Chương 409: Câu trả lời của Lôi Phong
Đối mặt với câu hỏi cực khó của Phượng Tử Linh, Vũ Lôi Phong nhất thời cũng không biết trả lời như thế nào.
Trong thân tâm hắn, từ khi mới bắt đầu cuộc sống ở đại lục này, hắn chỉ muốn cùng Linh Nhi bước đi mà thôi. Nhưng rồi Tiểu Na lại giao cho hắn nhiệm vụ kết duyên cùng Lưu Thiên Kim, nối lương duyên cùng Hồ Điệp Y và sa vào mối tình với Trần Lệ.
Lúc Tiểu Na giao nhiệm vụ kết duyên với Lưu Thiên Kim, Vũ Lôi Phong rất không nguyện ý, nhưng rồi trước phần thưởng cùng hình phạt của Tiểu Na, hắn đã khuất phục.
Hơn nữa, Lưu Thiên Kim cũng là một cô gái tuyệt vời, trong lòng Vũ Lôi Phong cũng rất thích nàng ta. Bất giác, sự giãy dụa trong lòng khi Tiểu Na giao cho nhiệm vụ cùng Hồ Điệp Y đã giảm đi. Bởi vì hắn đã chấp nhận việc này, chấp nhận việc tình cảm của mình được san sẻ cho chúng nữ.
Mà các nàng cũng hiểu chuyện này, không có ý kiến gì trong việc hắn thu thêm nữ nhân. Vậy nên suy nghĩ của Vũ Lôi Phong đã dần thay đổi.
Rồi đến một ngày, hắn gặp được Trần Lệ trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm, khi nghe những lời bộc bạch của nàng trước khi tử chiến, còn không cần đợi Tiểu Na ra nhiệm vụ, hắn đã muốn thu nàng, muốn Trần Lệ trở thành nữ nhân của mình. Khi đó nhận được nhiệm vụ, hắn thậm chí còn vui sướng, không giống như ngày xưa, thề rằng bản thân mình chung thủy với Linh Nhi.
Cho đến ngày hôm nay, Vũ Lôi Phong đã thực sự bước đi trên con đường Đa Tình, hắn còn chẳng cần Tiểu Na nhắc nhở hay giao nhiệm vụ nữa, từ lần đầu gặp Phượng Yên Đan, tiếp xúc cùng nàng cho đến nay, hắn đã thực sự muốn thu nàng làm lão bà.
Trong thất kiếm, tính cả hắn đã có ngũ kiếm quy tụ, chỉ còn nhị kiếm chưa có chủ. Vũ Lôi Phong cũng đã giao hẹn với Tiểu Na, hắn chỉ chấp nhận sáu vị lão bà mà thôi, chính là vừa đủ cho thất kiếm hội tụ.
Giờ đây chắc chắn thanh Toàn Phong Kiếm sẽ là của Yên Đan, vẫn còn một thanh kiếm nữa…
Nếu hắn trả lời với Phượng Tử Linh rằng hắn chỉ cần một nữ nhân nữa thôi, bà sẽ tin sao? Phượng Yên Đan cũng sẽ thấy thoải mái khi nghe những lời này sao?
Nhưng nếu hắn thề son sắt rằng mình sẽ không thu thêm bất kỳ nữ nhân nào nữa, vậy chính hắn sẽ trở thành kẻ thất hứa, bởi chính mình vẫn còn một cây Thanh Quang Kiếm chưa có chủ, chắc chắn Tiểu Na sẽ tìm cho hắn thêm một vị lão bà nữa theo ước hẹn.
Hơn nữa, nếu thực sự nói với Phượng Tử Linh rằng mình sẽ chỉ theo đuổi Yên Đan nữa thôi, sẽ không có thêm bất kỳ mối quan hệ với nữ nhân khác, sợ rằng cũng chẳng đáng tin.
Một người đã chia sẻ tình yêu cho tận bốn người như hắn, có nói gì trong tình cảnh này cũng đều là lời thừa thãi.
Nghĩ thông, Vũ Lôi Phong hít sâu một hơi, hắn bất chợt tóm lấy bàn tay Phượng Yên Đan đang đứng gần đó, nhìn thẳng vào Phượng Tử Linh với ánh mắt đầy tự tin và quyết tâm.
- Những lời của phu nhân, tiểu tử quả thật không cách nào chối cãi, đúng là tiểu tử đang đi theo con đường đa tình, nhưng ta tuyệt đối không phải là người đa tình bừa bãi.
- Tiểu tử cũng sẽ không hứa những lời hứa vô nghĩa như là sẽ không thu thêm bất kỳ ai, nhưng có một điều tiểu tử sẽ dùng tính mạng này để cam đoan.
Xu thế vô cùng áp đảo, Vũ Lôi Phong không để Phượng Yên Đan kịp phản ứng đã lập tức kéo nàng vào gần mình, vòng tay mạnh mẽ ôm lấy nàng:
- Nếu đã muốn theo đuổi Yên Đan, ta cam đoan sẽ mang lại hạnh phúc cho nàng, nhất định sẽ không để nàng chịu nửa điểm ủy khuất!
- Đã tuyên bố tình cảm với nàng, thì chắc chắn ta sẽ dùng toàn bộ cảm xúc dành cho nàng, không hề phân biệt Yên Đan với bất kỳ ai.
