Tạo Hóa Tam Thiên

Chương 167: Băng hỏa đồng nguyên!!!



Quân bước vào một thùng nước lớn với nhiều loại thảo dược. Đây là do Mar Ung chuẩn bị sẵn để tăng cường hiệu quả luyện hóa tinh huyết. Hắn hít thật sâu, thả lỏng thân thể để cho từng luồng linh khí tràn vào người.

Bình ngọc mở ra, giọt máu đỏ lạnh lẽo bay lên hóa thành vô số tia máu li ti từ từ thấm qua da thịt. Hắn ngay lập tức cảm nhận được cái lạnh thấu tâm can, hơi thở phả ra một đống hơi sương, ngay cả mặt nước xung quanh cũng lạnh xuống đột ngột có dấu hiệu ngưng tụ ra tinh thể băng.

Quân tức tốc vận chuyển huyết khí đến cực hạn, mầm lửa trong cơ thể bắt đầu nhen nhóm rồi bốc lên kháng cự lại hàn khí. Nhìn bên ngoài hắn đã hóa thành một khối băng nhưng bên trong thì lại là một lò lửa nóng rực.

Hai loại cảm giác nóng lạnh đến cực hạn cùng lúc kích thích mọi đầu mút thần kinh, xông thẳng đến bộ não khiến hắn shock nhiệt suýt ngất đi.

Nhưng có là gì so với nỗi đau bị móc sống Nguyên đan, xẻ đôi linh hồn?

Tinh thần của hắn mạnh mẽ không ngừng kháng cự, giữ cho đầu óc tỉnh táo.

Tinh huyết bắt đầu hòa trộn với máu của hắn khiến dòng máu hóa thành một dòng sông băng. Hàn khí quá nặng, hắn vội tăng cường vận chuyển huyết khí kích thích xích hỏa nổi lên chống chọi.

Cứ như vậy, thân thể hắn lúc thì nóng, lúc thì lạnh. Cả căn lều ngập tràn hơi nước mờ mịt không còn thấy rõ điều gì nữa.

Hắn chịu đựng cơn đau đến một ngày đêm sau, giọt tinh huyết của Bích ngọc lân sư mới hoàn toàn hòa trộn vào dòng máu của hắn.

Nhưng như vậy là chưa đủ, nó phải ngấm vào tận tủy xương mới coi như hoàn toàn thuộc về mình. Đây chính là chỗ mà công pháp của Mar Ung chưa đạt đến. Và Bách lão cùng Quân đã nghĩ đến một biện pháp táo bạo.

Hắn đột nhiên bùng nổ huyết khí, xích hỏa theo đó bạo phát dữ dội bao trùm lấy toàn bộ hàn khí rồi ép chúng vào sâu. Nhưng hàn khí không phải dạng vừa, tinh huyết Bích ngọc lân sư lập tức sục sôi, mấy trăm đường huyết mạch trong nháy mắt hóa thành băng tuyết.

Quân vội vàng thúc dục huyết khí của mình nhưng dường như không đấu lại được. Xương cốt và huyết mạch đang dần dần bị đông cứng lại. Hắn liền hô lên.

“Tiểu U!”

Ngay tức khắc Tiểu U há miệng thổi ra một luồng lửa xanh xông tới trợ lực. Hai bên lại rơi vào thế giằng co.

Một nửa người Quân đỏ như cua luộc, lập lòe ánh lửa, nửa còn lại băng tuyết bám đầy người. Thùng nước bên dưới cũng không khá hơn là bao, một nửa thì sôi sùng sục, một nửa đã đóng thành băng.

Hỏa diễm của hắn vừa vây khốn, vừa dẫn dụ hàn khí cho đến khi hai bên cùng dồn hết về chiến trường cuối cùng là xương tủy. Bọn chúng rơi vào thế cân bằng, không chèn ép đối phương nữa mà bắt đầu triệt tiêu lẫn nhau, cùng nhau biến mất.

Thời cơ tới rồi, đã đến lúc thành quả nghiên cứu của Bách lão được áp dụng. Hai bên nóng lạnh đang quấn vào nhau đột nhiên bị kéo tách ra hình thành một vòng xoáy xanh đỏ giống như hình âm dương thấm dần vào trong tủy xương.

Nhưng mối quan hệ tương khắc của chúng vốn là trời sinh, sức người không dễ gì dung hợp được. Từng tia hàn khí và hỏa diễm vẫn âm thần lan tràn sang phía đối diện rồi cùng nhau tiêu biến.

Bách lão cau mày.

“Cách này cũng không được! Mặc dù bọn chúng đã hòa làm một với ngươi nhưng vẫn không chịu sống chung với thiên địch của mình, muốn đồng quy vu tận!”

Quân cau mày.

“Vậy thì dùng đến biện pháp cuối cùng này thôi!”

Trong đầu Quân tràn ngập về một đoạn ký ức.

Nội lực toàn thân ùa đến huyết mạch, kéo hàn khí trong xương tủy ra ngoài chạy khắp cơ thể rồi tới ngưng đọng trong Đan điền.

Đây chẳng phải là lộ tuyến của BĂNG THIÊN THUẬT hay sao?

Công pháp của Ngân Nguyệt thế gia một lần nữa được hắn thi triển, nhưng lần này đã có hiệu quả. Hàn khí trong người theo từng lần vận chuyển mà tích tụ ngày càng nhiều.

Chưa dừng lại ở đó, xích hỏa cũng bị hắn lôi ra, di chuyển theo hướng ngược lại với hàn khí. Hắn đang sử dụng một pháp quyết khống hỏa mà Bách lão đã tốn rất nhiều công sức để truyền lại.

