Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi

Chương 482



Đại đội trưởng Vương Đại Lực nhanh chóng đến nơi. Vương Đại Lực rất đau đầu, vừa xong việc nộp lương thực công, giờ lại phải lo chuyện săn b.ắ.n mùa đông tháng sau, vậy mà nhà Tô lão đại lại xảy ra chuyện!

Đại đội trưởng Vương Đại Lực cảm thấy như đầu óc mình ù ù, cảm giác hai năm qua mình đã già đi cả mười tuổi!

Tuy nhiên sau khi nghe hết sự tình, trong lòng Vương Đại Lực cũng giật mình một chút.

Vương Đại Lực nghi ngờ nhìn Tô lão đại...

Không ngờ đấy, ông già à... trong lòng ông còn ấp ủ ý nghĩ như thế này sao?

Mặt Tô đại bá ngay lập tức lộ vẻ khổ sở như một người lương thiện bị oan uổng: "Đại đội trưởng à... đừng nghe con bé nói bậy... đầu óc nó bị đập hỏng rồi, không đáng tin đâu..."

Tô đại nương cũng nhanh chóng lên tiếng giúp ông nhà mình: "Đúng vậy mà, đại đội trưởng, sáng nay Đại Trân còn đến trạm y tế rồi ngất xỉu lần nữa. Hai ngày nay đầu óc nó không tỉnh táo, toàn nói nhảm thôi, không thể coi là thật được đâu!"

Tô đại nương không muốn gia đình mình bị mang tiếng ép hôn. Nếu bị gán cho cái mũ ấy, sau này chẳng còn cơ hội nhận bất kỳ ưu đãi nào từ đại đội nữa.

Đương nhiên đại đội trưởng Vương Đại Lực biết Tô Đại Trân có tật hay ngất nhưng nói rằng đầu óc nó hỏng thì... cái này khó nói.

Lúc này Tô Đại Trân đã được Vương Đại Lực cho người cởi trói, mảnh vải nhét trong miệng cũng được rút ra nhưng Tô Đại Trân tức muốn chết! Cô ta thật không ngờ... cha mẹ cô ta lại có thể trơ trẽn đến vậy! Đen mà nói thành trắng!

Khi Vương Đại Lực nhìn sang, Tô Đại Trân đã tức đến mức mắt đỏ hoe và vì quá kích động nên suýt ngất thêm lần nữa.

Vương Đại Lực: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Trời đất ơi, cái gì thế này!

Vương Đại Lực vội vàng hét lên: "Ai đi gọi lão Trương mau!"

Trong đám đông nhanh chóng có người đáp lại.

Trong nhà, Tô Đại Trân biết rõ bây giờ tuyệt đối không thể ngất... nếu không lần sau không biết đến bao giờ mới có cơ hội tốt như thế này!

Vì vậy Tô Đại Trân bấm mạnh vào lòng bàn tay để giữ cho mình tỉnh táo, sau đó "bịch" một tiếng, quỳ xuống trước đại đội trưởng Vương Đại Lực.

Tô Đại Trân cố gắng kiềm chế cảm xúc: "Đại đội trưởng... cầu xin chú phân xử cho cháu chia nhà! Cha mẹ cháu trọng nam khinh nữ, từ trước đến nay mọi việc trong nhà đều là do cháu làm. Anh và em cháu chưa bao giờ phải làm việc. Từ khi chị dâu cháu về nhà, ngày nào chị ấy cũng kiếm chuyện với cháu. Những chuyện này hàng xóm đều biết..."

Nhắc đến hàng xóm, nhà Lý đại thẩm bên cạnh có người lên tiếng, Lý lão tam đang ngồi trên tường cao giọng hét lên: "Đại đội trưởng! Cả nhà chúng tôi có thể làm chứng! Nhà họ đúng là trọng nam khinh nữ! Đàn ông không bao giờ làm việc!"

Thực ra sau khi Lý lão tam trèo lên tường, Lý lão đại cũng leo lên tường nhà mình, anh em họ vây quanh nhà Tô đại bá.

Nghe Lý lão tam nói, Lý lão đại cũng lập tức hét lớn: "Đúng vậy! Đại đội trưởng, nhà tôi có thể làm chứng! Ở nhà tôi, giặt đồ là công việc của cả nam lẫn nữ nhưng nhà họ thì Tô Đại Trân luôn phải giặt quần áo cho cả nhà!!"

Phải nói rằng Lý lão đại cũng chỉ mới bắt đầu giặt đồ từ năm ngoái do phong trào mà Tô Dĩnh và các em lan truyền. Trong thôn, nhiều người đàn ông đã làm theo và nhờ đó, Lý lão đại đã thoát khỏi cảnh cô đơn. Dù vậy, nhiều gia đình trong thôn đã thay đổi nhưng nhà Tô đại bá vẫn không thay đổi. Thậm chí Tô Đại Nghiệp còn chế giễu những người đàn ông giặt quần áo nên lần này không thể tránh khỏi bị lên án.

Vì vậy ngay lập tức, trong đám đông có mấy chàng trai đứng ra làm chứng: "Chúng tôi cũng có thể làm chứng! Tô Đại Nghiệp không bao giờ làm việc! Tô Đại Điền cũng vậy!!"

Sau vụ ầm ĩ này, đại đội trưởng Vương Đại Lực cơ bản đã hiểu rõ tình hình. Nói Tô đại bá và Tô đại nương có định gả Tô Đại Trân sớm hay không thì khó nói, nhưng việc nhà họ trọng nam khinh nữ là không sai.

Vì vậy Vương Đại Lực hét ra ngoài sân: "Chu tẩu tử có ở đây không?"