Phượng Tử Linh vẫn nghiêm nét mặt, uy áp không ngừng đè ép Vũ Lôi Phong, nàng nói:
- Nếu như ngươi đã nói như vậy, ta cũng sẽ cho ngươi một cơ hội chứng minh, nhưng ta là mẫu thân của Yên Đan, ta phải có trách nhiệm bảo vệ quyền lợi của con gái mình!
Khí thế quanh người Phượng Tử Linh đã giảm đi không ít, bà đưa ra một ngón tay, nói:
- Theo điều tra của ta, các nữ nhân của ngươi đều chỉ dừng lại ở quan hệ tình cảm hẹn ước thông thường, chưa hề đính hôn với ngươi. Vậy nên nếu năm năm sau Vũ Lôi Phong ngươi chứng minh được thực lực của Nghịch Phong Môn, ngươi phải lập tức đính hôn với Yên Đan, thông cáo ra toàn đại lục!
- Nói đơn giản hơn, Yên Đan phải là người được đính hôn với ngươi trước tiên!
Từ phía xa, có hai thân ảnh lén lút đứng từ xa quan sát, chính là tộc trưởng Phượng Diệm Vô Song và cô cô Phượng Yêu Cơ.
- Không ngờ Tử Linh lại quyết liệt trong chuyện này như thế! Quả thật giống hệt bà mẹ chồng khó tính.
Phượng Yêu Cơ cười cười nói nhỏ, Phượng Diệm Vô Song hừ nhẹ:
- Rõ ràng, Yên Đan nhà ta là thánh nữ của Phượng Linh Thần, huyết mạch cao quý, nếu có chung nam nhân với người khác thì phải là vợ cả mới được. Tử Linh dùng cách này rất hay, vừa bảo vệ được mặt mũi của Phượng Linh Thần mà còn mang đến quyền lợi cho Yên Đan.
Phượng Yên Đan bị Vũ Lôi Phong ôm chặt lấy hông, nghe thấy mẫu thân yêu cầu như thế thì trong lòng vô cùng cảm kích.
Nhưng nghĩ lại thì, các vị muội muội kia ai cũng yêu hắn sâu đậm, ai cũng hết lòng vì hắn, nếu mình chiếm tiện nghi trước như vậy, liệu sau này gặp nhau sẽ thế nào?
Hơn hết là, sâu trong lòng Phượng Yên Đan cũng không muốn như vậy, nàng không muốn hắn phải khó xử.
Vũ Lôi Phong những vấn đề trước còn phải dừng lại suy nghĩ một chút, nhưng riêng vấn đề này, hắn trực tiếp nói thẳng:
- Tử Linh phu nhân, việc này chắc chắn không được.
- Ngươi nói cái gì?
Phượng Tử Linh nhướng mày, khí thế vừa hạ xuống đã lần nữa bừng lên. Vũ Lôi Phong cũng không nhượng bộ, quanh người lần nữa đã khoác lên trường bào rực cháy ánh lửa da cam, trạng thái Thần Huyết Tổ Chú và Bán Thần Lực đồng thời kích hoạt. Uy áp của hắn thậm chí bây giờ còn vượt qua Phượng Tử Linh.
- Ngay từ đầu tiểu tử đã nói rồi, ta sẽ không phân biệt Yên Đan với bất kỳ hồng nhan nào của mình, các nàng trong lòng ta đều ngang bằng! Không ai được ưu tiên hơn ai. Vậy nên ngày đại hôn cũng sẽ là cùng lúc đại hôn!
- Hơn nữa, các nàng cũng không phải so sánh lẫn nhau ai là bà cả, ai là vợ thứ, bởi vì các nàng ngang nhau! Vấn đề này tiểu tử nhất quyết không thương lượng.
Trên gương mặt lộ ra một ncười đầy ý vị, khí tức đang bùng nổ bất chợt thu hồi, Phượng Tử Linh vui vẻ nói:
- Ngươi nói như vậy thì ta yên tâm rồi.
Nói đoạn, nàng tiến tới nắm lấy bàn tay Phượng Yên Đan, tách rời cô gái nhỏ trong lòng Vũ Lôi Phong.
- Nha đầu, đi về thôi, hắn còn chưa vượt qua thử thách của Cô Cô ngươi, nên hiện tại không được thân mật với tiểu tử kia.
Phượng Yên Đan xấu hổ bị mẫu thân lôi đi, gương mặt ửng đỏ quay lại khẽ cười với Vũ Lôi Phong một cái.
Phượng Tử Linh cũng quay lại, nhìn Vũ Lôi Phong thật sâu, nàng nói tiếp:
- Vũ Lôi Phong, hôm nay ta tới chính là muốn truyền tin cho ngươi, tộc trưởng muốn ngày mai nói chuyện với ngươi thêm một lần nữa, chín giờ sáng hãy đến đình viện của ông ấy.
Vũ Lôi Phong cúi người thi lễ, lẳng lặng nhìn hai người đi xa.
Hai người vừa ra khỏi cổng đình viện, đã có thêm hai thân ảnh gia nhập với hội phụ huynh.
- Khí phách không tệ, gan to bằng trời, tỉ mỉ như hạt bụi, mặt dày, vô sỉ. Có nam nhân như thế, Yên Đan chắc hẳn sẽ không chịu thiệt.
…
Hết chương 409…
…
Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh
Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:
MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan
MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan