Ta Thầu Ao Cá, Sau Lại Câu Được Cả Tổ Tông Loài Cá

Chương 208



 

Trong Tiên môn đại bỉ sắp tới, nàng muốn đảm bảo trong ao không có cá loại “Hiếm có” và “Tuyệt thế”, phẩm chất cũng phải khống chế ở mức “Cao” trở xuống.

 

Rốt cuộc, béo bở không để người ngoài hưởng.

 

“Được chưa?” Thấy Hôi Khuyển dừng động tác, Ninh Hữu Lí tạm dừng tay đang vuốt mèo, chuyển sang sai bảo một người khác: “Tiểu Hồng, ngươi giúp ta xem thử.”

 

Giọng nói vừa dứt, nam nhân liền đi về phía bờ hồ, áo khoác trắng thêu hoa văn đen trên người tung lên một đường cong theo gió, mang theo khí thế lẫm liệt.

 

Ay, nàng thật sự không muốn sai bảo Ma Tôn đâu, lỡ như hắn hối hận rồi ghi thù thì làm sao?

 

Nhưng hắn thật sự quá thuận tay, không nhịn được mà!

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Ninh Hữu Lí thả hồn theo mây, tay vuốt mèo lại bắt đầu tăng tốc, còn tăng thêm lực.

 

Hít…… Con nhóc này tay khỏe thật đó…… Hữu hộ pháp bị vuốt đến trợn trắng cả mắt thầm nghĩ —— nhưng để có thể tiếp tục lười biếng, ả nhịn!

 

Bên Linh Vân Trì, Ảnh Truy nhìn Tô Dư Xuyên đang ngày càng đến gần, không nhịn được mà mong đợi nhìn hắn.

 

—— Ma Tôn, ngài và Ninh cô nương phát triển đến đâu rồi? Mấy cách ta dạy ngài đều đã dùng chưa?

 

Ảnh Truy tự xưng là đã du lịch nhân gian khá lâu, các cô nương gặp được phần lớn cũng đều rất thích hắn, bởi vậy, hắn ở phương diện tình yêu nam nữ thế nào cũng coi như biết đôi chút.

 

Tặng hoa, ngắm trăng, xem đèn…… Những trò lãng mạn ở nhân gian, nhiều không đếm xuể.

 

Khổ nỗi Tô Dư Xuyên không hiểu được ánh mắt của Tả hộ pháp khi đang trong lốt ch.ó —— trong ấn tượng của hắn, vị Tả hộ pháp này luôn rũ đôi mắt ch.ó đẫm lệ, dường như đang giả vờ đáng thương.

 

Vì thế hắn chỉ liếc nó một cái, rồi chuyển sự chú ý sang hồ nước đang long trời lở đất kia.

 

Sóng nước lấp lánh, toàn là cá đủ màu sắc sặc sỡ.

 

Có đôi khi, Tô Dư Xuyên cũng không hiểu vì sao thiếu nữ lại dốc sức nuôi cá đến vậy.

 

Ngón tay hắn khẽ động, một tia lực lượng đặc thù liền thấm vào trong nước, tâm niệm lại vừa động, nước ao liền rẽ sang hai bên, lộ ra một lòng sông trơ đáy.

 

“Được rồi.”

 

Hắn đáp xong, nước liền hòa lại làm một.

 

Dù đã nhìn nhiều lần, Ninh Hữu Lí cũng không nhịn được mà kinh ngạc thán phục kỹ năng đặc thù này của Ma Tôn.

 

Ảnh Truy vừa nhìn, đàn cá vừa rồi còn chưa phân loại xong, giờ phút này đã được sắp xếp trật tự, mỗi loại nằm yên trong từng khu lưới cách ly.

 

Hắn không khỏi chấn động: Năng lực mà Ma Tôn chưa bao giờ cho người ngoài thấy, lại có thể dùng vào loại chuyện này……

 

Bên kia, Ninh Hữu Lí thả con mèo xuống, đứng dậy, bực bội vỗ vỗ tay, lẩm bẩm: “Vậy bắt đầu thôi.”

 

Nàng phải thử hợp thành Thần Long!

 

……

 

Vào ngày sắp sửa nghênh đón Tiên môn đại bỉ, lại có một cơn giông tố bất chợt ập đến.

 

Nhìn mây đen dày đặc trên bầu trời không ngừng lóe lên sấm sét, Ninh Hữu Lí không khỏi giơ tay che mắt.

 

“Làm ta nhớ tới lúc thí luyện tông môn……”

 

Nàng mở cửa sổ trò chuyện, dưới hiên nhà đang đứng là Tô Dư Xuyên.

