Tạo Hóa Tam Thiên

Chương 179: Tiệc chào mừng cái con khỉ!!!



Đêm đến quảng trường giăng đèn kết hoa, kèm trống vô cùng náo nhiệt. Quân chỉ đến một mình.

Vừa tới nơi đã thấy đông đủ người có mặt. Hai mươi chiếc bàn lớn bày đủ loại đồ ăn cùng hoa quả. Chính giữa sân khấu là một màn múa hát sôi động.

Những vòng eo trắng trẻo gọn gàng, bộ ngựa sữa nhấp nhô và đôi chân dài thon thả lấp ló ẩn hiện theo ánh lửa. Đôi mắt gợi tình và đôi môi đỏ au ướt át của những vũ công xinh đẹp không ngừng ban phát ánh nhìn khiêu khích ra xung quanh.

Không ít tu sĩ nhìn chằm chằm, liếm môi liếm mép như muốn ăn tươi nuốt sống bọn họ. Từng vồ rượu được đổ ào ào vào cái miệng thèm thuồng đang không ngừng chảy dãi.

Quân khựng lại một bước nhìn xung quanh, nhận ra Đinh Khương cùng Ê Đuốt đang ngồi đối diện nhau. May mắn chỗ bên cạnh Ê Đuốt còn trống, hắn nhanh chân tiến tới chào hỏi rồi ngồi ngay xuống.

Cả hai người bạn mới đều vui vẻ hỏi thăm vài câu. Ê Đuốt nâng lên một chén rượu.

“Bách đạo hữu, lần đầu đến đây chắc chưa quen với ai. Để ta giới thiệu một chút. Hàng đầu kia là bạn tốt của Tộc trưởng Brao, tu vi Huyền giai tứ đẳng…”

Quân lần lượt theo hướng chỉ của Ê Đuốt, cố gắng nhớ hết mọi thứ vào đầu.

Đột nhiên, một cỗ khí tức mạnh mẽ bộc phát quét ra khiến ai nấy đều giật mình im lặng, vội vã quay đầu nhìn về phía đỉnh núi.

Từ trên đó loé lên một tia sáng xanh lục rực rỡ rồi bay xuống đáp lên vị trí chủ toạ. Tộc trưởng xuất hiện, khuôn mặt trung niên, vuông vắn và kiên nghị.

Ông ta cao, hơi gầy một chút, nước da pha giữa màu cát vàng và nâu xỉn trông khá xấu. Bù lại ngũ quan chỉnh tề ngay ngắn. Đặc biệt giữa trán còn có một chấm đỏ bằng ngón tay trông như hình một cái lá. Quần áo cũng có màu tương tự, gọn gàng sạch sẽ thêu hoa văn hình vuông và khối tròn.

“Kính chào Tộc trưởng!” Tất cả đứng dậy đồng thanh.

“Các vị ngồi đi!” Tộc trưởng khoát tay ra hiệu.

“Ma huynh hình như tu vi lại tăng tiến!” Lão già ngồi hàng đầu lập tức hỏi ngay.

“Haha! Mấy ngày trước may mắn đột phá lên Huyền giai ngũ đẳng cho nên hôm nay mới ra chào hỏi được các vị! Haha!”

Lời vừa nói ra khiến ba vị tu sĩ Huyền giai có mặt đều ánh lên ghen tị. Quân mới chỉ là Võ giả, đương nhiên không hiểu việc tăng tiến của Huyền giai khó khăn thế nào, hơn nữa hắn còn đang bận đánh giá những người xung quanh.

Ngoài vị Tộc trưởng tên Ma A Ly này, ngồi cạnh ông ta còn là con trai Ma A Giao và con gái tên Ma Y Phụng, đồng thời cũng là một Thượng nhân…

Ma A Ly nâng chén rượu trên tay nói lớn.

“Hôm nay vừa để mừng ta đột phá, vừa để chào đón các vị Thượng nhân tới tộc Brao! Mời mọi người nhập tiệc!!!”

Tất cả đều cầm chén của mình.

“Chúc mừng Tộc trưởng!”

Kèn trống vang lên, những cô gái xinh đẹp nóng bỏng hở hang lại ùa ra múa hát. Tiếng cười nói, tiếng chúc tụng hỏi han, tiếng cốc chén và vào nhau leng keng và cả tiếng nhai nhồm nhoàm hoà quyện tạo thành một bữa tiệc ồn ào và vui vẻ.



Đến quá nửa đêm, khi những đống lửa lớn đã phải thay củi đến ba, bốn lần thì buổi tiệc mới đến lúc tàn.

Tộc trưởng Ma A Ly vui vẻ nhìn khắp một lượt rồi cất giọng.

