Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 431: Một mình độc chiếm



Chương 431: Một mình độc chiếm

- Nơi này… Thật khủng khiếp!

Đứng trước một vùng tử địa, Vũ Lôi Phong không kìm được mà rung động toàn thân, Lưu Thiên Kim đứng cạnh bên cũng thất thần không thôi.

Thâm uyên bao la chồng chất toàn xương trắng, sát khí ngưng thực đến mức lạnh lẽo, cảnh tượng khủng bố đến cực điểm.

Không chỉ có hai người bọn họ như vậy, hầu như toàn bộ người còn sống sót tiến vào Tử Vong Thâm Uyên đều cảm thấy sống lưng lạnh lẽo.

Nơi đây là trung tâm của bí cảnh, khi tiến vào Tử Vong Thâm Uyên, mọi người sẽ bị dịch chuyển ngẫu nhiên đến khắp nơi trong bí cảnh, nhưng sau khi tìm kiếm cơ duyên, kết thành đoàn đội, tất cả đều có xu hướng đi về nơi lạnh lẽo u tối nhất, chính là vùng trung tâm.

Từ khi bí cảnh mở ra đến hiện tại đã được gần nửa tháng, hầu như toàn bộ kẻ tiến vào bí cảnh đều đã ở nơi này. Vũ Lôi Phong đảo mắt nhìn một vòng xung quanh, nhân số đã ít đi rất nhiều, hiển nhiên là không ít kẻ bỏ mạng.

Các thế lực lớn gần như không hề tổn thất, chỉ có Lưu Bích Giáo thuộc Thiên Địa Vực cả đám sắc mặt trắng bệch, Giáo chủ mất tích khiến bọn hắn hoang mang.

Bất quá, mọi người cũng chẳng để ý mấy đến những kẻ nằm xuống, mạnh được yếu thua chính là quy tắc nếu ngươi muốn mạnh lên, xông vào bí cảnh bị đánh chết là chuyện bình thường.

Hiện tại sự chú ý của họ đều tập trung vào thâm uyên phía trước, nơi ngổn ngang vô số bộ hài cốt khắp nơi, không khí lạnh lẽo âm u sát phạt đến cùng cực.

Sâu trong thâm uyên là một cái động phủ bị vô số sát khí hóa thành làn sương trắng che phủ, không ai có thể dùng thần thức dò xét bên trong có gì, bởi nếu thả ra một tia linh hồn tiến vào quan sát sẽ ngay lập tức bị sát khí xâu xé, trọng thương linh hồn, tâm cảnh rung động.

Động phủ nằm giữa bí cảnh, xung quanh dày đặc sát khí, linh hồn không thể dò xét, tất cả những yếu tố đó đều chứng minh rằng, cái động phủ này chính là cơ duyên to lớn nhất trong Tử Vong Thâm Uyên, cũng là mục tiêu của toàn bộ người ở đây.

Đối mặt với bầu không khí nặng nề đó, ai nấy đều không dám vọng động, bọn họ đều sợ nếu có bất trắc thì mình sẽ thành chuột bạch nên đều lặng im quan sát, kiên nhẫn chờ đợi kẻ nào nôn nóng đi làm tốt thí.

Rốt cuộc cũng chờ được, từ trong đám đông bước ra một nhóm người thô kệch, là một nhóm tán tu không môn không phái đã kết thành đoàn đội thảo phạt trong Tử Vong Thâm Uyên, tu vi chỉnh thể đều đạt tới Hư Hồn Cảnh. Thực lực như vậy đã rất không tệ.

Đám người nhìn toàn thể mọi người lộ ra vẻ mặt xem thường, sau đó cùng nhau tiến về phía động phủ.

Lạch cạch.

Ngay lập tức, đám người tán tu nhanh chóng lùi lại, ánh mắt toàn trường ngưng tụ nhìn tới.

Chỉ thấy vô số sát khí và tàn hồn ngưng thực đến cực điểm bỗng nhiên hội tụ vào một bộ hài cốt, nó rung rung đứng dậy, trong hốc mắt lạnh lẽo xuất hiện một tia huyết sắc quang mang.

Rống Rống Rống!

Rất nhanh, lại có thêm bốn bộ hài cốt sống dậy, khí tức tỏa ra chấn áp đến mức cả đám người ngưng trọng không thôi.

Hư Hồn Cảnh Cửu Trọng Đỉnh Phong khô lâu cấp bậc!

Đối mặt với năm cỗ khô lâu mạnh mẽ như thế, đám tán tu tè cả ra quần vội vàng chạy về phía ngược lại, muốn thoát khỏi phạm vi thâm uyên này.

Nhưng nào dễ dàng như vậy, một bộ xương gầm thét thanh âm khủng bố, chân giậm mạnh xuống mặt đất, đại địa rung chuyển dữ dội. Từ dưới chân đám tán tu đột ngột mọc ra một đám đá tảng bắn mạnh tới bọn chúng.

Dưới tốc độ cực nhanh và chênh lệch thực lực, đám tán tu bị đá nện bay toán loạn khắp nơi, miệng phun ra máu tươi, sắc mặt trắng bệch ngất đi.

