Chương 410: Tử Vong Thâm Uyên
Sáng hôm sau, Vũ Lôi Phong để Lê Tiểu Nguyệt một mình ở đình viện tự tu luyện, hắn theo lối cũ tìm tới đình viện của Phượng Diệm Vô Song.
Bước vào bên trong, đã thấy đông đủ mọi người tụ tập trong đình viện. Phượng Diệm Vô Song và Phượng Tử Linh ngồi cạnh nhau, Phượng Yên Đan thì ngồi một góc, bên cạnh nàng là một tuyệt thế mỹ nữ phong hoa tuyết nguyệt trong y phục trắng như tuyết.
- Bái kiến Vô Song tộc trưởng, Tử Linh phu nhân, còn có…
Phượng Yên Đan liền giới thiệu:
- Lôi Phong, đây là vị cô cô mà ta thường nhắc tới, người gọi là Phượng Yêu Cơ.
Vũ Lôi Phong liền thi lễ, trong lòng không khỏi rung động hồi lâu, quả đúng như lời Phượng Yên Đan và Lê Tiểu Nguyệt miêu tả, đây là người duy nhất từ trước đến giờ sở hữu nhan sắc vượt qua cả phiên bản Phong Linh Nhi hoàn hảo kia.
Từ đôi mắt, vầng trán, đường mi chân mày, cho đến cả mái tóc đôi môi đều làm người ta kinh diễm, y phục màu trắng không lộng lẫy nhưng lại khéo léo phô diễn ra những đường nét trên thân thể của nàng, chỗ cần che thì che, chỗ cần hở thì hở. Từng tấc da thịt trắng ngần kết hợp đường cong linh lung, toàn bộ đều kiến tạo nên một tuyệt thế giai nhân.
Phượng Yêu Cơ gật đầu đáp lễ, nàng mỉm cười nói:
- Lần đầu gặp mặt, ta là Phượng Yêu Cơ, tỷ tỷ của tộc trưởng Phượng Linh Thần, nhưng bất quá không có chức vụ gì trong Phượng Linh Thần cả.
- Tại hạ Vũ Lôi Phong, Chưởng Môn đương nhiệm Nghịch Phong Môn. Từ lâu qua lời kể của Yên Đan thánh nữ đã biết đến người, trong lòng vô cùng ngưỡng mộ, rốt cuộc hôm nay cũng được diện kiến.
Vũ Lôi Phong thi lễ, hắn biết đây mới là nhân vật quan trọng nhất mình cần đối mặt trong công cuộc theo đuổi Yên Đan.
- Vũ Lôi Phong, những gì ngươi làm, những gì ngươi trải qua bổn tọa đều nắm rõ, vậy nên cũng không cần nói quá nhiều về vấn đề này nữa a.
- Về mặt tình cảm, câu trả lời của ngươi đã thuyết phục được muội muội ta, cả đệ đệ cũng bằng lòng cho ngươi một cơ hội. Thế nhưng vẫn còn cô cô như ta cần ngươi vượt qua.
- Vâng!
Vũ Lôi Phong gật đầu đầy tự tin. Phượng Yêu Cơ nói tiếp:
- Khoảng trăm năm trước, vào ngày Đan Đan hạ sinh, khi biết con bé là nữ, ta đã lập ra bốn cửa ải để tương lai sử dụng. Mai này, nếu con bé đến tuổi gả chồng, nam nhân nào muốn có được nó thì phải vượt qua bốn quan này.
- Cũng không có gì ghê gớm, chỉ là: Cầm Kỳ Thi Họa, Thực Lực Đối Chiến, Trí Tuệ Hàn Tâm, Nghị Lực Phi Thường, tổng cộng bốn ải.
Vũ Lôi Phong nghe qua bốn cửa ải, không khỏi nuốt nước bọt một tiếng, người qua hết bốn cửa ải này thì hoàn toàn có thể tự xưng là một nam nhân hoàn hảo nhất.
- Chuyện này có không ít thế lực biết đến từ lâu, chắc hẳn đã có không ít người chuẩn bị và bồi dưỡng nhân tài, ngươi hiện tại mới biết cũng có phần thiệt thòi. Nhưng nếu muốn có được cháu ta, ngươi phải vượt qua toàn bộ những thanh niên tài hoa đến từ khắp nơi trên đại lục này, xông qua bốn cửa ải kia.
- Ngươi có làm được không?
Vũ Lôi Phong gật mạnh đầu:
- Tiểu tử chấp nhận!
Phượng Yêu Cơ hài lòng nói:
- Vậy thì tốt, năm năm sau, Phượng Linh Thần nhất tộc sẽ mở đại hội kén rể cho Yên Đan, ngươi muốn có được con bé, vậy dùng bản lĩnh của mình tới đi. Đương nhiên ngươi vẫn phải chứng minh được thực lực của Nghịch Phong Môn, nếu không thì đừng tham gia.
- Được, tiểu tử đáp ứng các vị. Năm năm sau, Nghịch Phong Môn sẽ xuất thế! Tiểu tử cũng sẽ có được Yên Đan!
Nghe những lời tuyên bố hùng hồn kia, Phượng Yên Đan trong lòng rất vui, ngoài mặt thì đã ngượng ngùng e thẹn nấp sau lưng cô cô mình.
