Lúc này cả nhà đã ăn xong cơm tối, Tô Dụ nhân lúc Ninh Quyên, chị gái và mẹ đang bận rộn, kéo theo hai anh trai ra ngoài thăm dò tình hình địch.
Thực ra hôm qua Tô Dụ đã nghe lén được vài câu "lảm nhảm" của linh hồn Tô Đại Trân và cậu không khỏi cảm thấy ngứa ngáy trong lòng.
Cậu nghĩ có lẽ nếu giữ Tô Đại Trân ở lại nhà cũng không phải là không có lợi, vì từ cô ta mà cậu có thể nhận được nhiều gợi ý về tương lai.
Hơn nữa rốt cuộc làm sao Tô Đại Trân mà biết được chuyện tương lai của bốn chị em họ? Lại còn làm sao biết được rằng chị cả của họ đã trọng sinh?
Có lẽ do kiếp trước thấy nhiều chuyện xấu xa, Tô Dụ cảm thấy không an tâm khi có một người biết quá nhiều bí mật của nhà mình mà ngược lại mình lại chẳng biết gì về đối phương.
Ngoài những lý do đó ra... thì Tô Đại Trân quả thực có phần đáng thương.
Lúc này anh hai Tô Mậu là người lớn nhất trong ba nhóc tì đứng ra trước, chống nạnh, dũng cảm hỏi Tô Đại Trân: "Sao chị cứ phải đến nhà tôi thế?"
Lúc này Tô Đại Trân đã lạnh đến mức run cầm cập, đầu óc như tê liệt nhưng may mắn là buổi chiều cô ta đã nghĩ ra câu trả lời.
Tô Đại Trân nói: "Vì ở nhà em là phù hợp nhất! Chị có thể làm rất nhiều việc, ra đồng cũng làm được như một người lao động khỏe mạnh, mà nhà em lại đang thiếu lao động!"
Tô Mậu nghĩ một lúc rồi nói: "Chị nói không đúng! Chị tôi đã nói rồi, nhà tôi còn có chị Ninh Quyên, hơn nữa còn có anh Diêu Tam Giang bên cạnh và Ngũ đại thúc, bao nhiêu người có thể làm việc mà!"
Tô Mậu tưởng rằng mình đã nói rất có lý nhưng không ngờ Tô Đại Trân lại khinh thường đáp: "Họ đều là thanh niên trí thức từ thành phố, không chừng đến mùa xuân sang năm là phải về rồi! Lúc đó nhà em biết tìm ai? Sang năm em ba Tô Thành cũng phải đi học rồi, lúc đó trong nhà chỉ còn mỗi Tiểu Tô Dụ, em ấy một mình thì làm được gì?"
Sau khi nói xong, Tô Đại Trân cũng thở phào nhẹ nhõm, hóa ra nếu nói vòng vo như vậy thì vẫn nói ra được!
Tô Thành trốn sau lưng anh trai, sợ rằng Tô Đại Trân sẽ lao tới đánh mình!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tô Thành chuẩn bị tinh thần sẵn sàng chạy trốn rồi mới hỏi: "Sao chị biết họ sẽ về vào mùa xuân năm sau? Biết đâu họ không về năm sau hay năm sau nữa, thậm chí năm sau nữa cũng không về thì sao!"
Tô Đại Trân đắc ý cười: "Chị biết mà!"
Thực ra kế hoạch ban đầu của Tô Đại Trân là trước tiên phải ở nhà Tô Dĩnh rồi đến mùa xuân năm sau, chắc chắn mọi người sẽ phải hoàn thành xong việc cày cấy mùa xuân mới có thời gian giúp cô ta dựng nhà nhưng Ninh Quyên sẽ rời đi vào mùa xuân, còn Diêu Tam Giang thì sẽ rời đi vào cuối năm. Như vậy cô ta có lý do chính đáng để ở lại nhà Tô Dĩnh lâu dài! Dù sao thì cô ta rất tự tin vào khả năng làm việc của mình!
Sau khi Tô Đại Trân nói xong, Tô Mậu và Tô Thành có chút tức giận, hai anh em cảm thấy Tô Đại Trân đang cố cãi cùn!
Nhưng Tô Dụ lại hiểu ngay lập tức...
Năm sau Ninh Quyên và Diêu Tam Giang sẽ về thành phố!
Có vẻ như Tô Đại Trân thật sự rất dễ để khai thác thông tin...
Tô Dụ cảm thấy kế hoạch trước đây của mình có lẽ sẽ hiệu quả, vì có một người biết trước tương lai ở bên cạnh, dù sao thì cũng sẽ là một lớp bảo vệ thêm.
Nhưng có lẽ cũng là vì bây giờ chỉ có ba đứa trẻ nhỏ bọn họ ở đây nên Tô Đại Trân mới không đề phòng lắm.
Tuy nhiên Tô Dụ cũng nhạy bén nhận ra, dù chị gái Tô Dĩnh của cậu là người trọng sinh nhưng dường như dự đoán về tương lai của chị ấy và Tô Đại Trân không nhất quán?
Ví dụ như có vẻ như chị gái không biết rằng Ninh Quyên và Diêu Tam Giang sẽ rời đi vào năm sau... đúng không?
Nhìn hai anh trai, Tô Mậu đang mím môi và Tô Thành đang chu môi, Tô Dụ đột nhiên nói: "Chúng ta đi nói với chị rằng chị ta nói dối!"
Tô Thành hưởng ứng: "Đúng! Nói với chị đi!"