khứ và thời gian của chúng ta, em cứ thế buông bỏ sao? ! Hà Vân, anh thực sự yêu em."
Tôi ném bỏ voan cưới, xách váy lên.
Dùng cách chạy đi để trả lời anh ta.
Tôi chạy qua tuổi thơ chúng tôi cùng nhau lớn lên, chạy qua tuổi xuân tình đầu chớm nở, chạy qua thời gian chúng tôi hiểu nhau yêu nhau.
Tôi thấy Tống Dao mười tám tuổi đỏ mắt.
Anh ta nói:
"Hà Vân, nếu có một ngày anh làm em khóc, thì em hãy rời xa anh."
Tống Dao mà tôi yêu:
Anh ta mười tám tuổi, anh ta hai mươi tuổi, anh ta bị vỡ trán dưới ánh trăng,
Cùng nhau nhìn tôi.
"Hãy rời đi, Hà Vân!"
Chúng ta đã từng yêu nhau.
Tạm biệt, Tống Dao.
17
Sau khi rời xa Tống Dao, tôi chuyển nhà.
Anh ta đã từng đuổi theo, nhưng thái độ của tôi quá kiên quyết, dần dần anh cũng từ bỏ.
Chỉ là từng làm Hoàng đế, khiến anh ta mắt cao tay thấp, ra lệnh cưỡng ép, dẫn đến nhân duyên không tốt, thăng chức vô vọng.
Lần gặp lại anh ta sau đó là ở một trung tâm thương mại.
Vẻ kiêu ngạo của anh ta đã biến mất hoàn toàn, xám xịt cúi đầu đi qua giữa đám đông.
Bạn trai hiện tại của tôi cầm trà sữa, che tầm nhìn của tôi.
Tôi cười nhận lấy trà sữa, ngón tay lướt qua dấu vết hình chiếc lá ở cổ tay anh.
Khi chúng tôi bước ra khỏi trung tâm thương mại, tôi thấy mấy cô sinh viên đang đùa giỡn.
Một cô gái xinh đẹp giật lấy mũ của bạn, vừa chạy vừa cười.
Bạn cô ấy cười đuổi theo.
"Đừng chạy, Chiêu Chiêu!"
Tôi đứng lại, nhìn bóng dáng ấy chạy xa.
Bạn trai nghiêng đầu.
"Sao vậy? Em không muốn về nhà với anh à?"
Tôi tỉnh ngộ, véo mũi anh.
"Đúng vậy thì sao?"
Anh phồng má, bỗng lại cười.
"Có thể làm gì? Tiếp tục cầu xin em thôi. Ai bảo em là cô Hà mà anh yêu nhất chứ!"
18
Thời gian đẹp đẽ,
Cố nhân trùng phùng.
Mong sao mỗi người, đều đừng quên,
Yêu chính mình và dũng cảm yêu người.
Hết
-------------------------------------------------------------------------
Dưới đây là phần giới thiệu của bộ truyện Góa Phụ Cũng Muốn Được Sống đã đăng tải full trên MonkeyD, nếu như các bạn hứng thú có thể ấn vào tìm tên truyện để đọc nhé!
Ta là một vọng môn quả phụ.
*Vọng môn quả phụ: Góa phụ thủ tiết trước khi về nhà chồng.
Tông tộc dùng gạch đá xây bít cửa sổ và cửa ra vào của ta, chỉ chừa lại một lỗ nhỏ để đưa cơm nước.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Họ muốn để ta cô đơn c.h.ế.t dần ở đây, rồi dựng thêm một tấm bảng thờ "trinh tiết" nữa.
Nhưng mà, ta muốn trốn thoát.
Ta muốn sống.
Theo dõi sốp tại page: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để đón đọc những bộ truyện hấp dẫn. Nếu thấy hay hãy cho sốp một like và một lượt theo dõi nhé!