“Các vị! Hiếm khi chúng ta có dịp gặp gỡ, ta cũng muốn chia sẻ niềm vui của mình với mọi người. Vì thế ta đề nghị làm một cuộc trao đổi nho nhỏ. Những ai có bảo vật gì quý giá không dùng đến có thể mang ra cho mọi người cùng chiêm ngưỡng. Nếu may mắn biết đâu sẽ gặp được thứ đồ mình mong muốn. Các vị thấy thế nào?”

“Haha! Ý này rất hay. Ta sống nhiều năm cũng gom góp được vài thứ hay ho nhưng không biết công dụng. Nếu ở đây có thể tìm được người hiểu biết thì thật may mắn!”

Lão bạn già cười tinh quái, móc từ trong tay áo ra một bông hoa đỏ như lửa.

“Tuy nhiên, trước khi trao đổi, ta có vật này muốn tặng cho Ma huynh, xem như để chúc mừng Ma huynh tu vi tăng tiến. Chúc cho tộc Brao ngày càng hưng thịnh!”

“Hahaha! Ý tốt này ta sao dám chối từ! Nào, xin mời các vị!”

Ma A Ly thu lấy bông hoa cười khà khà rồi quay xuống. Nhưng cái cười ấy trong mắt mấy lão già Huyền giai thì lại như gáo nước lạnh đổ vào đầu. Cái lạnh ấy lan dần xuống đến chỗ Quân. Hắn hiểu ra liền chửi thề.

“Con m* nó! Sa chân vào bẫy rồi! Tiệc chào mừng cái con khỉ gì chứ! Là trắng trợn đòi quà thì có!”

Hai lão già kia một tung một hứng lùa cả đám vào tròng. Bây giờ nếu không tặng lễ cho Tộc trưởng thì khác nào bất kính. Mà viện cớ tu vi thấp kém không có bảo vật thì cũng chết dở.

Bởi lát nữa nếu nhìn trúng thứ gì đương nhiên phải móc ra đồ có giá trị tương đương, thế chẳng hoá ra tự tố cáo bản thân mình giấu diếm đồ tốt trong người hay sao?

Còn nếu nhắm mắt làm ngơ thì chỉ có nước tiếc đứt ruột.

Kiểu gì cũng thiệt thân! Tiến không được lùi cũng không xong! Má nó chứ!

Hắn liếc nhìn xung quanh, thấy sắc mặt ai cũng có chút khó coi. Nhưng khó coi thì khó, mấy lão Huyền giai ngồi trên vẫn phải nở nụ cười mang đồ ra tặng. Tiếp theo là mấy Thượng nhân Hoàng giai cũng lần lượt móc hàng dâng lên.

Ma A Ly cười tươi rói thu hết. Ông ta là Huyền giai không dùng thì còn hai đứa con kia mà, cứ lấy được càng nhiều càng tốt.

Quân bấm bụng, lôi ra viên đá chứa giọt linh nhũ dâng lên. Tộc trưởng nhận lấy thì tò mò hỏi.

“Vị Thượng nhân này…không biết đây là vật gì?”

“Thưa Tộc trưởng, ta tu vi còn kém nên không có thứ gì đáng giá. Hôm trước chơi đổ thạch may mắn trúng được một viên khoáng thạch quý hiếm. Giọt linh nhũ đó có tác dụng đặc biệt. Trong quá trình luyện khí hoặc luyện dược nếu thêm vào thì thành phẩm sẽ được nâng lên một bậc, từ thượng phẩm trở thành cực phẩm. Ta giữ lại cũng vô ích nên xin dâng lên Tộc trưởng. Chỉ trong tay người có thực lực siêu quần mới tận dụng được khả năng của nó!”

“Haha! Hay lắm! Hay lắm! Ngươi tên gì?” Ma A Ly cười sảng khoái.

“Ta tên là Bách Quân!”

“Bách Quân? Hình như là Thượng nhân mới xuất hiện? Nhớ rồi nhớ rồi! Ta cũng không phải kẻ hẹp hòi. Ở đây có một viên đan dược giúp tăng tỷ lệ kết Nguyên đan. Cho ngươi xem như quà mừng!”

“Đa tạ Tộc trưởng!”

Quân kính cẩn giơ hai tay đón lấy viên đan dược màu xanh nhạt. Hừ! Lão cáo già ra vẻ trưởng bối tốt bụng tặng lại, chứ kỳ thực viên đan này có đáng giá là bao?

Nhưng cũng may hắn có cái lưỡi cứu vớt. Đinh Khương ngồi đối diện âm thầm vuốt râu khen ngợi, còn Ê Đuốt liếc mắt nhìn hắn, khéo léo che đi đôi môi nhoẻn miệng cười.

Ma A Ly tiếp tục.