Từ đầu đến giờ, Phượng Diệm Vô Song vẫn không nói gì, hiện tại hắn mới mở miệng:
- Ước định đã lập, năm năm sau hẹn ngươi tại đây, hiện tại tiểu tử ngươi có kế hoạch gì không?
- Có lẽ ta sẽ rời đi, tìm một địa phương nào đó tĩnh tâm lĩnh ngộ. Đệ tử của ta cũng cần phải ra ngoài xông pha để rèn luyện bản thân, nên hiện tại tiểu tử muốn rời đi ngay.
Thấy Vũ Lôi Phong muốn rời đi, Phượng Yên Đan có phần không nỡ, nhưng nàng biết hắn muốn rời đi là để tăng tiến thực lực của bản thân, chỉ có như vậy mới đủ tư cách vượt qua tứ quan của cô cô, nên nàng không ngăn cản hắn.
Phượng Tử Linh đột nhiên nói:
- Khoan hãy vội vàng, hai tháng nữa Tử Vong Thâm Uyên sẽ mở ra, chuyện này không có mấy thế lực trên đại lục biết được. Bên trong chứa vô số bảo vật và kỳ ngộ, thích hợp cho người trẻ tuổi xông pha một hồi, ngươi có muốn tham gia không?
Thân ảnh chợt ngưng lại, Vũ Lôi Phong nghi ngờ hỏi:
- Tử Vong Thâm Uyên sao? Nó nằm ở địa phương nào?
Phượng Yêu Cơ nói:
- Tử Vong Thâm Uyên là một vực sâu rất quỷ dị, là một bí cảnh nằm ở biên giới Thiên Địa Vực và Thảo Nguyên Xích Diệm, mỗi trăm năm sẽ mở ra một lần. Lần mở ra tiếp theo đoán chừng là hai tháng mười ngày nữa.
Vũ Lôi Phong nhất thời nổi lên hứng thú, Linh Nhi cũng đã tiến vào một bí cảnh, nhận được đại cơ duyên, hắn cũng muốn một lần đi tầm bảo như vậy.
- Nếu thế thì còn gì bằng, mong tiền bối cho ta vị trí chính xác, đến lúc đó nhất định sẽ đến góp vui.
- Cũng được, nhưng mà hình như Đan Đan muốn nói gì đó với ngươi a.
Phượng Yêu Cơ mỉm cười liếc nhìn Phượng Yên Đan đang không ngừng nhéo nhéo mình, nàng chộp lấy cổ tay Phượng Yên Đan đẩy nàng lên phía trước:
- Đây, muốn nói gì nói đi, lớn rồi mà ngại ngùng gì không biết?
Phượng Yên Đan bị ném về phía Vũ Lôi Phong, có chút bối rối nói nhỏ
- Để chuẩn bị cho Tử Vong Thâm Uyên, hai tháng này ta định xuống dưới lòng đất bế quan lĩnh ngộ, ngươi có muốn cùng ta đi không?
- Không được!
Phượng Diệm Vô Song liền hô lớn phản đối, nhưng ngay lập tức hắn bị ba ánh mắt hình viên đạn liếc tới, cả ba đại mỹ nữ đều áp chế hắn tột độ.
- Dưới lòng đất sao? Ý nàng là dưới Hỏa Hoàng Nhai, nơi mạch dung nham âm thầm chảy dưới lòng đất ư?
- Đúng vậy, ngươi đang trong quá trình lĩnh ngộ Hư Hồn, xuống đó sẽ có ích rất nhiều cho việc lĩnh ngộ của ngươi. Đi cùng ta nhé?
- Được, ta sẽ đi cùng nàng.
Phượng Yên Đan lúc này mới vui vẻ cười cười, trở lại chỗ của cô cô mình, Phượng Diệm Vô Song nhìn Vũ Lôi Phong, hầm hừ nói:
- Vũ Lôi Phong, ta cảnh cáo ngươi, ước định đã hẹn, ngươi không được giở trò với Yên Đan, nếu không lão phu liều mạng với ngươi!
- Tộc trưởng yên tâm, tiểu tử nhất định sẽ tuân thủ hiệp ước.
Nói thì nói thế, nhưng trong đầu hắn lại nghĩ thầm:
- Không giở trò thì được, nhưng những trò khác thì không chắc a.
Lại nói chuyện đôi ba câu, Vũ Lôi Phong đang định rời đi thì Phượng Yêu Cơ nói:
- Hai tháng này, kêu đệ tử của ngươi đến chỗ ta đi, cô bé kia rất thú vị, ta sẽ giúp ngươi chỉ điểm nó vài câu.
- Nếu được thế thì còn gì bằng, đa tạ tiền bối rất nhiều.
Vũ Lôi Phong cúi đầu cảm tạ, sau đó liền rời đi. Phượng Yên Đan sau đó cũng đi theo, Phượng Diệm Vô Song muốn ngăn cản thì Phượng Tử Linh nói:
- Chàng yên tâm đi, tiểu tử kia sắc đảm không nhỏ, nhưng ta tin hắn là người giữ chữ tín, nếu đã lập ra hiệp ước, tiểu tử kia sẽ không quá phận đâu.
Chỉ có thể thở dài một tiếng, Phượng Diệm Vô Song ngồi xuống tiếp tục thưởng trà, mỗi tội trà hôm nay có mùi ớt, cay ơi là cay a.
…
Hết chương 410…
…
Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh
Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:
MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan
MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan