May mắn là hôm sau là ngày đầu tiên của kỳ nghỉ sau mùa thu hoạch, không phải đi làm nên dù tối qua người nhà Tô Dĩnh ngủ muộn, sáng nay cũng không cần phải dậy sớm làm việc hay dọn dẹp.
Trong phòng chính, người đầu tiên thức dậy là Tô Dụ.
Cậu mở mắt ra và thở dài một hơi, ôi, cứ nghĩ hôm nay có thể tự do lên núi rồi, không ngờ "khóc hu hu" lại quay về ở nhà họ nữa...
Nhưng "khóc hu hu" luôn cho cậu đồ ăn ngon...
Thôi kệ đi, đời đâu có gì hoàn hảo, đâu thể vừa được ăn ngon vừa có tự do leo núi chứ?
Tô Dụ muốn đi vệ sinh nên cậu không tiếp tục ngủ nữa, mặc áo bông nhỏ rồi xuống khỏi giường ấm để mang giày.
Sau đó Tô Dụ nhẹ nhàng mở cửa phòng chính nhưng phát hiện cổng lớn trong sân không biết ai đã mở, bây giờ chỉ khép hờ.
Tô Dụ: "?"
Rõ ràng hôm qua đã khóa kỹ rồi mà!
Tô Dụ nghi ngờ bước ra sân để kiểm tra xem có mất gì không.
Ủa? Bếp đã được ai đó đun nước sôi sẵn rồi! Nước trong bể cũng được thêm đầy, thậm chí rau xanh buổi sáng cần ăn cũng đã được hái từ vườn rau nhỏ và rửa sạch rồi!
Đúng lúc Tô Dụ đang nghĩ nhà mình chắc không phải bị trộm thì cánh cổng phát ra tiếng "kẽo kẹt", Ninh Quyên gánh hai thùng nước giếng bước vào.
Nhìn thấy Tô Dụ, Ninh Quyên gọi: "Tiểu lão Tứ, sáng nay em muốn ăn gì?"
Tô Dụ: "!"
Wow, thật không ngờ là "khóc hu hu"!
"Khóc hu hu" chủ động làm việc nhà rồi đấy!!
Tô Dụ nói: "Em muốn ăn bánh ngô trộn cải xanh!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đó là món rau cải tươi thái nhỏ, trộn vào bột ngô rồi thêm nước, tráng thành những chiếc bánh nhỏ giòn rụm, ăn vào có hương vị tươi mát đặc trưng của đầu thu.
Nghe thấy món bánh ngô cải xanh ngon lành, Ninh Quyên thở phào nhẹ nhõm. Hôm nay cô ấy sẽ bắt đầu ăn cùng nhà Tô Dĩnh, dù sao cũng có chút lo lắng và mặc dù Ninh Quyên ghét ăn ngũ cốc thô nhưng món bánh ngô cải xanh này vẫn khá ngon. Có lần Tô Dĩnh làm cho cô ấy nếm thử nửa cái, sau khi thêm mỡ heo, vỏ bánh giòn tan và có vị rất thơm!
Vì vậy Ninh Quyên nói: "Không thành vấn đề! Chị Ninh sẽ làm cho em... À không, chị Ninh sẽ nhóm lửa được không?"
Ninh Quyên định nói là chị Ninh sẽ nấu nhưng cô ấy chỉ biết nhóm lửa, còn nấu ăn thì rất tệ, chỉ nhỉnh hơn một chút so với Tô Thành, vì vậy cô ấy lập tức đổi lời.
Nhưng Tô Dụ nghĩ lại, cảm thấy không được.
Vì cậu đã học được hầu hết các món ăn nhưng cũng chỉ đạt mức vừa ăn được, muốn nói là nấu ăn ngon thì kể cả mẹ Lưu Lan Hương cũng không bằng, chỉ có chị Tô Dĩnh của cậu là nấu ngon nhất.
Đột nhiên, tai của Tô Dụ khẽ động, cậu đã nghe thấy Tô Dĩnh trong phòng chính hình như đã thức dậy...
Ngay lập tức, Tô Dụ nghĩ ra một cách vừa có thể giúp cậu lên núi tìm thịt vừa không lo "khóc hu hu" làm lộ chuyện!
Tô Dụ nói: "Chị Ninh, em nấu ăn dở lắm, chị của em mới nấu ngon, hay là chị đi cùng em lên núi nhặt củi và hái nấm nhé? Vẫn còn hái nấm được một thời gian nữa, nấm phơi khô rồi hầm gà vào mùa đông, thơm lắm luôn đó!"
Hê hê hê, cậu sẽ lôi "khóc hu hu" vào đội của mình!
Ninh Quyên suy nghĩ một lát, cảm thấy việc này có thể chấp nhận được!
Hiện tại Ninh Quyên đang cố gắng tìm mọi cách để tăng giá trị của mình trong nhà Tô Dĩnh. Nếu cô ấy nấu ăn không ngon thì có thể đi hái nấm... Ừ thì hái nấm cũng có chút nguy hiểm nhưng không sao, cô ấy có thể giúp mang đồ!
Sau khi Ninh Quyên đồng ý, Tô Dụ vui vẻ chạy vào nhà để nói với Tô Dĩnh, người đang mặc áo bông nhỏ.
Tô Dĩnh liếc mắt nhìn Tô Dụ: "Đừng có làm quá đấy!"
Tô Dĩnh đoán được Tô Dụ định lừa Ninh Quyên. Cậu em này của cô rất lanh lợi, còn Ninh Quyên thì không phải đối thủ của Tô Dụ, đừng để bị lừa quá đà.
Tô Dụ cười hì hì: "Chị cứ yên tâm, giao cho em-"
Chẳng bao lâu sau, Tiểu Ngũ và Tiểu Lục – hai chú chó – đã theo Tô Dụ và Ninh Quyên chạy lên núi phía sau.