Hai luồng khí một nóng một lạnh không ngừng luân phiên. Người hắn lúc đỏ lúc xanh, từng thớ thịt vừa bị thiêu cháy rồi lại đóng thành băng liên tục không nghỉ. Dưới tác động đó, cơ thể hắn vô hình chung như sắt thép được hàng ngàn lần tôi luyện, trở nên cứng rắn gấp bội.

Cho đến khi cả hai đều được ngưng tụ toàn bộ về Đan điền, lần nữa hóa thành vòng xoáy liên tục triệt tiêu lẫn nhau thì “RẦM!”

Đoàn nguyên cự nhân vác búa đứng dậy!

Cự nhân há miệng một hơi nuốt toàn bộ vòng xoáy vào trong, sau đó là một búa kinh tâm động phách nện thẳng xuống đan điền.

Hàn khí cùng hỏa diễm bị sức mạnh khổng lồ của cự nhân dọa cho khiếp sợ. Cho đến lúc này chúng mới hoàn toàn bị khuất phục không đánh nhau nữa.

Hàn khí ngưng tụ thành một viên tinh thể lục giác màu xanh ngọc bích lạnh lẽo.

Hỏa diễm biến thành một hạt châu màu đỏ rực, lập lòe ánh lửa.

Hai bên hòa thuận yên ổn!

Quân mở to hai mắt, tay phải ngửa lên từng hạt sương lạnh, tay trái mở ra một đốm lửa đỏ.

Hắn vươn vai lần nữa, sương lạnh và lửa nóng quấn quanh người hóa thành một màn linh khí kỳ dị hai màu, mọi thứ xung quanh đều bị hai luồng lực lượng biến thành cát bụi!!!

Bách lão bên trong thức hải vô cùng sung sướng:

“Haha! Thành công rồi! Thành công rồi! Ta đã đúc nên Hậu thiên Linh thể hiếm có trong lịch sử!”

“Gọi nó là…”

“BĂNG HỎA ĐỒNG NGUYÊN THỂ!”

Quân mặc quần áo trở lại, cảm nhận sức mạnh dồi dào, khí huyết cường tráng không khỏi sung sướng.

“Chúc mừng chủ nhân đại công cáo thành!”

“Chúc mừng chủ nhân!”

Quân vui vẻ cười nói.

“Lần này có các ngươi trợ giúp. Mar Ung, nhận lấy!”

Hắn truyền một luồng linh thức vào đầu Mar Ung. Đây là bí pháp giúp đột phá Huyền giai của Tmoong Hol, không biết có ích không nhưng Mar Ung vẫn vô cùng cảm kích. Tiểu U chạy tới há miệng nuốt mấy viên linh thạch Hỏa hệ từ trong tay Quân, ánh mắt vô cùng thích thú…



Nước và lửa trời sinh tương khắc, theo lẽ thường không thể cùng tồn tại trong một cơ thể.

Nhưng nay Bách lão và hắn đã làm được, khiến cho thể chất của hắn trở thành một trong những thể chất hiếm có khó tìm trong nhân loại.

Không chỉ vậy, nhờ vào nóng lạnh cùng rèn luyện liên tục, nhục thân của hắn lại tiến lên một cấp độ mới, còn mạnh hơn cả pháp khí trung phẩm! Chỉ dựa vào sự cứng rắn này, đối phó với đa số Hoàng giai tu sĩ đã là không thành vấn đề…

“Ta đã luyện được Băng, Hỏa. Vậy nếu tìm được tinh huyết yêu thú Kim, Mộc, Thổ thì chẳng phải có thể luyện thành Hậu thiên Ngũ hành cực thể hay sao?”

“Cái tên này, ngươi nghĩ dễ lắm hả? Chỉ hai thứ đã khiến chúng ta toát mồ hôi, giở hết bài mới thu phục được. Nếu thêm một loại, sự cân bằng bị phá vỡ, khó khăn càng thêm bội phần. Chưa kể kiếm được tinh huyết ba loại yêu thú Huyền giai là chuyện ngoài khả năng của ngươi bây giờ…”

“Thì sao?” Hắn bĩu môi.

“Thì…ta thích! Hahaha! Năm xưa ta cũng có tham vọng lớn, phấn đấu không ngừng nghỉ nên mới đạt được thành tựu lưu danh sử sách!”

Quân cũng cười. Giải quyết xong chuyện này làm hắn cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng. Hơn nữa hiện tại không có ai dám gây sự, chỉ cần lưu lại thảo nguyên La Lung là có thể sống tốt đến cuối đời.

Muốn vậy thì chỉ thân phận Thượng nhân là chưa đủ, chí ít phải làm được cống hiến gì để có chỗ đứng vững chắc. Hiện tại hắn có hai thứ giỏi nhất, một là Luyện khí, hai chính là Luyện dược.

Trước đây không có hỏa diễm, hắn không thể làm gì, giờ làm được rồi.

Mà nếu đã đặt tên cho thể chất của mình là Băng hỏa đồng nguyên thể, vậy thì cũng nên đặt cho hỏa chủng và băng chủng trong cơ thể mình một cái tên chứ.

Hỏa chủng màu đỏ nguồn gốc từ máu Dực hỏa xà, có sự trợ giúp của Tiểu U, vậy gọi nó là Huyết u hỏa.

Băng chủng lấy từ Bích ngọc lân sư, có màu xanh lam, vậy gọi nó là Lam ngọc hàn.

Từ hôm nay, hắn sẽ trở thành tồn tại bất khả xâm phạm ở vùng biên giới này!

........