Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi

Chương 303



Vừa ăn xong bữa, mọi người còn đang dọn dẹp bát đũa thì loa phát thanh của thôn bỗng vang lên, giọng to thô của Chu tẩu tử - trưởng ban phụ nữ kiêm phát thanh viên - nhanh chóng lan khắp các nhà:

"Mọi người chú ý, mọi người chú ý, người bán heo con đến rồi, người bán heo con đến rồi, ai có nhu cầu thì mau ra sân phơi thóc, ai có nhu cầu thì mau ra sân phơi thóc, giá vẫn như năm ngoái, mười đồng một con, mười đồng một con..."

Cả mọi nhà: "!!!"

Lưu Lan Hương vội vàng đặt bát đũa xuống, mở tủ lấy tiền.

Năm nay nhà bà đã quyết định nuôi heo từ sau vụ thu hoạch năm ngoái, chuồng heo cũng đã nhờ đồng chí Ngũ Lỗi giúp xây xong, chỉ còn đợi lũ heo con vào ở.

Ban đầu Lưu Lan Hương chỉ định nuôi một con, nhưng dưới sự xúi giục của Tô Dĩnh, nhà bà đã đổi sang nuôi hai con heo con. Thậm chí ngay cả Ngũ đại thúc – người vốn dĩ không có ý định nuôi heo cũng bị Tô Dĩnh dụ dỗ đồng ý nuôi heo với lý do là vì sức khỏe tinh thần của Ngũ Tiểu Hổ, nhà người khác có chuồng heo thì nhà Ngũ Tiểu Hổ cũng phải có!

Ngũ đại thúc thương Ngũ Tiểu Hổ như con trai nên bị Tô Dĩnh thuyết phục và đồng ý nuôi hai con heo.

Khi Lưu Lan Hương cùng bọn trẻ đẩy xe ra khỏi cửa, vừa vặn gặp Ngũ Lỗi cũng đang đẩy xe ra, hai nhóm người nhập lại và nhanh chóng đi đến sân phơi thóc.

Nhà họ ở khá xa, nếu không nhanh chân, những con heo con khỏe mạnh sẽ bị người khác chọn hết!

Khi đến sân phơi, mọi người thấy hai chiếc xe la đang đậu ở cổng, trên xe chật kín những con heo con từ một đến hai tháng tuổi.

Hai người bán heo tự xưng là từ một đội sản xuất nào đó ở phía Nam, đến miền Bắc để bán heo con. Cụ thể họ từ đội sản xuất nào, vì giọng vùng miền nặng quá nên Tô Dĩnh không nghe rõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Lúc này trong thôn người đến chọn heo chưa nhiều, nhưng lũ heo con trên xe nhiều đến mức khiến Lưu Lan Hương hoa cả mắt.

Trước đây nhà Tô Dĩnh chưa từng nuôi heo nên Lưu Lan Hương - bà quả phụ nhỏ - tỏ ra rất lúng túng, may thay Ngũ đại thúc lại rất đáng tin cậy. Nhà ông trước kia chuyên mổ heo thuê, ông rất giỏi chọn heo!

Ngũ Lỗi đến gần, lật qua lật lại hết con heo này đến con heo kia, như một "pháp sư" thập niên 70, kiểm tra lũ heo từ đầu đến chân. Ông không chỉ mở miệng heo ra kiểm tra mà còn không bỏ qua cả phần nhạy cảm ở đuôi heo...

Rất nhanh, Ngũ đại thúc đã chọn được bốn con heo con khỏe mạnh, đến mức người bán heo cũng phải khen ông biết cách chọn heo.

Khi Ngũ Lỗi và Lưu Lan Hương lấy tiền trả, ông còn hỏi Lư Đản rằng nhà cậu ấy có nuôi heo không. Lư Đản cũng không chắc, nhưng nghĩ về tình hình gần đây của anh trai, cậu ấy đoán rằng chắc nhà mình không có dư sức để nuôi heo, phải nuôi cháu trước đã.

Sau khi trả tiền, cả nhóm kéo bốn con heo con "eng éc" về nhà.

Hai con heo con nhà Tô Dĩnh vừa vào chuồng, ban đầu còn rụt rè, cả hai chen chúc vào góc chuồng, nằm trong ổ heo kêu "eng éc", chỉ chừa hai cái m.ô.n.g tròn trịa lộ ra bên ngoài, trông có vẻ rất căng thẳng.

Nhưng khi Lưu Lan Hương pha cám bằng nước ấm xong, hai con heo lập tức tranh nhau chui vào máng ăn, không còn vẻ ngại ngùng như lúc nãy, cái đuôi ngoe nguẩy vui vẻ khiến bọn trẻ bên cạnh cảm thấy heo con đúng là loài gia súc dễ nuôi.

Hai con heo con vừa cai sữa, Lưu Lan Hương chuẩn bị cho chúng cám trộn với vỏ trấu và cám gạo để chúng tập ăn. Đến khi lớn lên một chút, chúng sẽ không được ăn ngon như vậy nữa, chỉ có thể ăn cỏ heo nấu chín.

Nhưng ăn cỏ mà lớn thành thịt cũng là rất tuyệt vời rồi!

Ở kiếp trước Tô Dụ chưa từng thấy heo con nhỏ như vậy, thực tế cậu cũng hiếm khi nhìn thấy heo. Bọn trẻ nhà Tô Dĩnh cũng chưa từng quan sát heo con kỹ lưỡng như thế, chỉ có Lư Đản là nhà cậu từng nuôi heo nên lúc này cậu còn ra dáng nhận xét: "Ngũ đại thúc chọn heo thật tốt, chúng ăn rất khỏe. Heo mà không ăn khỏe, dễ bị tiêu chảy, ăn bao nhiêu thì ra bấy nhiêu, không lên cân được thì phí công nuôi."