“Các vị có đồ gì xin mời tự nhiên! Có ta ở đây đảm bảo không ai dám tranh cướp của ai, càng không có chuyện mang đồ giả ra để lừa bịp!”

Tộc trưởng đã nói vậy thì tất nhiên phải tuân theo, mọi người lần lượt lấy ra đủ thứ đồ, từ trông có vẻ bình thường cho đến kỳ dị cổ quái.

Đó là một thanh phi kiếm màu đồng gỉ sét, một cuộn da cổ với những hình vẽ nguệch ngoạc, một bộ đấu pháp bí ẩn khó luyện, có cả Yêu hồn của yêu thú cao giai, hay thảo dược mấy ngàn năm cũng được đem ra trao đổi.

Những ánh mắt tò mò trầm trồ, suy tính thiệt hơn. Đã có vài món đồ được đổi chủ. Kẻ đạt được bảo vật vừa ý thì vui mừng uống rượu. Kẻ chưa gặp may thì mong chờ vận khí.

Đinh Khương vẫn như cũ, đang đợi viên đá mà ông ta mong ước.

Đây rồi!!!

Ma A Ly sau một hồi quan sát liền lấy ra một khối đá trắng muốt bằng bàn tay, toả sáng mờ mờ.

“Ta thấy các vị hào hứng như vậy cũng muốn tham gia. Đây là Ngọc dương thạch, linh thạch Hoả hệ hiếm có vô cùng. Ở Thảo nguyên chắc chắn không có viên thứ hai!”

“Thật sự là Ngọc dương thạch?” Một lão già Huyền giai mắt sáng lên.

“Hồ đạo hữu tu luyện Hoả công chắc hiểu rõ giá trị của nó!”

“Đương nhiên! Không biết Tộc trưởng muốn đổi lấy vật gì?”

“Ta vốn không tu luyện Hoả nguyên lực nên mới lấy ra. Thứ giá trị như thế này đem trao đổi cũng thật tiếc. Như vậy đi, nếu ai có bảo vật liên quan đến linh hồn vừa ý thì ta sẽ đổi cho người đó!”

Một người khác nghe thế liền lên tiếng.

“Tộc trưởng thấy Yêu hồn này thế nào?”

“Chỉ là Yêu hồn của yêu thú Huyền giai tứ đẳng, không còn nhiều tác dụng với ta!”

Lão già họ Hồ liền lấy ra một hạt giống.

“Đây là hạt của Dưỡng hồn thụ. Chắc các vị đều biết tác dụng của nó rồi. Chỉ cần khi tu luyện ngồi cạnh thì tự nhiên linh hồn sẽ được ôn dưỡng, thanh lọc linh thức, mở rộng thức hải…”

“Nhưng đó là khi Dưỡng hồn thụ ít nhất trăm năm tuổi. Còn giờ mới là hạt giống, hơn nữa để hạt nảy mầm không dễ. Thứ này rủi ro khá cao!” Ma A Ly lắc đầu nói.

“Ta có phương pháp giúp hạt nảy mầm, chỉ là chưa tìm đủ nguyên liệu. Mời Tộc trưởng xem qua!”

Lão họ Hồ lập tức lấy ra một cuộn giấy. Ma A Ly xem xong thì thái độ tốt hơn hẳn, nửa đùa nửa thật.

“Đổi Ngọc dương thạch lấy hai thứ này ta thấy vẫn đang lỗ!”

Nói xong, ông ta quay xuống nhìn khắp một lượt chờ đợi. Đinh Khương tất nhiên không thể ngồi nhìn.

“Tộc trưởng, ta có thứ này xin mời xem qua!”

Ông ta lấy ra một toà tháp nhỏ cao chỉ một gang tay.

“Vật này tên gọi Tỏa hồn tháp, công thủ toàn vẹn. Khi bên trong Thức hải thì phòng ngự kiên cố bảo vệ Nguyên hồn, khi tấn công thì giam cầm luyện hóa đối phương, hơn nữa còn có thể gia tăng cường độ linh thức trong thời gian ngắn, bản thân tu sĩ càng mạnh thì hiệu quả cũng mạnh lên theo cấp số nhân!”

Ma A Ly cầm lấy xem xét.

“So với Dưỡng hồn thụ không chắc chắn kia thì ta hứng thú với toà tháp này hơn!”

Thấy Ma A Ly hài lòng đem Ngọc dương thạch đổi cho mình khiến Đinh Khương không khỏi mừng rỡ.

Nhưng giữa đường đột nhiên lại mọc ra một người khác, cũng là Thượng nhân có tu vi Hoàng giai ngũ đẳng!

“Tộc trưởng xin chậm đã! Ta có thứ này muốn đem ra!”

.........


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com