Lời vừa ra khỏi miệng, ta đánh giá vẻ mặt của hắn, có chút lo lắng.
Hắn lại ha ha cười to, nói ta không hổ là thê tử của hắn, chỉ một câu đã biết được ý định của hắn.
Cũng vào lúc này ta mới biết, hắn đã tốn bao nhiêu công sức để cải thiện tình cảnh của nữ nhi trong các gia tộc thế phiệt.
Từ đó, hai phu thê chúng ta cùng nhau chung tay, vượt qua muôn vàn khó khăn, cuối cùng đã xây dựng nên một thời thịnh thế.
Kiếp này, ta và Úy Hàn có một trai một gái, tuổi già càng được con cháu vây quanh, gia đình sum vầy.
Thái bình vạn tượng, thịnh thế vinh quang.
Đây là một kết cục viên mãn đến không thể viên mãn hơn.
Từ đầu đến cuối đều không có một thứ muội tên là Thịnh Dung.
Sự xuất hiện đột ngột của người nữ tử này trong cuộc đời ta, giống như một người đột nhiên xuất hiện, không thuộc về nơi này.
Ta từng là người được mọi người ca ngợi, nhưng nơi nào có nàng ta xuất hiện, ta liền trở thành lá xanh để tôn lên nàng ta.
Ta không tin vào chuyện ma quỷ, nhưng sự kỳ lạ trong lời nói và hành động của nàng ta, cùng với những ý tưởng mới lạ khác thường của nàng ta, còn có thứ mà nàng ta thường xuyên nhắc đến là hệ thống, đều là những bí ẩn trên người nàng ta.
Mà Úy Hàn mà ta nhìn thấy, lúc thì dịu dàng trùng khớp với giấc mơ, lúc thì nghiêm nghị lạnh lùng như những dòng chữ đã được định sẵn trong thoại bản.
Ta đau đầu như búa bổ, trong chốc lát ngay cả chi tiết mình xuyên không đến cũng không còn rõ ràng.
Vì sao ta, một linh hồn từ thế giới khác, lại có sự ràng buộc sâu sắc đến như vậy với mọi thứ xung quanh, từ những hành động vô thức hàng ngày của ta, đến mỗi người mà Thịnh Phù quen biết, mỗi con đường mà nàng ta đã đi qua.
Có lẽ, ta vốn dĩ là nàng ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Có lẽ, ta mới không phải là kẻ ngoại lai.
Nhưng dù vậy, ta đã không còn thời gian cũng không còn sức lực để đối đầu với Thịnh Dung nữa, ta giống như một ngọn nến đỏ sắp tàn, cuối cùng cũng phải đối mặt với số phận khô héo.
Ta không thể kiểm chứng tính chân thực của tất cả những điều này, có lẽ giấc mơ kia cũng chỉ là một loại suy đoán khi ta sắp lâm chung.
Là chính ta tự cầu xin cho mình một kết cục viên mãn.
Nhưng tất cả đều không còn quan trọng nữa, ta sắp được giải thoát.
Ta cuối cùng cũng sẽ được tự do.
Không còn cái cốt truyện c.h.ế.t tiệt, cái hệ thống c.h.ế.t tiệt kia nữa.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Mà Úy Hàn, nếu như hắn cũng bị những sợi tơ định mệnh quấn quanh trói buộc, vậy thì ta nghĩ với tình yêu hắn dành cho ta, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ lại ta một mình.
Thế gian này, cứ để cho những người xuyên không đến sau tiếp tục trải nghiệm đi.
Ta đã không còn là dáng vẻ trẻ trung xinh đẹp nữa, đuôi mắt đã sớm có những nếp nhăn, sắc mặt tái nhợt, đuôi tóc khô vàng, hình dáng như một bà lão.
Ta tháo những trâm cài tóc trên đầu xuống, lúc này, ta cảm thấy vô cùng yên bình.
Ta có chút buồn ngủ.
Trong lúc mơ màng, ta dường như nhìn thấy một đôi tân lang tân nương mặc hỉ phục, ta thấy hắn mỉm cười nắm tay nàng, nói với nàng: