Chuyện nhà Tô đại bá đúng là lúc nào cũng kịch tính nhưng chẳng ai được chứng kiến trực tiếp cả!!!
Tô Dĩnh tiếp tục hỏi Tô Dụ: "Vậy người đâu rồi? Sao trong sân nhà họ không thấy ai cả?"
Tô Dụ đáp: "Mọi người đều đang trong phòng của Tô Đại Trân để canh chừng chị ta, lúc nãy chị ta vừa hét vừa đánh người loạn xạ, bị Tô đại bá trói lại rồi, còn bị bịt miệng nữa!"
Xung quanh xa gần, lại có thêm một loạt tiếng "Wow, ồ!" vang lên.
"Mà tại sao Tô Đại Trân lại đòi chia nhà nhỉ? Con gái còn nhỏ sao lại nói chuyện chia nhà?"
"Không lẽ cô ta bị điên rồi?"
"Hừm, ai mà biết được, dù sao thì cũng bị thương ở đầu mà, hôm đó chảy m.á.u khắp nơi còn gì!"
"Một cô gái trước đây còn trông khá bình thường, sao lại đột nhiên hóa điên như vậy? Còn nói nhảm nữa chứ..."
"Ôi, thật là đáng tiếc, đúng là tội nghiệp..."
Dù trước đây Tô Đại Trân có hung dữ hay không nhưng cô ta thật sự rất chăm chỉ, ngày nào cũng xách cả đống quần áo ra bờ sông giặt, còn cõng từng bó củi lớn về nhà không ngừng. Những bà thím và cô dâu trong thôn đều đã thấy cảnh đó. Thật ra người trong thôn không quan tâm bạn có hung dữ hay không, tính tình ra sao, cuối cùng vẫn phải là người chăm chỉ làm việc thì mới là cô gái tốt.
Nhưng nhìn lại thì nhân vật liên quan trong hai vụ việc gần đây là Cung Thục Trân, kể từ khi về làm dâu thôn Thanh Sơn thì chưa một lần ra bờ sông giặt quần áo hay lên núi nhặt củi.
Vì vậy đa số người trong làng đều cảm thấy tiếc cho Tô Đại Trân.
Nhưng khi mọi người còn đang bàn tán, trong phòng Tô Đại Trân bỗng vang lên một tiếng hét chói tai: "Ao...!!!!!!"
Mọi người: "?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trong lúc đó, từ phòng Tô Đại Trân, Cung Thục Trân hét lên: "Nhanh lên!! Nhanh kéo chân nó ra!!! Nó dẫm c.h.ế.t tôi mất rồi!!"
Hóa ra dù miệng bị bịt và tay bị trói vào ghế nhưng chân của Tô Đại Trân vẫn có thể cử động tự do. Vì vậy cô ta đã tranh thủ cơ hội này, trước khi rời khỏi nhà tung ra một cú đá chính xác, dẫm lên chân của Cung Thục Trân rồi không ngừng đạp mạnh!
Thế là bên trong phòng lại rơi vào cảnh hỗn loạn thêm một lần nữa, mãi đến khi cuối cùng họ cũng trói nốt hai chân của Tô Đại Trân vào ghế.
Không còn cách nào khác, người trong nhà Tô đại bá, già thì già, trẻ thì trẻ, người trẻ còn không làm việc nhiều, sao có sức mạnh bằng một người như Tô Đại Trân, người thường xuyên "tập luyện" chứ.
Tuy nhiên cảnh tượng náo nhiệt này, những người ngoài nhà Tô đại bá lại không thể nhìn thấy! Trong lòng ai nấy đều sốt ruột!
May thay, cậu con trai của Lý đại thẩm, Lý lão tam 16 tuổi nhanh trí leo lên tường nhà Tô đại bá.
Từ trên tường, Lý lão tam có thể thấy rõ ràng những gì đang diễn ra trong phòng của Tô Đại Trân!
Những thiếu niên lớn nửa chừng như Lý lão tam rất thích chọc phá, nhất là khi nhà Tô đại bá lại có mâu thuẫn với nhà Lý đại thẩm.
Lúc này Lý lão tam bắt đầu hét lớn, giọng như một cái loa: "Tô đại bá! Sao lại trói em gái Trân vào ghế thế này? Em ấy phạm tội gì nghiêm trọng vậy?"
Những người xung quanh vội hùa theo: "Ôi, sao lại trói vào ghế thế này nhỉ? Trong thôn chúng ta không thể đối xử tệ với con gái như vậy đâu!"
Tô đại bá trong phòng, mặt xám xịt: "..."
Còn Tô nhị đại nương, Tô Đại Nghiệp và Tô Đại Điền: Mặt xám xịt +1 +1 +1 tăng liên tục!!!
Tô đại bá nhìn lên Lý lão tam trên tường, tức giận quát: "Chuyện nhà tao không cần mày xen vào, thằng nhãi con!"
Dạo gần đây hai nhà hầu như ngày nào cũng cãi nhau, chủ yếu là Tô nhị đại nương với Lý đại thẩm cãi nhau, những người còn lại chỉ là phụ trợ. Mặc dù Tô nhị đại nương yếu ớt nên không dám ra tay nhưng đã quen cãi lộn rồi, cho nên Lý lão tam chẳng sợ Tô đại bá chút nào.