Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi

Chương 503



Khi đi qua ngã ba trên dòng sông lớn bên ngoài thôn, tâm trạng của chúng đã chuyển thành: Chúng ta có thể làm được!

Nhưng sau một giờ nữa, cả bốn con ch.ó vẫn tiếp tục chạy nhờ sự kiên trì từ trái tim: Chúng ta nhất định làm được, phải kiên trì đến cùng!!

Mặc dù Tô Dụ đã cố gắng chạy chậm lại để chờ bầy chó nhưng chúng vẫn cảm thấy rất mệt.

"Gâu..."

Tô Tiểu Ngũ, Tô Tiểu Lục, Ngũ Tiểu Hổ, Cẩu Đản: Không chịu nổi nữa, chúng ta không chịu nổi nữa!

Vì vậy để lấy lại sức lực, Tô Dụ buộc phải dẫn bầy chó nghỉ ngơi khoảng nửa tiếng trước khi tiếp tục lên đường.

Lúc này mặt trời đã ở vị trí cao nhất trên bầu trời, nhiệt độ cũng là cao nhất trong ngày. Bầu trời quang đãng không một gợn mây, cảnh núi tuyết trắng xóa hùng vĩ làm cho tâm trạng vô cùng sảng khoái.

Nhưng khi còn cách đại hắc hùng (gấu đen) chưa đến nửa đỉnh núi, bầy chó đột nhiên dừng lại.

Tô Dụ gọi chúng tiếp tục đi nhưng bầy chó không chỉ không chịu đi, thậm chí còn ngậm lấy tay áo của Tô Dụ muốn kéo cậu về phía sau.

Sau một lúc giằng co, Tô Dụ mới nhận ra bầy chó chắc chắn đã ngửi thấy mùi của con gấu đen.

Vì vậy Tô Dụ chỉ có thể cố gắng giải thích với Tiểu Ngũ và mấy con chó: "Không sao đâu, phía trước không có nguy hiểm, con gấu đen đã c.h.ế.t rồi, anh chỉ muốn dẫn các em kéo con gấu đen về nhà thôi!"

Sau khi Tô Dụ nói vài lần, Tô Tiểu Ngũ và Tô Tiểu Lục mới tin tưởng mà đi theo, còn Ngũ Tiểu Hổ và Cẩu Đản thấy anh cả, anh hai đã đi thì cũng ngoan ngoãn bước theo.

Cuối cùng khi Tô Dụ dẫn bốn con ch.ó đến trước con gấu đen thật sự, cả bốn con ch.ó đều choáng váng!! Thật sự là chấn động đời chó!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cẩu Đản nhát gan, mãi núp ở phía sau không chịu lại gần. Phải đợi đến khi Tô Dụ buộc dây vào ba con ch.ó còn lại và con gấu đen, Cẩu Đản mới run rẩy từng bước tiến lại gần xác con gấu đen.

Tô Dụ đá nhẹ vào con gấu đen để cho Cẩu Đản thấy: "Nhìn này, nó c.h.ế.t rồi mà!"

Ái chà, chân đau quá...

Thịt gấu thật cứng!

Thấy con gấu đen vẫn không phản ứng, Cẩu Đản mới gan dạ hơn, bước tới ngửi ngửi, sau khi xác định thật sự không có nguy hiểm, nó mới bắt đầu vẫy đuôi vui vẻ, đồng ý cho Tô Dụ buộc dây vào nó.

Khó khăn lắm mới buộc xong dây cho cả bốn con chó, với lệnh của Tô Dụ, bốn con ch.ó bắt đầu kéo con gấu đen trên mặt sông băng.

Ban đầu do lông lưng của con gấu đen dính m.á.u và đã bị đóng băng trên mặt sông nên mất chút thời gian để tách nó ra.

Nhưng sau khi con gấu đen hoàn toàn tách khỏi lớp băng bên dưới, bốn con ch.ó cũng đã quen với cách kéo này, với sự chạy nhảy của bầy chó, con gấu đen quả thực lao đi với tốc độ rất nhanh trên mặt sông!

Tô Dụ vui mừng nhảy lên: "Wow!!!"

Mặc dù con gấu đen rất to lớn nhưng bốn con ch.ó săn có dòng m.á.u của loài sói hoang dã, lại vừa mới trưởng thành, đang ở tuổi tràn đầy sức lực cộng với mặt sông băng trơn trượt làm giảm lực ma sát rất nhiều nên chúng mới có thể kéo con gấu đen đi dễ dàng.

Cuối cùng con gấu đen cũng bắt đầu cuộc hành trình về nhà, Tô Dụ không tiếc lời khen ngợi bốn con chó: "Tiểu Ngũ, Tiểu Lục, Tiểu Hổ, Cẩu Đản, các em thật giỏi!!"

Đây là lần đầu tiên bốn con ch.ó hợp tác với nhau và cùng tiến bước như thế này, đối với chúng như thể đã hoàn thành một trò chơi thú vị, lúc này chúng cũng tự hào mà vểnh đuôi lên, ngẩng đầu, n.g.ự.c ưỡn ra, chạy càng hăng hái hơn.

Khi bầy chó đến nơi, chúng còn tràn đầy năng lượng, vì lúc đó phía sau không có vật gì kéo theo nên tốc độ rất nhanh. Nhưng trên đường về, tốc độ đã chậm lại không ít.

Hơn nữa việc kéo vật nặng khiến tiêu hao rất nhiều sức lực, Tô Dụ phải dẫn bầy chó nghỉ hai ba lần trên đường mới cuối cùng trở về được bên ngoài thôn.