Những bộ xương cũng không có ý định truy cùng diệt tận, bọn chúng lặng lẽ tiến về phạm vi gần động phủ rồi sụp đổ xuống, trở lại thành một đống xương vô tri vô giác.

Hít!

Toàn trường vang lên vô số tiếng hít khí lạnh sợ hãi, tả thì chậm chứ thực tế rất nhanh, mấy tên tán tu kia vừa tiến vào một chút đã bị đánh sống chết không rõ, mà thực lực của đám xương này cũng vô cùng cường hãn/

Đa số người tiến vào bí cảnh này đều có tu vi Ý Hồn Cảnh và Hư Hồn Cảnh, chỉ có các thế lực lớn như đám người Nhất Tông – Nhất Môn – Nhất Cung – Nhất Giáo và Tứ Linh Thần và các Tứ Đại Môn Phái mới có cường giả Phi Hồn Cảnh tọa trấn đội hình mà thôi.

Mà chưa đạt tới Phi Hồn Cảnh, ai dám cùng năm bộ xương kia đối đầu, ngại mạng mình không đủ dài hay sao?

Trước tình huống này, đã có không ít người có ý định bỏ cuộc, thân ảnh lùi xa khỏi khu vực chết chóc này.

- Đến lúc Thiên Địa Minh chúng ta đại triển thần uy rồi a.

Bên trong trận thế Bách Lý Gia, Bách Lý Lạc Vân khẽ gật đầu với một vị trung niên, hắn liền hưng phấn bộc phát khí thế mạnh mẽ, Phong thần khí khuếch tán chấn cho những Đấu Sĩ tu luyện Phong hệ toàn trường máu huyết sôi trào.

Thập Trưởng Lão Bách Lý Gia đăng tràng, chân đạp hư không, uy áp cường thế, tu vi Phi Hồn Cảnh Nhất Trọng không chút che giấu mà bộc phát, uy nghiêm lăng không đứng thẳng nhìn về phía động phủ.

- Các minh hữu Thiên Địa Minh, lão phu sẽ phụ trách nghiền một bộ khô lâu làm bột mịn, còn lại bốn bộ, có phần không cam nổi nha.

- Ha Hả! Làm sao chúng ta có thể để Thập Trưởng Lão phiền muộn được chứ!

Bên trong trận thế của Lam Thiên Gia, Thác Bạt Gia, Quy Linh Thần và Lân Linh Thần đồng loạt vang lên tiếng cười to, bốn cỗ uy áp Phi Hồn Cảnh mạnh mẽ như thái sơn áp đỉnh phóng thích mà ra, bốn thân ảnh ung dung tiêu sái đạp không mà đi, đứng ngang hàng với Thập Trưởng Lão của Bách Lý Gia.

- Chư vị, đám khô lâu này Thiên Địa Minh sẽ xử lý, mọi người có thể rời đi được rồi.

Lam Thiên Ngạo Thế cười nhạt hướng toàn trường tuyên bố muốn độc chiếm khu vực này, các đệ tử của Thiên Địa Minh cũng đằng đằng sát khí đứng cùng một chiến tuyến, cả đám nhảy tới khu vực thâm uyên đầy sát khí đứng hiên ngang. Hiển nhiên là muốn tạo thành rào chắn ngăn bất kỳ ai muốn nhúng chàm vị trí trọng yếu này.

- Thiên Địa Minh các vị có phải hơi bá đạo rồi không?

Phượng Linh Thần có một vị Trưởng Lão đứng ra phản bác, hành động muốn độc chiếm Tử Vong Thâm Uyên của bọn họ khiến toàn thể mọi người không vui.

Thác Bạt Gia Chủ - Thác Bạt Tung Hoành nhàn nhã ngồi ở trong trận thế cười nhạt:

- Hiện tại Thiên Địa Minh người đông thế mạnh, chúng ta chính xác là muốn cường thế chiếm đoạt bí cảnh, các vị có ý kiến sao?

Lân Mộc Khung Thiên, tộc trưởng Lân Linh Thần cũng ôn hòa nói:

- Thế gian này chính là mạnh được yếu thua, Thiên Địa Minh chúng ta có bản lĩnh độc chiếm Tử Vong Thâm Uyên, làm sao có thể chia sẻ tài nguyên với những người có thể sẽ là địch nhân của chúng ta trong tương lai chứ?

Trong đội hình Quy Linh Thần, Tộc trưởng Quy Băng Minh Ngạn rốt cuộc cũng tỏ thái độ:

- Nếu các bằng hữu Phượng Linh Thần muốn cùng khám phá bí cảnh, chi bằng gia nhập Thiên Địa Minh đi, chúng ta sẽ cùng nhau phát triển.

Sắc mặt đám người Phượng Linh Thần tối sầm lại, mà những cường giả của Long Linh Thần và Thiên Cực Gia cũng không tốt mấy.

Mà lúc này, cảm nhận được có một đám người tiến vào vị trí thâm uyên, vô số tàn hồn sát khí lại tiếp tục hội tụ.

- Đến rồi!



Hết chương 431…



Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan