Tận Thế Zombie Tôi Thức Tỉnh Dị Năng

Chương 6: Chuyến Tiếp Tế Đầu Tiên



Chương 6: Chuyến Tiếp Tế Đầu Tiên

Mục tiêu của họ là nhà ăn trung tâm. Một nơi đầy rẫy nguy hiểm, nhưng cũng là nơi có nguồn lương thực dồi dào nhất trong cả khu vực.
"Số lượng xác sống tập trung ở đó quá đông," Dũng lo lắng nói. "Chúng ta không thể nào đối đầu trực diện được."
"Chúng ta sẽ không đối đầu trực diện," Tuấn đáp. Anh chỉ tay vào một địa điểm khác trên bản đồ. "Chúng ta sẽ dùng mồi nhử."
Kế hoạch được vạch ra. Họ sẽ chia làm hai đội.
* Đội Mồi Nhử: Do Tuấn đích thân thực hiện. Anh sẽ một mình đột nhập vào tháp chuông của nhà thờ trong khuôn viên trường. Quả chuông bằng đồng khổng lồ đó, một khi vang lên, sẽ thu hút toàn bộ xác sống trong khu vực.
* Đội Tiếp Tế: Do Lan và Dũng chỉ huy, gồm những thành viên còn lại. Họ sẽ nấp sẵn ở gần nhà ăn, chờ khi tiếng chuông vang lên và lũ xác sống bị thu hút đi, sẽ lập tức đột nhập vào, lấy càng nhiều lương thực càng tốt.
Đó là một kế hoạch vô cùng táo bạo và nguy hiểm, đặc biệt là cho Tuấn.
Sáng hôm sau, kế hoạch bắt đầu.
Tuấn một mình di chuyển trong bóng tối của những dãy nhà, di chuyển một cách nhanh nhẹn và im lặng. Anh dùng năng lực của mình, bám vào những đường ống nước bằng kim loại, leo lên các mái nhà, tránh né hoàn toàn những đám xác sống bên dưới.
Sau gần nửa giờ, anh đã đến được tháp chuông.
Anh nhìn về phía thư viện, rồi nhìn về phía nhà ăn, ra hiệu bằng một chiếc đèn pin. Sau đó, anh hít một hơi thật sâu.
Anh không dùng tay. Anh dùng toàn bộ năng lực của mình, điều khiển một thanh xà beng bằng sắt, bay lên, và đập thật mạnh vào quả chuông đồng khổng lồ.
"KENG... KENG... KENG...!"
Tiếng chuông vang vọng, xé toạc sự im lặng chết chóc của Làng Đại học.
Ở bên dưới, hàng trăm, hàng ngàn con xác sống đang vật vờ, đồng loạt khựng lại. Chúng ngẩng cái đầu thối rữa của mình lên, rồi như bị một lực hút vô hình, đồng loạt quay người, lảo đảo tiến về phía tháp chuông.
Kế hoạch mồi nhử đã thành công.
Nhưng bây giờ, chính Tuấn đã trở thành mục tiêu của cả một biển xác sống.
Cùng lúc đó, ở gần nhà ăn, nhìn thấy biển xác sống đã di chuyển, Lan ra lệnh.
"Hành động!"
Đội Tiếp Tế của căn cứ Bình Minh, lao ra khỏi chỗ ẩn nấp, chạy hết tốc lực về phía mục tiêu.
Chuyến hành động đầu tiên của họ, đã chính thức bắt đầu, với sự an nguy của người lãnh đạo đang bị treo trên đầu một sợi tóc.