Ngày hôm sau là thứ Hai, Tô Dụ dậy sớm rồi vui vẻ dẫn theo Tiểu Tô Ngũ và Tiểu Tô Lục chạy lên núi. Gần đây không dẫn bọn chó theo, Tiểu Tô Ngũ và Tiểu Tô Lục bắt đầu cảm thấy bứt rứt.
Hôm nay trường học có giờ học, Lưu Lan Hương cũng phải đi làm, vì vậy đến giờ ăn sáng mà Tô Dụ vẫn chưa về, Tô Dĩnh không bảo mọi người đợi, cả nhà ăn xong bữa sáng rồi mỗi người một ngả.
Khi tan học trở về nhà vào buổi chiều, Tô Dĩnh và Tô Mậu vẫn đang đoán xem hôm nay Tô Dụ sẽ gặp gì trên núi.
Nhưng khi Tô Dĩnh, Tô Mậu và Lư Đản vừa đào rau dại vừa hái cỏ heo, thong thả đi về phía đầu thôn Thanh Sơn thì lại thấy một bóng dáng bất ngờ.
Hôm nay Hách Kiện Tráng đã xin phép tổ trưởng về sớm từ lâu và đã đứng chờ ở đây từ rất lâu. Lúc này anh Phượng Sồ Hách Kiện Tráng đang đứng giữa đường với một bộ áo ba lỗ trắng, quần đùi đen, tất trắng và giày da đen.
Không sai, hắn còn cố ý tắm rửa ở sông rồi về nhà thay đồ mới.
Lúc này Hách Kiện Tráng chống tay một bên hông, tay kia đẩy nhẹ cặp kính đen to có phần trượt xuống, khóe miệng nhếch lên đầy khí thế rồi nói: "Trong số các nhóc, ai là Lư Đản?"
Lư Đản sợ hãi, vô thức lùi lại một bước.
Tô Dĩnh và Tô Mậu đứng yên tại chỗ: "..."
Nhưng Hách Kiện Tráng thấy vậy lại cười càng đáng sợ hơn.
Hách Kiện Tráng nhìn chằm chằm vào Lư Đản và nói: "He he he, Lư Đản, em trai à, chào em, anh là Hách Kiện Tráng, rất muốn hỏi em một vài chuyện về anh trai của em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lư Đản: "..."
Tô Mậu: "..."
Tô Dĩnh: "..."
Ôi trời, xem ra anh họ cô kiếp này cũng không thoát khỏi sự quấy rầy của anh Phượng Sồ rồi-
Thực ra chuyện của anh Phượng Sồ Hách Kiện Tráng và anh họ Tô Mưu... kiếp trước khi Tô Dĩnh vừa nghe đến chuyện này, thực sự là khó có thể chấp nhận được, có thể nói là đã làm đảo lộn hoàn toàn thế giới quan của cô! Nhưng với phiên bản 2. 0 của Tô Dĩnh - Tô lão thái thái bây giờ thật ra khi nghĩ kỹ lại, dường như không quá khó xử lý.
Bởi vì đối với tình cảm của anh Phượng Sồ Hách Kiện Tráng, nếu dùng từ ngữ sau này mà nói thì chính là — một chiến binh của tình yêu thuần khiết, chỉ quan tâm đến mối tình của chính mình! Nói cách khác, Hách Kiện Tráng không để tâm đến các lễ nghi thế tục, hành vi có phần vượt qua giới hạn đạo đức nhưng hắn theo đuổi sự hòa hợp về tinh thần và thể xác.
Nếu như anh họ Tô Mưu có thể kịp thời và kiên định từ chối Hách Kiện Tráng thì Hách Kiện Tráng sẽ không quấy rầy mãi không dứt, chỉ sẽ lặng lẽ tôn trọng và chúc phúc, sau đó mang theo tình cảm đẹp đẽ và thuần khiết này để tiếp tục tìm kiếm một mối tình chân thành khác.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ... làm thế nào để anh họ Tô Mưu nhận ra rằng Hách Kiện Tráng thật sự yêu mình và làm thế nào để Tô Mưu vượt qua sự xấu hổ và sợ hãi của mình để dứt khoát và kiên định từ chối một người đàn ông to lớn nhưng lịch lãm.
Kiếp trước, anh họ Tô Mưu bị kẹt ở chính điểm này, anh ấy không dám từ chối!
Tô Dĩnh thật không ngờ rằng kiếp này anh họ Tô Mưu đã trở thành công nhân tạm thời ở nhà máy chế biến thịt của huyện, một hai tháng mới về nhà một lần mà cũng vẫn bị anh Phượng Sồ để mắt tới... có lẽ duyên phận thật là kỳ diệu.
Hơn nữa lúc này Tô Dĩnh cũng không thể trực tiếp xông tới nói với anh Phượng Sồ rằng: "Anh đừng thích anh họ tôi nữa, anh họ tôi không thích đàn ông." Bởi vì Tô Dĩnh không thể giải thích với Hách Kiện Tráng là làm sao cô biết anh ấy thích đàn ông và cũng không thể giải thích với mọi người là làm sao cô biết Hách Kiện Tráng thích anh họ Tô Mưu của cô... thật sự là khó xử quá!
May mắn thay, kiếp này anh họ Tô Mưu đã biết trước trong đám thanh niên trí thức mới có một người như thế này, hy vọng khi biết sự thật, anh ấy có thể sớm chấp nhận và dũng cảm từ chối.