Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi

Chương 302



Nhưng không ai ngờ được rằng hai đứa bé Tiểu Ngũ Nhất và Tiểu Lao Động lại đợi đến tận tháng sau mới ra đời khiến nhị bá và mọi người phải ở lại bệnh viện huyện suốt cả tháng trời.

Đến khi nhị bá và mọi người bế hai đứa nhỏ về thôn, vụ xuân đã kết thúc.

Sau đó nhị bá mới ngẫm lại, có lẽ vì đã đặt tên Ngũ Nhất và Lao Động nên hai đứa cháu trai, cháu gái của ông ấy đã tránh được số phận sinh đúng ngày Ngũ Nhất (1 tháng 5) và Lao Động.

Nhị bá cảm thấy nếu vậy cũng không tệ, cả đời hai đứa sẽ không phải chịu khổ cực. Nhưng anh họ Tô Mưu vẫn không thoát khỏi một trận đòn nhừ tử vì nhị bá phát hiện ra rằng anh ấy đã lén ghi tên hai đứa trẻ là Tô Ngũ Nhất và Tô Lao Động trên giấy khai sinh ở bệnh viện huyện.

Anh họ Tô Mưu làm chuyện này một cách lén lút khiến nhị bá tức giận đến phát điên.

Tô Dĩnh đẩy cửa nhà mình, lắc đầu ngán ngẩm. Anh họ Tô Mưu đôi khi cứ như một kẻ ngốc, cứng đầu đến lạ, như thể đội mũ sắt vậy.

Về đến nhà, Tô Dĩnh thấy Lưu Lan Hương đang nấu cơm trong bếp, Tô Thành và Tô Dụ thì đang chơi với bốn chú chó con, còn Tô Mậu và Lư Đản thì đang cho gà ăn ở sau vườn, cô nhanh chóng ra giúp họ.

Trong kỳ nghỉ vụ xuân, tan học sớm, Tô Dĩnh, Tô Mậu và Lư Đản thường về đến thôn khoảng 11 rưỡi, nhưng Lưu Lan Hương và Ngũ đại thúc vẫn phải ra đồng làm việc, về đến nhà khoảng hơn 12 giờ. Thêm vào đó, Tô Dĩnh còn ở lại nhà nhị bá nấu cơm cho Tô Mưu nên gần như cô và Lưu Lan Hương về đến nhà cùng lúc.

Mấy hôm trước nhà Tô Dĩnh mới đổi sáu quả trứng gà lấy hai con gà con từ nhà Mã thẩm. Mã thẩm là đội trưởng đội chăn nuôi heo của đại đội Thanh Sơn, bà ấy còn có một kỹ thuật đặc biệt là ấp trứng gà.

Hai con gà con nhà Tô Dĩnh mới đổi về toàn thân còn phủ đầy lông tơ vàng, chưa mọc nổi chiếc lông vũ nào, rất non nớt, không thể để lạnh hay hoảng sợ nên hiện giờ lũ chó con ở trước sân chơi đùa, còn hai con gà con thì tranh thủ lúc nắng trưa ấm áp ở sân sau để chơi đùa và ăn uống.

Đợi khi Tô Dĩnh và mọi người cho gà ăn xong, Lưu Lan Hương ở trước sân cũng vừa làm xong bữa trưa, bọn trẻ nhanh tay mang giỏ gà con vào nhà chính, nơi ấm áp để chúng qua đêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nhưng giỏ đựng gà con này trước kia từng là ổ của Tô Tiểu Ngũ và Tô Tiểu Lục nên bên trong vẫn còn đầy mùi của hai chú chó, thành ra chúng thỉnh thoảng lại chạy qua quấy rối mấy con gà con.

Cả nhà đang ngồi ăn trưa, mà Tô Tiểu Ngũ và Tô Tiểu Lục vẫn không chịu ăn ngoan, thỉnh thoảng lại len lén rủ Ngũ Tiểu Hổ nhà Ngũ đại thúc và Cẩu Đản nhà nhị bá đi l.i.ế.m lũ gà con.

Tô Tiểu Ngũ và Tô Tiểu Lục vừa định làm điều xấu thì bị Tô Dĩnh phát hiện, cô lập tức lấy chiếc giày thối của mình ném trúng đầu Tô Tiểu Ngũ.

Tô Dĩnh đe dọa: "Đừng có mà bén mảng đến gần lũ gà con nữa, không thì tụi bây sẽ phải đẻ trứng thay chúng đó!"

Tô Tiểu Ngũ, Tô Tiểu Lục, Ngũ Tiểu Hổ và Cẩu Đản: "..."

Quá đáng quá rồi!

Đúng là loài người tàn nhẫn!!

Nhưng không đánh lại được nên Tô Tiểu Ngũ đành ngoan ngoãn cầm chiếc giày thối của Tô Dĩnh về cạnh bàn, cúi đầu ăn cơm.

Buổi chiều, Tô Dĩnh, Tô Mậu và Lư Đản không phải đi học nhưng cả ba phải cùng nhau ra đồng làm việc, giúp vận chuyển mạ lúa và những công việc nhẹ nhàng khác, còn Tô Thành và Tô Dụ thì phải chăm sóc vườn rau trước sân nhà cũng như đám rau trong phần đất riêng.

Dù sao thì vào mùa vụ bận rộn, không ai được phép rảnh rỗi, kể cả chó. Tô Tiểu Ngũ và Tô Tiểu Lục đã bắt đầu phụ trách trông nhà và canh giữ vườn.

Vì buổi trưa bận rộn, Lưu Lan Hương chỉ làm qua loa món bánh canh sợi củ cải, dùng bột ngô trộn bột mì trắng theo tỉ lệ 2:1, thêm một quả trứng gà, mùi thơm ngào ngạt khiến ai cũng ăn ngon lành.