 

Ngày thường không có việc gì, nàng toàn dùng cách này để giải buồn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ninh Hữu Lí lại ngẩng mặt lên, quay đầu nhìn nam nhân bên cửa sổ, hàng mi vừa đen vừa dài vừa rậm kia phản chiếu những giọt nước mưa không ngừng rơi xuống dưới mái hiên, phảng phất như chúng đang rơi từ chính lông mi của hắn vậy.

 

Thật đẹp mắt.

 

Ánh mắt Ninh Hữu Lí gần như muốn dính chặt vào người Tô Dư Xuyên, cái thời lén lút đ.á.n.h giá trước đây đã là quá khứ, bây giờ nàng chỉ biết quang minh chính đại mà ngắm.

 

Không biết có phải là ảo giác của nàng không, Ma Tôn dường như vô cùng khoan dung với nàng, thậm chí có thể nói là “nhường nhịn”.

 

Nhưng kết hợp với mức độ sến sẩm của truyện gốc mà xem…… Hắn sẽ không phải cảm thấy trên đời chưa từng có ai đối xử với hắn như vậy, cho nên rất có hứng thú đấy chứ?

 

Nghĩ đến đây, Ninh Hữu Lí vội vàng tiếp tục chủ đề ban nãy.

 

“Lần đó hồ thứ nhất bị sét đánh, thời tiết cũng kỳ quái y như hôm nay.”

 

Vừa nói, nàng vừa quan sát biểu cảm của Tô Dư Xuyên, “Đạo sấm sét đó làm ta sợ hết hồn, rộng như thác nước vậy…… Ta suýt nữa tưởng ngươi sắp ——”

 

Lời còn chưa dứt, nam nhân ngước mắt lên, con ngươi đen nhánh nhìn lại.

 

Ngay lúc Ninh Hữu Lí cho rằng hắn sẽ không nói gì, Tô Dư Xuyên mở miệng.

 

“Đó là lôi kiếp của ta.”

 

Cái gì……?

 

“May mà đi theo lôi kiếp của người nọ, nên mới không bị phát hiện.”

 

Sắc mặt Tô Dư Xuyên dịu đi một chút, “Cũng may mắn là lôi kiếp ngày ấy cực kỳ yếu, nếu không, ta cũng giống như con cá trong chậu kia rồi.”

 

Ninh Hữu Lí vô cùng bất ngờ, không nhịn được mở to hai mắt. Nàng chỉ nghĩ là nam chính tư chất hơn người nên độ kiếp dị thường, lại không ngờ chân tướng lại là như thế này.

 

Hèn gì linh tuyền nhãn hấp thu được nhiều năng lượng như vậy, hóa ra là trực tiếp hấp thu cả một đạo lôi kiếp?

 

Ninh Hữu Lí không biết mình có nên áy náy hay không —— nàng tuy không cẩn thận để linh tuyền nhãn hút mất lôi kiếp, nhưng cũng xem như là bảo vệ hắn rồi đi? Lôi kiếp loại vật này…… không nhất định cứ phải đ.á.n.h trúng người mới tính là rèn luyện. Theo lý mà nói, chỉ cần sống sót thành công, chính là thắng lợi.

 

Nhưng mà……

 

“Vì sao chỉ có một đạo?” Nàng nhớ rất rõ, luồng sấm sét rộng lớn kia từ tận trời giáng xuống, chỉ một đạo, rồi không còn dấu vết.

 

“Bởi vì đó là lôi kiếp của ta.” Tô Dư Xuyên nói, phảng phất như đang lặp lại một câu vô nghĩa.

 

Nhưng hắn lại tiếp tục nói: “Đối với ta mà nói, lôi kiếp chỉ có một lần. Một lần là để hiểu rõ uy lực của nó, không thành công, thì sẽ c.h.ế.t.”

 

Ninh Hữu Lí trước nay chưa từng nghe nói có loại lôi kiếp kỳ quái như vậy, bất giác hỏi: “Vì sao?”

 

“Bởi vì huyết mạch của ta……” Tô Dư Xuyên nhìn xuống lòng bàn tay mình, ngữ khí nhàn nhạt nhưng lại mang theo một chút ý vị không rõ, “Là Thượng cổ Uyên Long.”

 

Rồng!??

 

Chữ "Rồng" vừa thốt ra, biểu cảm của Ninh Hữu Lí trực tiếp ngây dại.

 

Thông tin này…… ngay cả trong tiểu sử nhân vật của truyện gốc cũng chưa từng viết, là thật hay giả vậy?

 

Nàng có chút không tin.

 

Nhưng xem bộ dạng không giống nói đùa của Tô Dư Xuyên, liền dựa theo lời hắn nói mà suy đoán một chút.

 

Là rồng —— vậy thì khác hẳn nha.

 

Nháy mắt liền cảm thấy khí chất rất chính phái, một chút cũng không giống vai ác Ma Tôn gì cả!